“Nếu mày thật sự không hiểu, hãy xuống sảnh, tùy ý kéo một dì lao công, bọn họ cũng có thể nói cho mày biết rằng muốn kiếm tiền phải mua cổ phiếu của Internet đấy”.
Lý Minh Đường nhìn Lý Thần với vẻ chế nhạo, vẻ mặt đầy mỉa mai và khinh bỉ.
“Không hiểu cổ phiếu nào kiếm được tiền thì cũng thôi đi, lại còn chọn cổ phiếu rác nữa, bản lĩnh của mày cũng khá đấy”.
“PCCW này, đúng vậy, chính là công ty của Lý Gia Thành, nhưng hoạt động năm nay của nó không được tốt lắm, lỗ hàng tỷ đồng liên tiếp, và nó gần như rơi vào danh mục cổ phiếu rác, người ta tránh còn không kịp, mày lại ngu ngốc lao đầu vào”.
Lý Minh Đường càng nói càng muốn cười, cuối cùng cố ý ra vẻ hào phóng nói: “Có phải hối hận rồi không? Được, đừng nói tao ức hiếp mày, tao cho mày một cơ hội chọn lại đấy, ha ha ha”.
Lý Minh Đường vừa nói xong, ánh mắt mọi người nhìn Lý Thần càng thêm kỳ quái.
Mặc dù Lý Minh Đường kiêu ngạo và độc đoán, nhưng tất cả những người có mặt ở đây đều là những người hiểu biết trong ngành, đương nhiên họ biết rằng những lời Lý Minh Đường nói khá đúng.
Năm nay phong độ của PCCW kém đến mức khiến người ta thất vọng.
Gần như hầu hết các động thái lớn trong kinh doanh đều thua lỗ, không thấy lợi nhuận đâu.
Báo cáo tài chính được công bố cách đây vài ngày, trực tiếp làm bùng phát thông tin lớn rằng PCCW đã lỗ hai tỷ trong nửa đầu năm.
Khiến giá cổ phiếu của nó giảm mạnh đáng kể.
Về cơ bản sẽ không có ai mua cổ phiếu của PCCW lúc này.
Tuy nhiên Lý Thần đã bỏ một trăm triệu ra để mua cổ phiếu của PCCW.
Đây không phải là điên rồ thì còn gọi là gì được?
Ngay cả Hoắc An Lan và Hoắc Hoàn Vũ cũng đều đang nghi ngờ không biết có phải Lý Thần nhìn nhầm rồi hay không.
Hoắc Hoàn Vũ nói với Lý Thần: “Có phải anh chọn sai rồi không? Hay là chọn lại đi”.
“Mặc dù tôi không hiểu về cổ phiếu, nhưng tôi biết rằng công ty PCCW này của con trai thứ hai Lý Khải của Lý Gia Thành quả thực đã thua lỗ rất nhiều trong năm nay”.
“Chắc là không phải vì anh biết chuyện hai gia tộc họ Lý này có mâu thuẫn chưa thể giải quyết được nên cố tình chọn cổ phiếu của PCCW đấy chứ?”
Hoắc An Lan cau mày, tuy rằng không nói, nhưng thái độ của cô ấy rõ ràng là đồng tình với Hoắc Hoàn Vũ.
“Không cần phải chọn lại, tôi tự có cái lý của tôi”.
Lý Thần xua tay, không giải thích quá nhiều.
Nhiều việc là như vậy, mỗi người đều có những khiếm khuyết trong nhận thức của riêng mình, trước khi sự việc xảy ra thì dù có nói gì thêm cũng vô nghĩa.
So với những lời giải thích rườm rà, Lý Thần muốn dùng sự thật để nói chuyện hơn.
Có thể tiết kiệm thời gian hơn.
Ai dùng rồi sẽ biết.
“Anh Lý, giao dịch đã thành công”, Trương Tự Hưng kính cẩn nói.
Lý Thần gật đầu, khá hài lòng với Trương Tự Hưng, người luôn làm việc dứt khoát mà không hỏi nhiều.
Thấy sự lựa chọn của Lý Thần, Lý Minh Đường chế nhạo, nhàn nhã nói: “Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tao hi vọng lát nữa khi bò quanh sàn giao dịch, mày cũng được tự tin như thế này”.
Thời gian trôi qua từng chút một, đã tới lúc thị trường đóng cửa nghỉ trưa, thành tích buổi sáng của hai người đã có rồi.
“Anh Lý Minh Đường, lĩnh vực Internet vẫn đang tăng này, đặc biệt là Internet Vô Ưu đang dẫn đầu, Internet Thiên Tình anh chọn tăng 3%, Internet Vô Ưu tăng 5%, cộng lại, anh đã kiếm được tổng cộng tám triệu rồi”.
Người quản lý dẫn đầu đội giao dịch nói với Lý Minh Đường bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Kỷ lục này đã gây náo động cả căn phòng.
Đối với những con cháu nhà giàu như anh em nhà họ Hoắc và Lý Minh Đường, tám triệu không phải là vấn đề lớn, nhưng đây là thành tích chỉ sau một buổi sáng mà thôi.
Một buổi sáng kiếm được tám triệu dù đi đâu cũng là một sự kiện được người người ghi nhận.
“Ha ha”, Lý Minh Đường cười ngông cuồng, nói: “Cổ phiếu tôi chọn đương nhiên không thể tệ được, chiều nay nó sẽ còn tăng cao hơn, đây đã là gì chứ”.
Nói xong, Lý Minh Đường nhìn Lý Thần, cười khẩy nói: “Thế còn tình hình của PCCW thì sao?”.