Vận May Đổi Đời

Chương 308: 308: Rốt Cuộc Là Ai






Diêu Chí Quân lúc này hận không thể nhổ một bãi nước bọt vào mặt Mạnh Quốc Đàm, ông ấy đã từng thấy những kẻ vô liêm sỉ, nhưng vô liêm sỉ đến mức này thì lần đầu thấy.

Nhưng bây giờ Mạnh Quốc Đàm nói đúng, nếu lúc này Lý Thần thật sự làm gì ông ta thì anh nhất định sẽ gặp rắc rối.

“Lý Thần, đừng kích động”, Diêu Chí Quân nhẹ nhàng nói.

Lý Thần cười khẽ, ngay từ đầu, anh đã không có ý định làm gì Mạnh Quốc Đàm rồi.

Sự khác biệt giữa người lớn và trẻ em là sẽ biết cách cân nhắc những ưu và nhược điểm, sẽ không bị lóa mắt bởi những cảm xúc nhất thời.

Phế Mạnh Quốc Đàm rồi thì đúng là rất sướng, nhưng sau đó thì sao?
Trách nhiệm hình sự là việc không thể tránh khỏi.

Đối với một nhân vật nhỏ như Mạnh Quốc Đàm mà kéo theo Lưu Quân vào, đây rõ ràng một một cuộc giao dịch lỗ gấp nhiều lần lãi.

Diêu Chí Quân lúc này hận không thể nhổ một bãi nước bọt vào mặt Mạnh Quốc Đàm, ông ấy đã từng thấy những kẻ vô liêm sỉ, nhưng vô liêm sỉ đến mức này thì lần đầu thấy.


Nhưng bây giờ Mạnh Quốc Đàm nói đúng, nếu lúc này Lý Thần thật sự làm gì ông ta thì anh nhất định sẽ gặp rắc rối.

“Lý Thần, đừng kích động”, Diêu Chí Quân nhẹ nhàng nói.

Lý Thần cười khẽ, ngay từ đầu, anh đã không có ý định làm gì Mạnh Quốc Đàm rồi.

Sự khác biệt giữa người lớn và trẻ em là sẽ biết cách cân nhắc những ưu và nhược điểm, sẽ không bị lóa mắt bởi những cảm xúc nhất thời.

Phế Mạnh Quốc Đàm rồi thì đúng là rất sướng, nhưng sau đó thì sao?
Trách nhiệm hình sự là việc không thể tránh khỏi.

Đối với một nhân vật nhỏ như Mạnh Quốc Đàm mà kéo theo Lưu Quân vào, đây rõ ràng một một cuộc giao dịch lỗ gấp nhiều lần lãi.

Còn năm tên côn đồ nằm trên mặt đất cũng dìu dắt nhau vội vàng bỏ chạy.


Lưu Quân nhìn theo bóng người đang bỏ chạy, ánh mắt có chút tiếc nuối… Vẫn còn quyến luyến, anh ta vẫn còn chưa đánh đã mà.

Cách đó không xa, Mạnh Quốc Đàm lên xe, hung hăng đóng cửa lại, tim đập thình thịch vì bỏ chạy bán mạng bây giờ mới dần hồi phục lại được chút.

Nỗi sợ hãi mờ dần, lòng căm thù sâu sắc dâng lên.

Ông ta quay đầu lại, nhìn chằm chằm Lý Thần ở đằng xa với ánh mắt vô cùng cay đắng, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.

“Thằng khốn, ông ở thủ đô lâu như vậy rồi, chưa bao giờ phải chịu nhục như thế! Lại còn bị một tên súc sinh đánh!”
Còn năm tên côn đồ nằm trên mặt đất cũng dìu dắt nhau vội vàng bỏ chạy.

Lưu Quân nhìn theo bóng người đang bỏ chạy, ánh mắt có chút tiếc nuối… Vẫn còn quyến luyến, anh ta vẫn còn chưa đánh đã mà.

Cách đó không xa, Mạnh Quốc Đàm lên xe, hung hăng đóng cửa lại, tim đập thình thịch vì bỏ chạy bán mạng bây giờ mới dần hồi phục lại được chút.

Nỗi sợ hãi mờ dần, lòng căm thù sâu sắc dâng lên.

Ông ta quay đầu lại, nhìn chằm chằm Lý Thần ở đằng xa với ánh mắt vô cùng cay đắng, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.

“Thằng khốn, ông ở thủ đô lâu như vậy rồi, chưa bao giờ phải chịu nhục như thế! Lại còn bị một tên súc sinh đánh!”.