Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!

Chương 118: 118: Đi Tiệc





Kỳ thực An Tịnh Nhã cũng không để ý nhiều đến các vấn đề scandal của Phong Nhã Kiệt, vì việc này ảnh hưởng đến cổ phiếu công ty cho nên cô mới muốn nhanh chóng giải quyết.

Dù sao ban đầu cũng là cô hứa với ban hội đồng là nâng giá trị công ty lên, bây giờ lại hai ba ngày cổ phiếu lại tụt xuống thảm hại thì thật không tốt.
An Tịnh Nhã không để tâm diễn viên, kết thúc họp báo Giang Minh Triết báo cáo kết quả cho cô là được rồi.

Còn việc hình ảnh, hình như của Phong Nhã Kiệt thì cứ để anh ta cùng quản lý tự giải quyết.
An Tịnh Nhã không quan tâm, nhưng lại có một người đàn ông cách một cái màn hình máy tính nhìn chằm chằm vào bài họp báo, cùng từng lời phóng vấn nói móc sâu xa của đám phóng viên, lại nhìn đến hàng chữ to đùng trên tin tức đang phát trực tiếp.
Nhấn điện thoại gọi cho thư ký, Cố Trạch Dương rất nhanh đi vào.
"Lão đại."
Ánh mắt Mạc Tu Kiệt âm trầm sắc bén giữa bầu trời đêm.
"Cậu lấy từ lô hàng của chúng ta ra....vài cân....."
Cố Trạch Dương nghe Mạc Tu Kiệt nói xong liền kinh ngạc.

Lão đại sao đột nhiên lại muốn thứ này, không phải bây giờ làm ăn chân chính rồi sao? Hay tiền lợi nhuận công ty không đủ? Cũng đúng, lợi nhuận công ty không bằng cái kia, nhưng...từ lúc quen chị dâu không phải lão đại đã cắt đứt hết mấy cái này rồi sao?
Cố Trạch Dương nhìn Mạc Tu Kiệt, ấp úng nửa ngày cũng không thể hỏi được.
Mạc Tu Kiệt ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh lùng tỏa sát khí, Cố Trạch Dương co rụt người lại "dạ" một tiếng rồi xoay người ra ngoài.

Nhưng vừa đi ra đến cửa nhịn không được lại xoay đầu lại.
"Lão đại, nếu chị dâu biết...." Chạm đến ánh mắt sắc như dao của Mạc Tu Kiệt, Cố Trạch Dương ngậm miệng lại rời đi, đến cái bóng cũng không thấy nữa.

Mạc Tu Kiệt nhìn tập tài liệu bên cạnh, lấy điện thoại ra gọi.

Người bên kia rất nhanh "alo" một tiếng, giọng nói trầm thấp, khá “ôn hòa”.
"Trong tay tôi có một bản kế hoạch, độ rủi ro cao, còn sẽ gặp bất lợi phi pháp, không biết Cao tổng có hứng thú."
Cao Minh Thành nhìn bản kế hoạch khác đang đặt trên bàn, "Vậy phiền Mạc tổng gửi qua đây một chuyến rồi."
Tối ngày hôm sau, tại một biệt thự tọa lạc giữa trung tâm thành phố, tấp lập người và siêu xe, đèn sáng cả một vùng đất lớn.

Người ra vào đều là những người máu mặt của giới kinh doanh, những ông trùm nắm nền kinh tế của các khu vực, các thành phố.

Bên cạnh là những quý bà thân mặc trang phục lộng lẫy sa hoa.
Đây quả là bữa tiệc giao lưu của giới nhà giàu, sa hoa đến mức nhìn thấy cả kim cương đính trên đèn trần, tay nắm cửa hay đồ nội thất bên trong đều bằng vàng nguyên chất.

Từng chiếc xe phiên bản giới hạn đi vào sân đậu ngay ngắn ở bãi đất lớn, xuống xe là những quý ông tây trang giày da bóng loáng, quý bà trang sức đeo đến mức chói mắt, nặng cổ khoác tay đi bên cạnh.
Một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn vừa được tung ra thị trường mấy ngày trước lúc này đang đi vào, trên mui xe hình đầu sư tử uy nghi, lãnh khí.
Cao Minh Thành bước xuống xe, đưa tay ra đỡ An Tịnh Nhã xuống.

An Tịnh Nhã nghiêng đầu mỉm cười khoác tay anh, từng bước đi vào trong biệt thự.
Biệt thự này không phải của riêng ai mà của chung tất cả mọi người xây lên, chỉ giành riêng tổ chức những sự kiện lớn như này.

Hôm nay là bữa tiệc thương nghiệp hàng năm được tổ chức, cổng biệt thự mới một lần nữa mở ra đón khách quý.
An Tịnh Nhã đi trên giày cao gót màu trắng, cổ giày là hình một chiếc vương miện đính rất nhiều kim cương, gót giày cũng là đính pha lê quý giá.

Đầm cổ yếm maxi màu trắng không cầu kỳ cùng họa tiết giản dị lại tôn làn da.

Chỉ là một màu trắng tinh khiết nhưng lại đặc biệt nổi bật giữa một dòng người mặc trang phục sắc màu.
An Tịnh Nhã uyển chuyển thướt tha trong bộ váy trắng, tôn khí chất tao nhã lại đặc biệt kiêu sa, lộng lẫy, nổi bật nét đẹp thuần khiết của tuổi trẻ, lại không mất đi khí chất cao sang quyền lực.

Kết hợp với đôi giày Diamond Pricess Constallation của Chirstopher Michael lại càng trông như một vị nữ hoàng.

Trên người cô cũng không đeo nhiều trang sức, trên tay đeo một chiếc vòng phỉ thúy, trên cổ đeo một sợi dây chuyền nhỏ hình bông hoa tuyết đính kim cương.

Mái tóc xõa nhẹ ở trên vai được uốn sóng nhẹ nhàng.
Cao Minh Thành một thân tây trang màu đen được đặt may riêng, đứng ở chỗ kia cùng An Tịnh Nhã cực kỳ thu hút ánh nhìn.

Đẹp là một phần, một phần là e ngại uy quyền của họ.
Cao gia nắm nền kinh tế bao nhiêu lâu nay, thế lực không nhỏ, không ai dám đắc tội.


Vì vậy mọi người đi bên cạnh đều cách xa một chút, cười thật chân thành mà xã giao.
Biệt thự xây theo cấu trúc hình trụ rỗng ở giữa , chỉ có hai tầng nhưng đặc biệt rộng, trên trần cao còn treo rất nhiều đèn trần thủy tinh.

Vừa mới bước vào, An Tịnh Nhã cùng Cao Minh Thành đã bị một đám người đi đến đón tiếp, theo lời của Cao Minh Thành thì họ đều là những ông trùm của từng mảng kinh tế riêng.

Ông trùm đá quý; ông trùm bất động sản; ông trùm kinh doanh khách sạn, Resort.....
Cao Minh Thành khách khí bắt tay từng người một, An Tịnh Nhã ở bên cạnh mỉm cười nhẹ nhàng đáp lại.

"Cao tổng, đây là vợ của cậu sao? Thật đúng là giống như nữ vương mà, rất xinh đẹp, rất có khó chất."
Cao Minh Thành trước lời khen, một chút khiêm tốn cũng không có, cười một tiếng, ánh mắt ôn hòa nhìn đến An Tịnh Nhã.

"Tôi rất may mắn mới có thể cưới được cô ấy."
"Cao tổng, cậu chính là sướng nhất rồi, có tiền, có quyền, vợ đẹp.

Cậu chính là bậc nhân tài trong tất cả chúng ta."
"Cảm ơn Trần tổng."
Mấy người nói vài câu, sau đó liền nói đến chuyện đầu tư kinh doanh.

Cao Minh Thành nghĩ đến buổi tối An Tịnh Nhã còn chưa có ăn gì, lúc này quay sang nói:
"Nếu không em qua kia ăn một chút, anh nói chuyện nhanh sẽ qua."
An Tịnh Nhã gật đầu đồng ý, dù sao cũng là mấy người làm ăn kinh doanh nói chuyện với nhau, An Tịnh Nhã dù học về kinh tế thì cũng nghe không hiểu mấy người họ bàn tính cái gì.

Cũng nhìn đến chẳng có bà vợ dính ở bên người chồng, An Tịnh Nhã ở lại cũng không thích hợp.

An Tịnh Nhã lựa một chút bánh, đi đến bàn ngồi xuống, cũng không có ý định bắt chuyện với ai.

Thứ nhất là cô không thích ồn ào, thứ hai họ đều là những quý phu nhân trung niên mà cô không quen, nói chuyện sẽ không hợp, không thì cũng có vài vị tiểu thư hay quý công tử theo ba mẹ đến đây để tìm vợ, chồng môn đăng hộ đối để quen, thật không phù hợp với cô.

An Tịnh Nhã không có ý bắt chuyện, nhưng những vị phu nhân kia lại không như vậy, họ tò mò.

Còn có vài vị tiểu thư bên kia nhìn thấy có người đẹp hơn mình xuất hiện, xuất phát từ tâm lý bình thường, họ cũng sẽ đến bắt chuyện.

Những người này cũng thật biết điều, đợi An Tịnh Nhã ăn xong mới đến bắt chuyện.
"Tiểu phu nhân Cao gia có phải không?"
An Tịnh Nhã quay đầu gật nhẹ một cái.

Vị phu nhân kia liền ngôi xuống bên cạnh cô ngay lập tức, "Cao phu nhân lần này không đến sao?"
"Bà ấy không về được."
"Tiểu phu nhân chắc là hôm nay mới đến những bữa tiệc như này lần đầu đúng không?"
Nghe ra được ý vị sâu xa, An Tịnh Nhã từ tốn đáp, "Chúng tôi mới cưới nhau được mấy tháng, đúng là lân đầu theo anh ấy đến bữa tiệc này."
Vị phu nhân hơi đỏ mặt vì biết An Tịnh Nhã nhìn ra được ý vị mỉa mai của bà, nói bên kia còn có bạn, lập tức đứng dậy rời đi.