Vẫn Luôn Thích Em

Chương 27: Lần đầu viết một bức thư tỏ tình (2)




Đích Hạ Phong bỏ ngoài tai lời nói của Trình Thành Tử. Sau khi vào trong nhà của Trình Thành Tử, Đích Hạ Phong bước từ từ vào phòng khách ở tầng dưới và nằm sải người lên ghế sofa. Đích Hạ Phong nói: "Thật thoải mái khi bố mẹ cậu không ở nhà, giờ tớ nên làm gì ta, này Trình Thành Tử tớ có thể xem tivi được chứ."

"Cậu cứ tự nhiên như ở nhà cậu nhé." Trình Thành Tử đứng trong bếp để cắt trái cây nhưng đưa mắt nhìn về hướng Đích Hạ Phong: "Điều khiển tivi nằm trên bàn phòng khách nhé."

"Chà, tớ cũng được chào đón chứ nhỉ. "Đích Hạ Phong đưa tay ra cầm lấy điều khiển tivi trên bàn phòng khách rồi cậu bật TV và mở kênh hoạt hình ưa thích.

Thỏ trắng bỏ túi của mình và ném nó xuống nền nhà. Cô bé vội vã chạy đến ghế sofa với hai chân ngắn, sau đó cố gắng trèo lên ghế sofa, và ngồi cách Đích Hạ Phong không xa, và cùng xem TV..

Trên tivi đang chiếu một bộ phim tình cảm buồn đau..

Diễn viên nữ chính đang ngồi trước mặt nam chính, bên ngoài trời đang mưa tầm tã và nghẹn ngào hỏi: "Chúng ta đều có tình cảm với nhau, nhưng tại sao ta lại không thể đến được với nhau? Anh nói đi chứ... anh trả lời em đi chứ..."

Nhân vật nam chính cầm hút một hơi thật dài điếu xì gà rồi đưa mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ.

Giọng nói chậm rãi nói: "Anh xin lỗi..."

Nhân vật nữ tiếp tục rơi nước mắt và tiếp tục nói. "Em không muốn nghe lời xin lỗi từ anh..."

Nam diễn viên cúi đầu và tiếp tục hút một hơi xì gà thật sâu. Chàng đau lòng nói:" Nhưng Jinger đang mang trong người giọt máu của anh. Anh phải cưới cô ấy. "

Nữ chính cảm thấy nhói ở tim khi nghe một tin như sét đánh ngang tai. Cô vẫn tiếp tục phủ định: "Không, em không tin, chẳng phải anh từng nói anh yêu em nhất mà? Sao anh lại có thể làm người phụ nữ khác có bầu như vậy được..."

"Anh xin lỗi..." Nam chính tiếp tục hút một hơi đến khi điếu xì gà đã hết, sau đó cậu vứt điếu xì gà trong tay, quay lại, ôm nhân vật nữ chính, rồi đẩy nữ chính vào tường và hôn một nụ hôn thật sâu.

"Ồ..." Đích Hạ Phong nhìn thấy cảnh như vậy, cậu vội vàng che mắt thỏ trắng lại.

Đích Hạ Phong thấy rằng thỏ trắng đang mở một đôi mắt đen trắng to tròn, và cô bé tập trung nhìn chăm chú vào màn hình tivi mà gần như không chớp mắt.

"Trẻ em không được xem cảnh này đâu!" Đích Hạ Phong nhanh chóng đưa tay ra và che đôi mắt của thỏ trắng.

"Ca ca ơi, hai anh chị đó đang làm gì vậy, tại sao anh đó lại cắn vào miệng của chị kia?" Mặc dù, Đích Hạ Phong đang tìm cách không để thỏ trắng nhìn thấy thì thỏ trắng tiếp tục nhìn vào tivi qua những khẽ tay.

"Hai anh chị đó đang hôn nhau, thỏ trắng à. Em còn nhỏ nên không được nhìn đâu..." Đích Hạ Phong không thể ngăn thỏ trắng lại, nên cậu nhanh chóng cầm điều khiển và tắt TV.

"Nhưng em vẫn chưa xem xong mà..." Thỏ trắng nhìn vào màn hình TV bị tắt thì cô bé liền không vui vẻ và bĩu môi với Đích Hạ Phong..

"Cái đó... chẳng... có gì hay ho đâu, giờ chúng xuống ăn trái cây nào..." Trình Thành Tử quay sang nhìn lén thỏ trắng, khi cậu quay lại thì thấy Trình Thành Tử đang đi lên với một đĩa trái cây, vì vậy cậu nhanh chóng đổi chủ đề.

Thỏ trắng cũng nhìn Trình Thành Tử và thấy trên đĩa trái cây có dưa hấu yêu thích của cô xuất hiện thì đôi mắt của thỏ trắng bỗng sáng rực lên.

"A! Dưa hấu của em!" Thỏ trắng nhìn thấy dưa hấu ngay lập tức ném điều khiển tivi cho Đích Hạ Phong.

Đích Hạ Phong đưa tay ra lau mồ hôi trên trán và hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.

"À, Trình Thành Tử, miếng này là dành cho cậu nè." Đích Hạ Phong đang ăn dưa hấu và lấy miếng dưa hấu đưa cho Trình Thành Tử.