Editor: Waveliterature Vietnam
Ồ… …ca ca nước cam học thức sâu rộng như vậy, nhưng cuối cùng cũng có thứ mà anh ấy không biết!
Thỏ trắng nhìn vào cuốn sách đang cầm trên tay, vẻ mặt đắc ý nghĩ, chờ ca ca nước cam kết thúc khóa huấn luyện quân sự trở về, cô ấy sẽ phải dạy cho ca ca nước cam một chút kinh nghiệm, như thế nào mới là một nụ hôn hoàn hảo, ha ha ha!
Cứ như vậy, vài ngày nữa lại trôi qua.
Một buổi chiều lúc tan học như bao ngày bình thường khác, thỏ trắng đang cúi đầu thu dọn sách vở bỏ vào cặp.
Đột nhiên, người bạn cùng lớp ngồi ngay hàng ghế phía trước, hướng về thỏ trắng rồi la lớn: "Đích Bạch!! Có người tìm cậu kìa!"
"Hả?" Thỏ trắng vô thức ngẩng đầu lên, nhìn ra phía ngoài cửa lớp học, ánh mắt bắt gặp dáng vẻ của Từ Hướng Thần đang cầm cặp đứng ngoài đó, cậu ta giương đôi mắt to đen láy nhìn chằm chằm vào thỏ trắng.
Thỏ trắng cũng nhanh chóng thu dọn sách vở, đeo cặp lên vai, sau đó đi ra khỏi lớp học, tiến lại đứng trước mặt Hướng Thần dùng ánh mắt kỳ quái mà hỏi: "Này, sao em biết chị học trường này??"
"Thì lần trước cùng nhau đi ăn cơm, bố đã nói qua với tôi, người bố thích có một đứa con gái, lớn hơn tôi bốn tuổi, cho nên tôi tính toán một chút, chị bây giờ hẳn là đang học năm đầu tiên của trung học." Từ Hướng Thần hai tay giữ lấy dây quai đeo cặp, ngẩng đầu lên, một gương mặt nhỏ nhắn tuấn tú nhìn thỏ trắng rồi thản nhiên nói: "Hơn nữa lúc trước tôi bị đám nam sinh kia vây đánh, chị lại vừa kịp xuất hiện đúng lúc, trùng với thời gian trường này tan học, lại thêm là hôm đó chị đã đi bộ về, xét về mặt thời gian thì chỉ có duy nhất trường trung học này phù hợp."
"Trời… …"Thỏ trắng kinh ngạc nhìn Hướng Thần: "Sau đó em liền suy luận ra chị học ở trường này à?? Thật là lợi hại! Quả thực em rất giống với thám tử lừng danh Conan đấy!"
"Không… …" Từ Hướng Thần chần chừ một chút, sau đó đưa tay chỉ vào túi xách của thỏ trắng, thản nhiên đáp: "Quan trọng nhất chính là, tôi đã nhìn thấy huy hiệu trường trung học được cài lên cặp sách của chị."
"… …"
Thỏ trắng lập tức im lặng, không nói nên lời.
Mình vừa nói gì vậy!!
Đại ca, cậu có thể nói ngay từ đầu là do nhìn thấy huy hiệu trường mới biết được ta học trường nào, như vậy có phải đỡ tốn thời gian hơn không, nãy giờ cứ đứng bày đặt suy luận logic… …
"Vậy thì em làm sao lại biết chị học lớp này??" Thỏ trắng nghĩ nghĩ, vẫn còn chút tò mò nên hỏi tiếp.
"Cái này thì tôi chỉ tùy tiện đoán, lại vừa may là đoán trúng." Từ Hướng Thần hướng mắt nhìn ra ngoài hành lang, né tránh sự dò hỏi của thỏ trắng, mặt có chút không tự tin.
Cậu ấy nhất định sẽ không nói với thỏ trắng rằng, kỳ thật là cậu đã phải hỏi nhiều người, mới tìm được lớp của thỏ trắng.
"Thỏ trắng, tạm biệt! Tớ đi trước đây!" Lúc này Đường Tiểu Vũ sau khi đã thu dọn xong sách vở, đi ngang qua vừa hay nhìn thấy Hướng Thần, cô ấy lập tức liền dừng lại đứng ngay trước mặt hai người nói, "Oa! Thật là một cậu nhóc đáng yêu, thỏ trắng, nhóc này là đệ đệ của cậu à??"
"Hả… …" Thỏ trắng chần chừ một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Từ Hướng Thần, lại liếc nhìn sang gương mặt sáng bừng khi nhìn thấy trai đẹp của Tiểu Vũ, cười xấu hổ không biết nên trả lời như thế nào.
Từ Hướng Thần ngẩng đầu lên nhìn Đường Tiểu Vũ, ánh mắt khó hiểu nhìn cô nói: "Không phải, em đến tìm Đích Bạch có việc."
"Sao… ….à….. …" Đường Tiểu Vũ ngơ ngác một chút, vô thức gật đầu, sau đó hướng phía thỏ trắng rồi quay người rời đi.
Thỏ trắng nhìn Hướng Thần với ánh mắt khó hiểu, gương mặt trắng nõn nà với những đường nét thanh tú hiện lên vẻ bí hiểm, "Em tìm chị rốt cục có chuyện gì hả?"
"Tới đây, đi theo tôi." Từ Hướng Thần không giải thích gì nhiều, quay người đưa tay lên vẫy vẫy, ra hiệu cho thỏ trắng đi theo, sau đó bắt đầu đi ra khỏi dãy nhà của trường học.