Vận Mệnh Điêu Linh Chi Hoa

Chương 12: Bước lên cuộc hành trình mới




Colin lười biếng gục trên mặt đất phơi nắng, thân thể khổng lồ một nửa nấp bên trong sơn động rộng rãi khô ráo, nửa còn lại bại lộ dưới ánh mặt trời.

Ánh nắng ấm áp chiếu khắp trên người, khiến cho mí mắt rồng đánh nhau túi bụi suốt, hắn đánh cái ngáp thật to, cái cổ thon dài lắc lắc hai cái, mềm nhũn đặt lên thảm cỏ nhỏ mềm mại, bừa bãi cảm thụ sức sống của sinh mệnh.

A, cuộc sống bị Tử linh pháp sư nô dịch lúc trước quả thật đúng là cơn ác mộng mà, cái tòa Tháp Pháp Sư âm u ẩm thấp kia càng là Địa Ngục trong Địa Ngục, giờ hắn rốt cuộc đã thoát khỏi long sinh nô dịch, bước vào một tương lai mới tươi đẹp chói lọi rồi.

Mà nói lại, thì ra thủ pháp giải trừ nô ấn lại đơn giản như vậy, chỉ cần Tử linh pháp sư khắc xuống nô ấn bị giết chết, như vậy hắn có thể hoàn toàn thoát khỏi được rồi!     

Nếu sớm biết như vậy, hắn nên xử luôn tên Russell kia mới đúng! Kết quả bởi vì bận tâm quá nhiều, ngược lại lại mất đi không ít cơ hội nhận được tự do, còn bị Tử linh pháp sư bắt nạt thành cái bộ dạng kia nữa chứ, thật là quá sức làm rồng tức điên mà!

Vốn đang cảm thấy cuộc sống hoàn toàn không có chút biến hóa làm rồng phát chán, nhưng so với cuộc sống cùng Russell vượt qua bao ầm ầm sóng triều, hắn rốt cuộc khắc sâu được rằng, trên thế giới này, cuộc sống bình yên mới là chính đạo.

Kể từ khi hắn liều mạng không buông khiêng di hài của tổ tiên đại nhân ra khỏi không gian chôn dấu tay phải Cổ thần đang sụp đổ, mới có thể ở trong loạn lạc buộc chặt lấy Người thủ hộ thời gian đại nhân, sau đó đại khái là Long phẩm lên cơn, rốt cuộc không còn xui xẻo như trước, lưu lạc thành nô lệ của con người, mà là trực tiếp bị loạn lưu cuốn đi đến ngất xỉu, đến khi tỉnh lại, thì liền thấy cái mặt mo của trưởng lão Long tộc.

Bình an cứu ra được thi hài của Người thủ hộ thời gian đại nhân, hơn nữa bình an mang về Long cốc, coi như hắn số hên, cũng coi như bị loạn lưu thổi đến đích đến này, nhưng Colin đây cũng chính là lập được công lao lớn rồi!

Cho dù lúc trước hắn cùng Tử linh pháp sư đánh lộn với đám trẻ trâu của Long cốc, thậm chí để cái tên pháp sư hèn hạ kia hạ Ánh Sáng Đen kéo đám rồng xuống Ma Uyên thời gian thật dài, bọn họ phải mất hơi sức thật lớn mới leo ra khỏi, thế nhưng công lao này đã đủ để triệt tiêu toàn bộ tội lỗi, thậm chí còn dư dả nhiều nhiều!

Các trưởng lão Long cốc hủy bỏ lệnh cấm đối với hắn, cho phép hắn có thể trở lại sinh sống trong Long cốc, nhóm chị em rồng xa xa so với trước kia càng đối đãi nhiệt tình với hắn hơn nữa, chen lấn xô đẩy nhau muốn ở cạnh hắn.

Ngay cả Lilith cao ngạo, cũng tha thứ cho sự hoang đường lúc trước của hắn, chẳng qua chỉ miễn cưỡng khôi phục quan hệ tình nhân. Colin tin tưởng, chỉ cần kiên trì, cuộc sống tính phúc tốt đẹp không còn xa nữa!

Mặc dù rằng thân thể của hắn đã bị Tử linh pháp sư dùng sức mạnh hắc ám cải tạo lại, biết thành thể chất mâu thuẫn nửa Hắc Ám nửa Quang Minh, thế nhưng hai loại sức mạnh này kiềm chế hỗ trợ cho nhau, ngược lại khiến cho năng lực chiến đấu của hắn lại nhảy lên một bậc thang, sức mạnh vốn đã là hạng nhất hạng nhì lại càng lợi hại hơn nữa. Dù sao cự long hệ Ám Hắc cũng không phải là chưa từng có, hơn nữa những Long tộc Hắc Ám kia chỉ có thể dựa vào thân thể chọi cứng, trái lại không bằng hắn còn có thể phun ra được lửa rồng, thậm chí là sử dụng một vài ma pháp cấm kỵ, rõ ràng hữu dụng hơn nhiều lắm!

Mọi người cũng trực tiếp hào phóng đón nhận thể chất hỏng bét của hắn. Coi cái bộ dạng kìa, y chang như có ý đồ tiếp tục bồi dưỡng hắn thành lực lượng chiến đấu chủ chốt ấy.

Chỉ có điều hắn đã quen làm ổ trong sơn động sinh sống suốt nhiều năm rồi, huống chi Long cốc chỉ là cái tên chung, Long tộc từ trước đến nay là động vật độc cư, khoảng cách giữa các mỏm núi bình thường đều cách nhau vô cùng xa, nếu muốn nhìn thấy mặt nhau, cho dù là tốc độ của loài rồng, cũng phải bay mất hơn phân nửa ngày mới thấy được. Nếu vậy thì, sống trong Long cốc so với sống ở bên ngoài có gì khác biệt không?

Huống chi, hắn còn đám bảo bối tích góp từng tí một suốt nhiều năm qua phải giữ lại để hưởng thụ nữa đó, nếu bị đám trưởng lão thấy, lỡ như mấy lão đòi dâng đồ cúng, thế thì gay to!

Colin thật hết sức may mắn bản thân lúc ấy rõ ràng không chút nghĩ ngợi, hoàn toàn hành động theo bản năng!

Trong nháy mắt không gian cánh tay phải Cổ thần sắp sửa sụp đổ, vào lúc Russell dần dần biến mất, vật phẩm trên người Tử linh pháp sư tróc ra từng cái một, hắn xông về trước, nhanh mắt nhanh tay chộp lấy chiếc vòng tay không gian đang rơi xuống, đây không thể không nói, là một việc chính xác nhất mà hắn vào lúc bị lâm vào hiểm cảnh làm ra!

Hắn lập tức hút hết tất cả kim sa lẫn bảo thạch xung quanh vào trong cái vòng tay không gian khủng bố kia, chỉ là mới phút chốc, đã đủ để hắn hút hơn phân nửa kim sa và bảo thạch trong mảnh không gian rồi!

Ngao, lần này dư sức để hắn vớt hết lại tất cả tiền vốn rồi, cũng khiến cho long sinh bị nô dịch tăng thêm màu sáng chói mắt!

Huống chi, còn có cả hai cái bảo bối kia nữa!

Colin vừa nghĩ tới hai cái bảo bối kia, lập tức không nhịn được ngứa ngáy trong lòng. Hắn lén lút quay quay đầu, xác định được ở dưới long uy của hắn quả thật không có sinh vật mắt đui nào xuất hiện, cúi đầu rầm rì một câu ma pháp long ngữ, ma pháp trận xoay tròn bao phủ khắp tòa sơn động.     

Xác nhận hơi thở gì gì đó bao phủ xong hết rồi, Hoàng Kim Long lúc này mới thật cẩn thận hé miệng.

Hai luồng sáng trắng nhu hòa trào ra từ sâu trong cổ họng của hắn, một cánh tay tinh tế xinh đẹp với nước da trong suốt hiện ra phía trước, ngay sau đó là một cánh tay hoàn toàn là khung xương tựa như được mài thành từ thủy tinh nhanh chóng ra theo, cùng cánh tay trước nồng nồng nàn nàn dụi tới dụi lui.

Colin nhìn hai cánh tay này, sức mạnh to lớn ẩn chứa bên trong khiến rồng cũng phải cảm thấy khủng khiếp, nhưng hai cánh tay này lại không hề có chút địch ý gì với hắn, nói chính xác hơn, hẳn là hai cánh tay này đang bận rộn trải qua buổi tân hôn yêu đương cuồng nhiệt.

Mỗi lần thả bọn nó ra luôn là liên tục dụi tới dụi lui, trong quá trình này còn hào phóng phân ra chút sức mạnh cho hắn rèn luyện thân thể. Hoàng Kim Long cũng hết sức vui vẻ nuôi tụi nó trong cơ thể, mỗi ngày vào thời gian cố định phun ra để cho tụi nó phơi nắng, thuận tiện chi một chút sức mạnh cho mình hưởng thụ.

Hoàng Kim Long thoải mái híp mắt lại, sự thỏa mãn đến từ hai phương diện cả tâm linh lẫn thân thể làm cổ họng hắn vang lên tiếng khò khò, mặc sức hưởng thụ cảm giác sảng khoái này.

Đang lúc hắn hút lấy sức mạnh thiếu chút nữa ngủ mất, một giọng nói êm tai vang lên từ trên đầu hắn.

"Colin!"

"Lilith!"

Mọi cơn buồn ngủ thoắt cái đều bị tống cổ, cả người Hoàng Kim Long run lên, lập tức há miệng, nuốt hai cánh tay kia vào trong bụng. Vào lúc đang giải khai lá chắn ma pháp, một bóng dáng màu xanh ngọc xinh đẹp chậm rãi hạ xuống từ trên bầu trời.

Không giống như màu thủy lam gần như trong suốt của ông anh trai, màu sắc thân thể của tiểu thư Lilith là màu xanh ngọc của đại dương, nữ thần của Long tộc ưu nhã giương cánh, cái cổ thon dài rủ xuống, ánh mắt như biết nói nhìn Colin, cô quả thật chính là kiệt tác của trời cao.

Mỗi lần nhìn thấy Lilith đều khiến cho Colin trở nên chẳng khác nào tên nhóc con mới vừa được thưởng thức hương vị tình yêu, trái tim thình thịch thình thịch nhảy nhót không ngừng.

"Lilith, thật hạnh phúc khi em đặc biệt qua đây thăm anh, ôi, viên ngọc bích xinh đẹp của anh, vài ngày không gặp, em càng làm tim rồng rộn ràng. Mấy ngày nay, anh nhớ em nhớ đến nỗi trái tim đều đau buốt."

Colin sung sướng chạy tới, nhô cái cổ qua, đồng thời dùng cánh nhọn gãi lên cái cánh rũ xuống của Lilith.

"Colin, nếu như nhớ em đến vậy, sao không đến Long cốc gặp em?" Vấn đề của tiểu thư Lilith khiến cho Hoàng Kim Long thoắt cái mắc nghẹn, con ngươi đảo đảo mấy vòng, Colin nghĩ ra cái cớ hoàn mỹ.

"Không phải là anh không muốn chủ động đến gặp em, tình yêu thân mến, nếu như không phải là anh trai em suốt ngày ngó chừng anh, anh cũng đâu đến nỗi liên tục không lộ diện chứ. Ôi, em yêu à, em không cảm thấy là Berg thật sự quá cấm đoán em rồi sao? Như vậy sẽ làm cho lũ nhóc trong lòng vẫn còn say mê em vô cùng thương tâm đó. Có điều anh cũng rất hiểu được suy nghĩ của Berg, dù sao thì nếu như anh có một cô em gái xinh đẹp thế này, cũng tuyệt đối sẽ từng giây từng phút đi theo con bé, bảo vệ cho tâm can bảo bối của anh không phải chịu bất cứ tổn thương gì."

Long tộc Thủy Lam và Hồng Long cũng vô cùng may mắt không bị đám thùng sắt kia nghiền nát, không bị sự sụp đổ của không gian gây áp lực hành hạ đến độ dâng lên cái mạng, ngược lại cũng giống như hắn may mắn bị cuốn vào trong lốc xoáy không gian, ném ra ngoài.

Thế nhưng vận may của bọn họ thì lại không được đỏ như Colin, Berg bị vứt đến trong miệng núi lửa phía Tây đại lục, địa hỏa khiến cho Long tộc hấp hối phải ăn gian khổ rất lớn, có điều cũng nhờ nhận được sự kích thích như vậy, thiên phú ma lực vốn trì trệ không chịu tiến lại có sự tăng trưởng thật lớn.

Về phần Girald, lại càng xui xẻo cực độ hơn, bị ném tới chỗ đất cằn sỏi đá phía Bắc đại lục, không có quái thú lót dạ, thậm chí ngay cả ma lực cũng chỉ có thể huy động được chút xíu, thật vất vả mới trở lại được sơn động trong Long cốc, thân thể của con rồng sau khi nuốt được Nhiên Tinh có chút tiến bộ thì một lần nữa thu nhỏ trở lại kích cỡ ban đầu. Hắn coi như là con rồng xui xẻo nhất khi bị cuốn vào trong chuyện này.

Về phần những Long tộc trẻ tuổi khác, bị Russell thao túng thả Ánh Sáng Đen ra quét mấy cái, rồi lại bị nhét vào trong Ma Uyên bị hành hạ hồi lâu, có thể lưu lại cái mạng đã xem như là may mắn rồi, muốn trục xuất sức mạnh hắc ám trong cơ thể ra ngoài, một cách chính là nhờ Colin giúp hấp thu... Thế nhưng chút điều này khiến cho tất cả đám thanh niên rồng đực không chút do dự từ chối, tuyên bố rằng thà chết chứ không chịu khuất phục dưới dâm uy của Hoàng Kim Long, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào thời gian, chậm rãi loại bỏ ma lực không hợp thuộc tính này ra ngoài.

Chính bởi vì vậy, Colin mới có thể nghênh ngang hoành hành trong Long cốc, thế nhưng ngoài chút nguyên nhân kể trên ra, còn có một nguyên nhân chết người khác, khiến cho hắn từ lúc bắt đầu chăm về Long cốc diễu võ dương oai, biến thành tình trạng có thể không đi thì sẽ không đi.

Colin vừa nghĩ đến cái nguyên nhân khiến hắn không quá muốn trở về Long cốc kia, lập tức không nhịn được bắt đầu thất thần.

Lời giải thích của Hoàng Kim Long ban nãy rõ ràng đã lấy lòng được tiểu thư Lilith, cô vỗ vỗ cái cánh, cái đuôi nhọn lắc lắc hai cái về phía trước.

"Chẳng lẽ bởi vì anh trai em ở đó, anh không dám đến tìm em ư? Nói như vậy, tương lai anh cũng không dám sang đó gặp con của anh à?"

Cái đuôi nhọn lắc lư cuối cùng ngại ngùng bò lên cái đuôi của Colin, bị sự mạnh dạn xác thực làm rõ mối quan hệ giữa hai con rồng này kích thích đến, Colin lập tức u mê.

"Hi hi hi, quý ngài Colin đáng kính, ngài còn chưa chuẩn bị lễ vật gặp anh trai của em sao?"

"Ngao! Lilith!"

Colin mừng rỡ kêu la, nhảy bổ vào Lilith, nhưng lại bị nữ thần đại nhân nhanh nhẹn tránh thoát, giương cánh ra, Tinh Linh hệ Gió vui vẻ bay tới, Lilith bay lên bầu trời.

"Colin, em chờ anh ở Long cốc."

Colin kích động lập tức quay đầu lại đi vào trong bảo tàng của hắn bới bới nhặt nhặt, suy nghĩ thực ra quan hệ giữa hắn và Berg cũng không phải là quá tốt đẹp, trên thực tế chỉ cần là rồng đực có ảo tưởng với Lilith thì không có tên nào có thể làm cho Berg vừa mắt được, Colin liền quyết định dùng trọng bảo đè chết cái tên cuồng em gái đó!

Chỉ cần là rồng, chưa từng có con nào là không thích bảo bối sáng long lanh! Hắn vớt được nhiều như vậy từ trong mảnh không gian, tuyệt đối có thể hối lộ cái tên Lam Long kia!

Cơ mà, cái này thật lấp lánh, cái này thật cao quý, cái này quá xinh đẹp, cái này không nỡ bỏ...

Hoàng Kim Long buồn bực đứng trước một đống bảo bối, nhìn cái này phát rầu, nhìn cái kia buồn bực, bới bớt nhặt nhặt, rốt cuộc vẫn không quyết định được nên dùng món đồ nào để Berg nhượng bộ.

Colin buồn bực nhìn đống lớn vàng bạc châu báu kia, nghĩ nửa ngày vẫn không quyết định được. Lilith rất đẹp, hắn rất muốn quay cuồng lăn lộn cùng cô, sinh hạ đời sau của mình, nhưng lại rất không nỡ bị bớt mất kho tàng... Thật là làm khó rồng mà...

Colin lựa nhặt được lúc lâu, vẫn không có cách nào quyết định được, hắn ngáp một cái, cảm thấy ban nãy còn chưa ngủ đủ, dứt khoát bây giờ ngủ tiếp luôn cho xong, đợi đến khi tỉnh ngủ rồi hẵng phiền não tiếp.

Mí mắt cụp cái rụp xuống dưới, Colin cuộn tròn cái cổ đến bên cạnh chi sau, hai cái cánh bao trùm lấy cơ thể, chỉ chốc lát sau đã vang lên tiếng ngáy khò khò.    

Cảnh trong mơ xa xa so với thực tế càng thêm hạnh phúc, Colin mơ thấy mình quanh quẩn trên bầu trời Long cốc, bên trong Long cốc đủ sánh ngang với bảy, tám quốc gia có diện tích quốc thổ khổng lồ chất đầy hoàng kim, ánh mặt trời chiếu lên, lóe sáng làm mắt rồng phải đau nhói, nhưng đây là chuyện hạnh phúc đến cỡ nào a!

Colin tru lên một tiếng, lao xuống Long cốc, một đầu đâm thẳng vào trong đại dương kim tệ, sung sướng đạp nước, lăn qua lăn lại lông lốc, cho đến khi chơi mệt rồi, lúc này mới nằm ngửa trên núi kim tệ cao vút, thích ý hưởng thụ cảm nhận tuyệt vời nằm trên vật chất này.

Trên bầu trời vút qua vài bóng dáng, rồng cái xinh đẹp đủ mọi màu sắc bay lượn giữa không trung, tựa hồ nhìn thấy Colin cơ hồ hòa lẫn vào thành một thể với kim tệ, sung sướng hú hét, lao xuống về phía hắn.

Ngao ngao ngao, đây không phải là Molysa, Loli, Angel, Ada, Daisy vân vân đó sao? Các em ấy đều tới hết ư?

Hoàng Kim Long vui sướng kêu la, duỗi cánh ra bay lên phía trước nghênh đón.

Nhóm rồng cái xinh đẹp vui thích bay lượn xung quanh hắn, mũi nhọn của cánh gãi lên sườn bụng hắn, cái đuôi nhọn ôm lấy đuôi hắn, càng không ngừng chao đảo bên cạnh hắn, gia tăng diện tích tiếp xúc thân thể với hắn.

Phương thức câu dẫn rồng này mỗi lần đều khiến cho trái tim Hoàng Kim Long ngứa ngáy, hắn vung vẩy cái đuôi, lôi kéo theo hai giống cái đang ôm lấy hắn, sung sướng hoa vòng trên không trung, mặc sức phô bày sự vui sướng của mình.

Đợi đến khi chơi mệt rồi, hắn mang theo hai em rồng cái cùng nhau rơi vào trong đống kim tệ, bắt đầu cuộc vận động nguyên thủy từ khi Long tộc ra đời chưa từng gián đoạn.

Ở trong đống kim tệ ân ái với giống cái xinh đẹp nhất, đây quả thực là niềm mơ ước của mỗi con rồng đực. Ngao ngao, thật hạnh phúc quá đi thôi!

"Colin."

Lilith thu hẹp cánh lại, hạ xuống bên cạnh hắn, hai nàng rồng cái đang uốn éo với hắn cười đùa kéo vị nữ thần trong mộng của tất cả rồng đực trong Long tộc xuống, ba nàng rồng cái cùng nhau ân ái với Colin, Hoàng Kim Long hạnh phúc tới nỗi thật muốn vĩnh viễn sa vào trong sự sung sướng này không bao giờ ra.

Ngao ngao, đây mới là mục tiêu thay đổi cả đời của mỗi con rồng đực này, theo đuổi giống cái sinh sản ra đời sau mới là chính đạo, đàn ông trong nhân loại cái gì, cái tên Tử linh pháp sư vô sỉ khủng bố hoàn toàn chỉ là muỗi, cái tên Russell kia chết thì chết rồi, chết rồi mới đáng vui mừng! Cái cảnh cuối cùng truyền phát không ngừng tái diễn trong mộng lúc trước thì sao nào?

Vẻ mặt ôn nhu hạnh phúc của Russell khi đối diện với tổ tiên đại nhân, hắn tuyệt đối không phải là đang ghen tị với tổ tiên đại nhân đâu, chẳng qua chỉ là tỏ vẻ tức giận đối với cái thái độ hoàn toàn phân biệt của Russell mà thôi!

Thôi, không thèm nghĩ tới cái tên đã chết kia nữa, vẫn là hưởng thụ niềm vui lúc này mới là chuyện đúng đắn!

Colin quả quyết kéo cái suy nghĩ bay vọt đi trở về, vừa định tiếp tục chuyện vui vẻ lúc trước với Lilith, nhưng cảnh tượng trước mắt thế mà lại thay đổi.

Bên trong mảnh không gian chất đầy kim sa trộn lẫn với bảo thạch, hắn ngẩng đầu lên, ngẩng đầu xem một cảnh xuất hiện ngay phía trên.

『Mẹ nó! Rốt cuộc bao giờ mới chịu kết thục vậy hả!? Sao ông đây lại mơ thấy chuyện xảy ra lúc trước vậy!?』

Colin muốn nhắm mắt lại giả chết, nhưng lại không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào cái cảnh không ngừng tái diễn, mặc dù cảnh này đã lặp đi lặp lại đến mức không đếm được, thế nhưng Long tộc vẫn không cách nào khống chế nổi mà nhìn cảnh tượng giống nhau như đúc.

Tử linh pháp sư hôn lên tấm vảy bên cạnh con ngươi trong mắt Bạch Ngân Long, mặc cho sinh cơ trong thân thể mình từng chút một bị tử khí cắn nuốt, dưới sự thúc đẩy của Hoa Sinh Mệnh đang xoay tròn, rót vào trong thân thể Bạch Ngân Long.

Lớp vảy vốn rách nát từng chút một được chữa trị, trận đồ ma pháp trời sinh đã chạm khắc bên trên dần dần khôi phục nguyên trạng, lớp vảy ảm đạm không ánh sáng tản mát ra hào quang càng lúc càng chói mắt. Long tộc thượng cổ uy vũ, không bị bất cứ thứ gì khiến cho cúi lưng từng chút một thể hiện ra phong mạo(1) khi còn sống của ngài.

(1) phong cách và diện mạo

Vạt áo trường bào ma pháp bắt đầu từng chút từng chút hóa thành tro bụi, màu xám tro tượng trưng cho cái chết sàn sạt rơi trên kim sa, màu sắc ảm đạm chẳng lành dưới sự chiếu rọi của kim sa càng lộ thêm vẻ chói mắt. Colin nhìn thân thể của y dần dần biến thành tro bụi tung bay, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tiếng vỡ choang của nô ấn tượng trưng cho sự sỉ nhục trên trán, hắn lập tức sắp được nhận lấy tự do từ cái chết của Tử linh pháp sư.

Đây là chuyện tốt mà hắn cầu còn không được cơ mà!

Thế nhưng trong lòng hắn lại hoàn toàn xem nhẹ điều này, hắn chỉ ngơ ngác nhìn Tử linh pháp sư giữ nguyên tư thế hôn lên cự long dần dần hóa thành cát, sau đó, hắn mở cánh ra, chết lặng lao về trước, vươn móng vuốt ra mong muốn bắt lấy được cái gì đó, nhưng đợi đến khi hắn bắt lấy được, pháp sư đã hoàn toàn biến mất không còn thấy gì nữa, từng làn tro bụi chảy xuôi giữa móng vuốt của hắn, một chiếc vòng tay trữ vật rơi xuống trên móng vuốt hắn, phát ra một tiếng leng keng giòn vang.

Một âm thanh trong trẻo vang lên, nô ấn trên trán hắn hoàn toàn biến mất. Hắn tự do rồi. Thế nhưng, cái cảm giác vốn nên thật sung sướng đến chết trong quá khứ lại không còn mãnh liệt như vậy nữa, vòng tay không gian nho nhỏ rơi trong lòng bàn tay của hắn, tựa như một hạt bụi lớn vậy, nhưng khiến hắn có cảm giác không cam lòng mãnh liệt đến nỗi cả trái tim đều đau nhức!

Russell chết tiệt, cứ thế mà chết như vậy!

Nói đùa cái gì vậy!? Cho rằng chỉ cần dùng cái chết là có thể rửa sạch sự nhục nhã đối với Colin đại nhân ư?

Chữa trị cho thi hài Người thủ hộ thời gian gì gì đó, hắn mới không thèm hiếm lạ đâu! Cái tên khốn nạn y dựa vào cái gì mà lại hung tàn với hắn như vậy, lại còn thỉnh thoảng ngược đãi hắn, khiến cho hắn chịu đủ hành hạ khuất nhục, cuối cùng thì trực tiếp phủi mông đi chết!? Hắn còn muốn ăn thịt y, uống máu y, nhai hết xương cốt của y cơ mà!

Mà trước đó nữa, càng phải để cái tên pháp sư đáng chết này phát huy hết tác dụng phương diện tính sự nữa, phải cố gắng hầu hạ hắn thật tốt, làm hắn thoải mái dễ chịu hưởng thụ, chứ không phải là ép ra tinh dịch tưới hoa!

Brian Russell! Ngươi mắc nợ ta thật sự quá nhiều quá nhiều, thế mà lại tùy hứng chết đi như vậy, thật là vô sỉ quá sức mà!

Huống chi, cái tên này đối xử với hắn thì ác độc như vậy, nhưng đối với Người thủ hộ thời gian đại nhân lại ôn nhu đến thế, cái nụ cười hạnh phúc đó là thể loại gì vậy a? Cái đồ biến thái luyến thi nhà ngươi!

Không được!

Hắn không cam lòng!

Đây rốt cuộc là cái thể loại vận mệnh xui xẻo gì vậy, hắn không muốn tất cả mọi chuyện đều bị tên đáng chết kia chiếm hết ưu thế, mà hắn chỉ có thể mặc cho đối phương thỏa sức chơi đùa trêu chọc đâu!

Brian Russell!

Có ngon thì ngươi trở lại cho ta!

"A, tính sai rồi..."

Giống như sấm rền lăn lộn cuối chân trời, giọng nói thuần hậu trầm thấp nhưng không hề khó nghe chấn động màng nhĩ, cũng khiến cho Colin lâm vào trong cơn ác mộng chợt mở mắt ra.

Mặt trời đã sớm biến mất, ánh trăng trắng tuyết từ ngoài động không chút keo kiệt rắc vào, lớp vảy trên người vị khách không mời mà đến phản xạ ánh trăng, xinh đẹp đến mức hệt như một giấc mơ đẹp đẽ lạc lối.

Chỉ có điều thân thể khổng lồ kia che hết cả phần lớn cửa động, hình thể ước chừng lớn hơn Colin năm vòng mang đến cho Colin cảm giác bị áp bách không nhỏ, đương nhiên đó chưa phải là nguyên nhân chủ yếu, một sức ép khủng bố khó có từ ngữ nào miêu tả được phát ra từ trên người vị khách, Colin cảm giác như tim phổi của mình sắp bị ép nổ tung, ngay cả việc thở dốc cũng trở nên đặc biệt khó khăn.

Thật là long uy mạnh mẽ!

Cho dù là đám trưởng lão sống dai như gián trong Long cốc cũng không có được uy thế như vậy đâu!

Không, phải nói là, ngay cả chủng phản tổ trân quý cũng không có được uy thế như vậy!

Đây quả thực giống như là... giống như là...

Vị khách chặn trước cửa động dang hai chân ra, y khó khăn cúi cổ xuống, cẩn thận nhét thân thể cao lớn vào trong huyệt động, hang động so với Colin thì không quá lớn cũng không quá bé, nhưng đối với vị khách này mà nói, lại là đường đi vô cùng khó khăn. Y rảo bước đi về trước được hai bước, khiến cho Hoàng Kim Long đã quen với bóng tối thấy rõ diện mạo của y.

Colin cảm thấy cơn ác mộng còn chưa tan hết.

Người thủ hộ thời gian đã hoàn toàn nhận được sự chữa trị bò dậy từ ngọn cốc Say Ngủ, bay đến nơi này của hắn, đang rất cố gắng chui vào trong huyệt động của hắn... Đây nhất định là tràng ác mộng rồi!

"Xí! Phiền chết đi được! Cái cơn ác mộng này còn chưa hết hả!"

Colin tức giận một lần nữa ném cái đầu vào trong đống kim tệ, hắn dự định nhắm mắt lại ngủ tiếp, khi tỉnh lại khẳng định không phải là tình huống trước mắt nữa.

Thế nhưng nguyện vọng của hắn còn chưa đạt thành, Colin đã phải nhận lấy sự kích thích càng khủng khiếp hơn.

"Thân thể Long tộc quả nhiên phiền phức."

Người thủ hộ thời gian đại nhân nói như vậy, thân thể cự long khổng lồ bắt đầu co rút, ở trong quầng sáng trắng dần dần thu nhỏ lại, cho đến khi thu nhỏ bằng kích cỡ của một phái nam trưởng thành.

Quầng sáng trắng biến mất, đứng yên ở chỗ đó quả nhiên là một phái nam loài người trưởng thành, hơn nữa quý ngài này còn có diện mạo mà Colin hết sức quen thuộc.

Con ngươi của Hoàng Kim Long suýt nữa trừng rơi ra khỏi hốc mắt.

Tử linh pháp sư mới vừa rồi còn ở trong cảnh mộng hóa thành tro bụi biến mất, Brian Russell nhìn quý ngài Hoàng Kim Long bị dọa hết hồn đến mức hoàn toàn hóa đá, thoải mái vẫy vẫy cái tay, một luồng sức mạnh cường đại banh miệng Colin ra, ba đạo hào quang khẩn cấp lao vút ra ngoài.

Hai cánh tay dây dây dưa dưa sung sướng đảo quanh Russell, Russell chìa tay ra vuốt ve tụi nó một chút, từ trong vòng tay không gian lôi ra một trường bào Ma Pháp Sư, choàng lên trên thân thể trần truồng.

"Ngươi ngươi ngươi..."

Cái tên này rốt cuộc lợi hại đến mức luyện luôn chính y thành sinh vật tử linh rồi ư?

"Ta vốn cũng cho là chết chắc rồi, ngươi cũng biết đấy, trong thân thể của ta ngưng kết rất nhiều sức mạnh bóng tối, sử dụng tay trái tay phải thi hài Cổ thần gia tăng sức mạnh, sau đó thông qua Hoa Sinh Mệnh truyền nguồn sức mạnh này cho thi hài của Người thủ hộ thời gian, quá trình này cần có chất xúc tác là thân thể của ta, thân thể ta thì lại không chịu nổi lượng sức mạnh lớn như vậy nên hoàn toàn hỏng mất. Ta thật ra thì đã chết rồi."   

"Thật sự chết rồi!?"

Hoàng Kim Long chợt chống chân trước lên một chút nâng người dậy, hắn không nhịn được rống lên, đối với cự long hệ Quang Minh mà nói, nhìn thấy âm hồn hoàn toàn là chuyện không cách nào tưởng tượng được! Dù sao cái loại sinh mệnh này vô cùng nhỏ yếu, đừng nói là Hoàng Kim Long phun ra lửa rồng, e là mới chỉ dùng ánh mắt trừng một cái là đã có thể giết chết đối phương rồi!

"Hẳn là chết rồi, thế nhưng mấy hôm trước ta không hiểu sao lại thức tỉnh, ngay khi tỉnh dậy đã phát hiện ra ý thức của mình đang chiếm giữ thi hài của Người thủ hộ thời gian, kết quả là biến thành bộ dạng này."

Russell thở dài, ngay cả y cũng không ngờ rằng chuyện lại thành như thế này, nói cho cùng, đây có lẽ cũng là tác dụng của Hoa Sinh Mệnh đi? Dù sao y sử dụng sinh mệnh của con người để chữa trị cho thi hài đã chết, cho nên vào lúc thân thể của y nát vụn, Hoa Sinh Mệnh mới có thể giữ lại ý thức của y, để y chiếm đoạt bộ thi thể Long tộc thượng cổ chí cao vô thượng kia.

"Thế này, thật là phiền toái mà." Tử linh pháp sư vô cùng buồn rầu, "Ta chỉ muốn chữa trị cho thi hài của Người thủ hộ thời gian, chứ không hề muốn chiếm lấy bộ thi thể này. Ta muốn dùng để ngắm, chứ không phải để sử dụng, như vậy sẽ làm ta bị bó tay bó chân, thật là nhức đầu..."

"Nhức đầu... Nhức đầu..." Colin vô thức lặp lại những lời này, hắn đã bị sự phát triển thần kỳ như vậy hành hạ cho đần luôn rồi.

"Cho nên, ta cần nghĩ cách tìm một thân thể mới, ngươi bây giờ đã biến thành cự long thể chất quang ám, vô cùng thích hợp chăm sóc cho ta. Yên tâm đi, đợi đến khi chuyện này kết thúc, ta sẽ thả cho ngươi tự do."

"Ừ? Hở hở hở?"

Colin còn chưa kịp phản ứng lại từ trong sự khiếp sợ, đã cảm thấy trên trán nóng lên, cái cảm giác bị khống chế quen thuộc này lại tới nữa!

Giờ thì cho dù có rung động cỡ nào cũng bị đánh thức luôn rồi!

Colin vươn móng vuốt lên gãi gãi nô ấn trên đầu, tiếng gầm gừ chấn cho cả huyệt động run lên bần bật, "Russell ngươi cái đồ vô liêm sỉ! Lại hạ nô ấn cho ta! Ngao ngao ta nhất định phải giết chết ngươi!"

"Yên tâm, ta sẽ cho ngươi cơ hội. Có điều nô ấn này không giống như cái trước kia đâu, ta tăng thêm lên đó ấn ký ma pháp『Sinh mệnh dữ cộng』, chỉ cần ta chết, ngươi cũng sẽ đi đời."

"..." Hắn phải làm gỏi y! Cái tên chó chết này!

Nhận ra được suy nghĩ trong đầu hắn, Tử linh pháp sư chà chà ngón tay cho Hoàng Kim Long đáng thương một đạo điện quang, sau đó phớt lờ xoay cái đầu choáng váng của hắn đi, từ trong vòng tay không gian lôi ra ma pháp trượng, đôi cánh bạc khổng lồ giương rộng ở sau, y trực tiếp đứng lên trán của Hoàng Kim Long, "Giờ thì, lên đường thôi, truy binh của Long tộc hẳn là sắp tới rồi."

"Truy binh!? Truy binh gì cơ!?" Giọng nói của Colin cũng đổi tông luôn!

Còn chưa đợi Russell trả lời, đã nghe thấy được tiếng gầm gừ quanh quẩn bên ngoài.

"Brian Russell!"

"Đồ Tử linh pháp sư trời đánh! Giao thi hài của Người thủ hộ thời gian ra đây!"

"Colin! Ngươi quả nhiên là phản đồ của Long tộc! Thế mà dám cấu kết với Russell!"

"Colin! Ngươi đừng hòng nghĩ đến chuyện Lilith gả cho ngươi!"

"Anh em lên, giết chết tụi nó!"

Tiếng gào thét chấn động đến độ cả vùng đất đều run rẩy, đủ loại ma pháp nguyên tố nhanh chóng tụ tập, nhìn cái hướng kìa, kiểu gì cũng sắp sửa làm nổ tung cả huyệt động Colin ở cho coi!

"Ngao!" Colin bi phẫn rống lên, đem toàn bộ sự tức giận trút hết lên cuộc phi hành, Tử linh pháp sư vững vàng đứng yên trên đầu mà hắn đang chở, hoàn toàn không có ý định giải hòa đám đồng bào Long tộc đang xông qua!

Tử linh pháp sư chết tiệt, hắn tuyệt đối phải cho y hối hận!

Phải giết chết cái tên tội phạm hàng đầu toàn bộ đại lục này, dùng máu tươi và tính mạng của y rửa sạch nỗi sỉ nhục đối với hắn!

Ngao ngao, Colin hắn thề với Long Thần, tuyệt đối phải làm gỏi Brian Russell!

— Chính văn hoàn —