Câu nói này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Hầu hết mọi người đều ôm tâm lý hóng drama tới đây.
Dù sao Lý Thần cũng không phải là tiền nên không thể khiến cho ai cũng thích được.
Riêng chỉ trong tứ đại gia tộc, có không ít kẻ không vừa mắt đối với người ngoài đột nhiên xuất hiện ở đây như anh.
Chỉ là mọi người đều đang cố duy trì vẻ mặt ôn hòa mà thôi.
Chưa kể đến Lý Minh Đường, anh ta gần như có mối thù sinh tử với Lý Thần.
Bây giờ Lưu Tử Hào lên tiếng, nhiều người bắt đầu nhìn Lý Thần bằng ánh mắt đầy ẩn ý, đợi thấy anh bị bẽ mặt.
Hoắc Hoàn Vũ nhíu mày, hiện giờ anh ta coi Lý Thần như ân sư trên con đường ra vẻ, còn chưa nói tới việc Lý Thần nhận được lời mời của nhà họ Hoắc nên ngồi ở đây, việc đó đại diện cho bộ mặt của nhà họ Hoắc.
Đánh vào mặt Lý Thần không phải là đánh vào mặt nhà họ Hoắc anh ta sao.
Hoắc Hoàn Vũ làm sao có thể chịu đựng được việc này.
Hoắc Hoàn Vũ đang định lên tiếng, Lý Thần đã nói trước.
“Anh nhầm rồi, việc ngồi ngang hàng với anh là một sự sỉ nhục với tôi”.
Nhiều người không kìm được bật cười thành tiếng trước lời nói của Lý Thần.
Sắc mặt Lưu Tử Hào trắng bệch ra, ở trước mặt mọi người bị làm nhục, hắn nhìn chằm chằm Lý Thần, cười khẩy nói: “Mày ngông cái đéo gì? Hồng Kông chứ không phải đại lục của chúng mày, ở đây không có chỗ cho mày ngạo mạn đâu, cẩn thận đến lúc chết vẫn không biết vì sao mình chết đấy”.
“Nói đi nói lại mấy lời này anh không thấy mệt sao?”, Lý Thần mất kiên nhẫn nói.
“Muốn đe dọa cũng đổi cách khác đi chứ, tôi thật sự muốn xem xem anh định dùng cách gì để giết chết tôi đấy”.
Hoắc Hoàn Vũ bên cạnh nghe xong rất vui vẻ, chỉ cảm thấy mồm miệng Lý Thần thật sắc bén, nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của Lưu Tử Hào là biết uy lực mạnh đến cỡ nào.
Lưu Tử Hào nhục nhã cắn răng cắn lợi, đang định nói tiếp, Lý Minh Đường ở bên cạnh đã lên tiếng.
Ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Lý Thần một cái, lãnh đạm nói: “Tử Hào, đừng nói nữa, đấu khẩu với loại người này thì có ích gì”.
“Giống như nuôi một con chó trong nhà, anh mắng nó, nó nghe không hiểu thì cứ thẳng tay mà đánh, đánh đau rồi, nó mới biết được địa vị của mình, chó thì vĩnh viễn là chó thôi, không thể trèo lên đầu chủ nhân được đâu”.
“Anh còn lo sợ không có cơ hội dạy dỗ một con chó sao?”
Lời của Lý Minh Đường khiến sắc mặt Lưu Tử Hào phấn chấn lên hẳn, hắn cười he he, nói: “Anh Lý nói chí phải, chó cắn tôi, tôi không thể cắn lại nó được, tìm cơ hội dạy dỗ cho một trận, đánh đau rồi thì nó sẽ tự biết thôi”.
Lúc này, MC lên sân khấu, toàn hội trường yên lặng.
Trước mặt giới giàu có ở Hồng Kông, cho dù MC này cũng là người có tên tuổi lớn trong giới giải trí, nhưng vẫn không dám láu cá ở một nơi như vậy.
Sau lời phát biểu khai mạc ngắn gọn, chủ đề từ thiện của buổi đấu giá được nhắc lại, sau một tràng khen ngợi giới giàu có, màn đầu giá sẽ bắt đầu ngay lập tức.
Bởi vì đều là đồ do chính những nhà giàu có này lấy ra, chất lượng đương nhiên cũng không quá tệ, vì vậy từ vật phẩm đấu giá đầu tiên đã có rất nhiều người ra giá.
Tuy nhiên, không khí hòa thuận, mọi người tới đây để chung vui, làm cho ra dáng một chút là được rồi, không ai tranh chấp trong những dịp như vậy.
Ngay cả những người trong giới ông lớn như Hoắc Chấn Châu cũng đã nhiều lần trả giá, mua một số thứ.
“Các vị, món đồ đấu giá sẽ xuất hiện tiếp theo này rất có ý nghĩa.
Nó đã được cố nhà từ thiện nổi tiếng ở Hồng Kông Ngô Tân Lan đặc biệt giao cho chúng tôi và yêu cầu chúng tôi trưng bày trong buổi đấu giá ngày hôm nay”.
“Tên của tác phẩm này là Trái tim thiên sứ, nó là một món đồ trang sức mà bà Ngô Tân Lan đã mang về từ New Zealand hơn mười năm trước”..