Editor: Waveliterature Vietnam
" Ah vâng ạ!" Thỏ trắng gật đầu nghiêm túc khi báo cáo với Trịnh Thành Tử: "Có việc gì không ạ, anh thấy cậu ấy có thực sự đẹp trai không? Các bạn gái trong lớp em đều nói cậu ấy là soái ca của lớp em, với lại cậu ấy cũng có thành tích học tập cũng tốt nữa nên nhiều bạn gái khác kiếm cớ tiếp cận cậu ấy! "
"..." Trịnh Thành Tử đưa mắt nhìn thẳng thỏ trắng khiến thỏ trắng không khỏi lo lắng: "Ồ... cậu ấy có trả lời các câu hỏi của các bạn nữ đó không?"
"Đối với em, thì mặc dù cậu ấy rất thân thiện cũng như đẹp trai, nhưng Trình Thơ là người có tình cảm với cậu ấy thì làm sao mà em có thể thích được chứ!"
Khi Trịnh Thành Tử hỏi thì dường như thỏ trắng đang nói sự thật, vì vậy không có gánh nặng tâm lý khi thỏ trắng nói về những điều xảy ra trong lớp.
"Ồ... em nghĩ sao?" Giọng nói của Trịnh Thành Tử thì thầm với thỏ trắng.
"Em nghĩ gì?"
Thỏ trắng không có phản ứng với câu hỏi lúc này. Sau một lúc, giọng nói yếu ớt trở lại: "Em cảm thấy rằng Sách Đồng Học... cũng rất thân thiện..."
"Anh hỏi..." Giọng nói của Trịnh Thành Tử chậm rãi rồi bước thêm một bước về phía thỏ trắng. Hỏi với giọng nhỏ nhẹ: "Em có nghĩ rằng cậu ấy khá đẹp trai không?"
"À?..."
Thỏ trắng nheo mắt một chút, rồi gật đầu trong tiềm thức: "Vâng, Sách Đồng Học thực sự là người đẹp trai nhất lớp em... Nhưng làm thế nào mà em có có thể thích cậu ấy được chứ?"
Trịnh Thành Tử tiếng lại sát người thỏ trắng hơn.
Thỏ trắng nhìn Trịnh Thành Tử và toàn bộ người thỏ trắng nằm trọn trong người Trịnh Thành Tử và không thể lùi lại.
Thỏ trắng biết ghế sofa phía sau không có lối thoát, chân của thỏ trắng cũng chạm đầu kia ghế sofa, thỏ trắng dường như nằm gọn trên ghế sofa.
Trịnh Thành Tử đặt một cặp cánh tay bên cạnh đầu của thỏ trắng, hơi cúi xuống, nhìn thỏ trắng đang nằm trên chiếc ghế dài, rồi đưa đôi mắt thu hẹp về phía thỏ trắng chậm rãi hỏi: "Em có thật sự thích cậu ấy không? "
"Uh... Em..." thỏ trắng nhìn vào gương mặt nghiêm túc của Trịnh Thành Tử, không thể không nuốt nước bọt, giọng yếu yếu: "Em... Em chắc chắn không thích cậu ấy... Anh đừng nghe cậu ấy nói, em... người em yêu chỉ có duy nhất là ca ca nước cam thôi... "
"Tốt."
Trịnh Thành Tử đột nhiên trở nên gợi cảm hơn, nhưng cơ thể anh cậu vẫn đặt sát vào người thỏ trắng và tiếp tục hỏi: "Sau này thì sao??"
"Sau này sao ạ?" Thỏ trắng nhìn Trịnh Thành Tử không thể giải thích được.
"Em không thích cậu ấy bây giờ, em sẽ thích anh ấy trong tương lai chứ?"
"Không... không, hoàn toàn không!!"
Thỏ trắng chỉ thấy rằng đôi mắt của Trịnh Thành Tử có vẻ điềm tĩnh hơn, nhưng cảm giác giống như đêm trước khi tắm, càng im lặng, càng kinh khủng.
"Tốt." Trịnh Thành Tử từ đưa đôi môi màu hồng nhạt đặt trên má thỏ trắng nhẹ nhàng nụ hôn, nhưng không có vội vã rời đi, nhưng vẫn tiếp tục hôn lên khuôn mặt nhỏ mềm mại của thỏ trắng, nhẹ nhàng cọ xát rồi cậu thì thầm: "Rồi anh yêu em thì em sẽ làm bạn gái anh, em phải làm sao??"
Thỏ trắng chỉ cảm thấy ngứa ngáy trên khuôn mặt, thỏ trắng không thể không cúi đầu, thì thầm: "Em sẽ từ chối ạ?"
"Vậy sao??" Trịnh Thành Tử chỉ cảm thấy rằng làn da trên khuôn mặt thỏ trắng rất mượt mà, cảm giác mềm mại khiến cậu không muốn rời đi.