Lời nói của Lý Thần dần trở nên cứng rắn.
Ngô Giang Hải lau vết máu trên mặt, lại khẩn cầu nói: “Anh Lý, chúng tôi thật sự sẽ không gây rắc rối cho anh nữa”.
“Rút khỏi ngành giải trí, làm được không?”, Lý Thẩn hỏi.
Sắc mặt Ngô Giang Hải lập tức trắng bệch.
Đây là nguồn tài sản lớn nhất của nhà họ Ngô, dựa vào mấy công ty dưới trướng của hắn, mỗi năm lợi nhuận lên tới hàng chục triệu.
Đây không phải là vấn đề hắn nỡ hay không, chuyện này liên quan đến nền tảng của cả gia tộc, hắn làm gì có tư cách đưa ra quyết định.
“Xem ra không làm được rồi”.
Lý Thần nhìn thấu toàn bộ biểu cảm của Ngô Giang Hải, lạnh nhạt nói.
Cuộc gọi đầu tiên anh gọi cho tổng giám đốc hiện tại của Hoa Nghị Huynh Đệ.
“Tám giờ sáng mai, tất cả các phó giám đốc trở lên tới phòng họp của công ty.
Lần này là hội nghị trực tiếp, sẽ được kết nối với Tập đoàn giải trí Thần Thanh ở Hồng Kông, cũng chính là điện ảnh Hoan Ngu trước đây, vì vậy thông bảo bộ phận kỹ thuật chuẩn bị cho tốt”.
Vừa nói xong, không buồn nhìn sắc mặt khó coi đến cực điểm của anh em nhà họ Ngô, Lý Thần lại gọi một cuộc điện thoại khác.
“Lâm Nhiễm, là tôi Lý Thần đây, tám giờ sáng mai sẽ có hội nghị trực tiếp, Hoa Nghị Huynh Đệ ở đại lục tôi đã mua lại rồi, lần này chủ yếu sẽ bàn về việc hợp tác của hai công ty truyền thông để cùng nhau phát triển ngành công nghiệp giải trí ở đại lục và phong sát ba công ty truyền thông ở Yến Kinh”.
Ngô Giang Hải vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Thần.
Lúc này hắn mới biết, Lý Thần chính là ông chủ phía sau của điện ảnh Hoan Ngu.
Cuộc gọi đầu tiên anh gọi cho tổng giám đốc hiện tại của Hoa Nghị Huynh Đệ.
“Tám giờ sáng mai, tất cả các phó giám đốc trở lên tới phòng họp của công ty.
Lần này là hội nghị trực tiếp, sẽ được kết nối với Tập đoàn giải trí Thần Thanh ở Hồng Kông, cũng chính là điện ảnh Hoan Ngu trước đây, vì vậy thông bảo bộ phận kỹ thuật chuẩn bị cho tốt”.
Vừa nói xong, không buồn nhìn sắc mặt khó coi đến cực điểm của anh em nhà họ Ngô, Lý Thần lại gọi một cuộc điện thoại khác.
“Lâm Nhiễm, là tôi Lý Thần đây, tám giờ sáng mai sẽ có hội nghị trực tiếp, Hoa Nghị Huynh Đệ ở đại lục tôi đã mua lại rồi, lần này chủ yếu sẽ bàn về việc hợp tác của hai công ty truyền thông để cùng nhau phát triển ngành công nghiệp giải trí ở đại lục và phong sát ba công ty truyền thông ở Yến Kinh”.
Ngô Giang Hải vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Thần.
Lúc này hắn mới biết, Lý Thần chính là ông chủ phía sau của điện ảnh Hoan Ngu.
“Nếu như anh không muốn tự nguyện rút vậy thì tôi sẽ đánh cho anh bò ra ngoài”.
Thấy thái độ cứng rắn của Lý Thần, Ngô Hồng Hà ở bên cạnh nói: “Lý Thần, anh đừng có quá đáng!”
Ngô Hồng Hà không quan tâm nữa, lai lịch thâm sâm thì sao nào, dù sao Lý Thần cũng là người ngoài, anh ta không tin nhà họ Hoắc sẽ vì tên Lý Thần này mà rạch ròi phân chia với nhà mình.
Nếu như bảo họ xin lỗi nhận sai thì họ sẽ nhận, nhưng nếu như bảo cắt đứt nguồn tài chính của toàn bộ gia tộc thì bọn họ không dám tùy tiện đồng ý được.
“Tôi quá đáng?”
Lý Thần liếc nhìn Ngô Hồng Hà một cách đầy ẩn ý, lạnh nhạt nói: “Anh cũng có tư cách nói tôi quá đáng?”
Ngô Giang Hải ngăn Ngô Hồng Hà đang định lên tiếng lại, nhìn thẳng vào Lý Thần, nói: “Muốn chúng tôi xin lỗi, được, nhưng nếu như bảo chúng tôi rút khỏi ngành giải trí, quả thực không làm được”.
“Anh Lý, cho tôi chút ít thể diện nhà họ Ngô, chuyện này cho qua đi, đừng làm lớn lên làm gì, nếu không mọi người đều sẽ không đẹp mặt”.
“Được, thẳng thắn, tôi thích những người thẳng thắn như vậy”, Lý Thần cười nhẹ một tiếng, lấy điện thoại ra..