.
Ngày đó Lục Diễn đến phim trường muộn hơn bình thường rất nhiều, dù sao buổi sáng cũng không có cảnh của hắn, đến sớm là tình cảm, đến trễ là bổn phận, không có gì không ổn.
Lục Diễn vừa đến phim trường đã cảm thấy hôm nay không khí có chút kỳ quái, so với bình thường an tĩnh hơn nhiều, nhưng mọi người lại có vẻ hưng phấn hơn, nhất là biểu hiện của mấy người trợ lý và diễn viên phụ có tư sắc không tệ lắm, ai cũng ăn mặc hết sức xinh đẹp rồi lại ra vẻ rụt rè,giống như thời cổ đại tuyển tú nữ.
Lục Diễn có chút nghi hoặc, lại nhìn thấy trợ lý Tống Huy cũng vừa tới, vội vàng đem bình nước trà được giữ ấm đưa cho hắn. Khi thời tiết nắng nóng mọi người thường thích uống nước mát, Lục Diễn bởi vì thói quen nên vẫn uống trà nóng, bất kể là thời tiết gì. Ngay từ đầu hắn cũng không cố ý nói với người khác, bởi vì sau vài lần hắn tự đem theo, Tống Huy mỗi ngày đều chuẩn bị sẵn trà nóng cho hắn, dần dần Lục Diễn không còn tự mang theo nữa. Không thể không nói Tống Huy làm trợ lý thật sự rất tốt, không chỉ chuyên nghiệp, sức quan sát vô cùng sắc bén, mà còn săn sóc không nhiều lời, thật sự rất khó có được.
Lục Diễn tiếp nhận bình giữ nhiệt, mở ra, một mùi thơm ngát theo hơi nóng xông vào mũi. Lục Diễn thích uống trà, nhất là trà thiết Quan Âm của Phúc Kiến, khi uống lúc đầu vị hơi chát, sau lại có vị ngọt, làm cho người không thể quên dư vị của nó. Tống Huy chuẩn bị trà ngẫu nhiên, nhưng hầu hết đều là thiết Quan Âm, quả thực là tri kỷ.
Lục Diễn uống một ngụm trà, liếc mắt nhìn chung quanh, “Hôm nay là làm sao vậy?”
Tống Huy cười ha ha, “Lục ca tới muộn không biết, phim trường hôm nay có nhân vật lớn tới thăm, tất cả mọi người đều muốn thể hiện tốt.”
Lục Diễn có chút khó hiểu, “Nhân vật lớn?”
Tống Huy hướng một bên bĩu môi “Vâng, ở bên kia.”
Lục Diễn thuận mắt nhìn sang, bên kia một người bị một đám đông vây vào giữa nhưng không dám thân cận quá, chỉ là tùy ý ngồi đó, đã có một cảm giác tao nhã không nói nên lời, giống như khí chất quý phái ẩn chứa từ trong xương cốt, tươi cười vẫn mang theo chút bất cần cùng nghiền ngẫm, lại không cho người cảm thấy chán ghét, ngược lại cảm giác có chút gợi cảm.
Quả nhiên là nhân vật lớn! Cũng dễ hiểu, chủ đầu tư bộ phim điện ảnh này là Tinh Không, Lục Diễn từ lúc thử vai cũng từng thấy qua, cậu hai nhà họ Tô, Tô Quyết.
Một đám người vây quanh Tô Quyết như vậy, ánh mắt đều sáng rực, phần lớn là mang theo lấy lòng cùng nịnh nọt, đương nhiên không quá rõ ràng, tất cả mọi người là diễn viên, biểu hiện trên mặt cũng không dễ dàng nhận ra. Mộc Hiểu lại độc chiếm vị trí bên cạnh Tô Quyết, cả người cơ hồ đều dán lên trên người cậu, tươi cười đặc biệt ôn nhu ngọt ngào, toàn thân cũng phá lệ quyến rũ động lòng người, nhỏ giọng đùa giỡn cũng có vẻ hết sức thân mật, cố ý cho mọi người biết quan hệ của bọn họ không chỉ là quen biết. Ánh mắt Tô Quyết mang theo tia trào phúng cùng vô vị, hành động của Mộc Hiểu khiến nghiền ngẫm trong mắt cậu càng sâu nhưng cũng không cự tuyệt phối hợp.
Lục Diễn đương nhiên chưa đi tới, không phải hắn thanh cao, cũng không phải hắn phản cảm hành vi như vậy. Giới giải trí vốn là nơi đen tối, không có bối cảnh lại muốn đi lên thì không cần có cái gọi là tự tôn, không ai bận tâm điều này.
Lục Diễn vốn không phải là thanh niên tràn đầy nhiệt huyết,nhân tình ấm lạnh, thế sự vô thường, hắn từ nhỏ đã biết, hắn luôn luôn lãnh tĩnh mà lý trí, chỉ làm việc có lợi với mình nhất. Hắn sở dĩ không đi tới không phải hắn khinh thường với việc dựa vào quan hệ mà là hắn biết, cao cao tại thượng tất nhiên không được, đem mình hạ thấp cũng không được, một người ngay cả mình cũng không tôn trọng, người khác sao có thể tôn trọng anh, chú trọng anh! Lục Diễn càng giỏi về bắt giữ cơ hội, tự nhiên mà tại một thời điểm nào đó sẽ lưu lại ấn tượng tốt cho người khác, cũng sẽ không làm cho người ta cảm thấy quá hời hợt. Mà khi cơ hội chưa đến, hắn sẽ chờ!
Giờ phút này, Lục Diễn lại đang suy nghĩ một việc khác. Nhìn Mộc Hiểu với biểu hiện như bây giờ, lời đồn đại tựa hồ cũng không phải vô căn cứ, không nói bộ phim Mộc Hiểu đảm nhận vai chính có phải liên quan đến Tô Quyết hay không, ít nhất quan hệ của bọn họ quả thật giống tin đồn, không hề đơn giản.
Như vậy, đời trước Từ Vĩnh Chu thì sao? Tuy rằng hiện giờ sự tình phát triển khác với đời trước, nhưng với Từ Vĩnh Chu, Lục Diễn vẫn không thể hoàn toàn yên lòng, dù sao Từ Vĩnh Chu cũng có năng lực, tuy rằng vai diễn kia hắn không có được, nhưng chỉ là ngoài ý muốn, hắn nhất định vẫn sẽ ra mắt, như vậy đến lúc đó, hắn có còn nhằm vào mình không? Lục Diễn không biết, cho nên không thể không phòng bị.
Nếu Mộc Hiểu cùng Tô Quyết quan hệ như tin đồn, vậy có phải hay không đời trước quan hệ giữa Từ Vĩnh Chu cùng Tô Quyết cũng giống như trong đồn đại? Bây giờ nghĩ lại, khi đó nghe được hắn gọi điện thoại, miệng luôn gọi Tô tổng, người đó hẳn là Tô Quyết đi, dù sao khi đó Từ Vĩnh Chu là người của Tinh Không, sẽ không xưng hô như vậy với những người khác, mà hắn nhắc tới Tô tổng khẩu khí kia dường rất thân quen, khi ấy Lục Diễn cũng không để ý, hiện giờ nghĩ lại thật sự là quá mức thân mật, hoàn toàn không giống quan hệ chủ tịch và nhân viên bình thường!
Lục Diễn không khỏi nhíu nhíu mày, hắn cũng không muốn suy nghĩ vấn đề tính hướng của Tô Quyết, cái hắn để ý chính là, đời này Tô Quyết có phải hay không sẽ còn gây trở ngại cho hắn, mà bản thân mình hiện tại, vẫn như cũ hoàn toàn không có khả năng chống lại tư bản.
Lục Diễn đang chìm trong suy nghĩ của chính mình, bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng hỏi to, “Tô lão nhị, cậu tới nơi này làm gì?”
Cái giọng này, với cường độ âm thanh này, không cần đoán cũng biết nhất định là Lý Nhiễm Lý đạo diễn.
Tô Quyết rốt cục đứng lên, nhìn Lý Nhiễm cười cười, chậm rì rì mà trả lời, “Đương nhiên là đến xem phim của anh như thế nào rồi?”
Lý Nhiễm khoanh tay hừ một tiếng, “Không phải là đến quấy rối đi!”
“Sao có thể như thế?” Tô Quyết vẻ mặt vô tội, “Bộ phim này chính tay tôi đầu tư, tôi còn phải dựa vào nó mà kiếm tiền đó.”
Lý Nhiễm vươn tay chỉ chỉ những người vây xung quanh, đều là trợ lý, diễn viên, lông mày dựng lên, “Cậu ở trong này, bọn họ làm sao có thể tập trung mà làm việc?
Tô Quyết chậm rãi đút tay vào túi áo cười cười, “Nếu bởi vì tôi ở trong này, bọn họ không thể tập trung làm việc thì chứng tỏ Lý đạo ngài thật vô dụng nha ~~~”
Lý Nhiễm nhất thời chán nản, luận tài ăn nói, hắn không phải là đối thủ của cậu hai nhà họ Tô này, “Cậu muốn xem thì cứ tự nhiên, không cho phép lộn xộn, nếu không, tôi liền đi nói cho Tô lão đại, để cậu ấy đến giáo huấn cậu.”
Tô Quyết nhếch khóe miệng “Đại nhân, anh lớn như vậy vẫn còn mách lẻo, có ý nghĩa lắm sao.”
Lý Nhiễm chớp mi, “Có ý nghĩa hay không, có người chế trụ cậu là được. Được rồi, nhanh chuẩn bị quay phim, hôm nay có muốn nghỉ ngơi hay không đây.” Phần sau của câu nói kia, đương nhiên là dành cho những người vây quanh.
Nghe đồn, đạo diễn Lý Nhiễm cùng anh em nhà họ Tô quan hệ không tồi, quả nhiên là sự thật.
Tô Quyết quả thực nói được thì làm được, nói là xem, một chút chuyện dư thừa cũng không làm, nhưng lại xem có chút nghiêm túc. Tất cả mọi người đều nhịn không được cố gắng để cho cậu chú ý, đương nhiên chỗ tốt cũng không phải không có, mỗi người càng cố nghiêm túc, mà ngay cả người bình thường bởi vì nhân vật không quan trọng nên không mấy tinh thần ghi hình, hiện tại cũng thật nghiêm túc, không khí kỳ lạ bao trùm, số lần NG ít đi rất nhiều, Lý Nhiễm ngược lại có chút ngoài ý muốn, có Tô Quyết như vậy lại hiệu quả, vì thế đối với cậu cũng không lỗ mãng mà hào phóng không tính toán so đo.
Nói giỡn, trong lòng người nào mà không biết Tô Quyết là Tô tổng lại là cậu hai nhà họ Tô, tuy rằng luôn luôn thích mỹ nhân, nam nữ đều ăn, nhưng chưa bao giờ là bình hoa. Người cậu có thể để mắt đến cơ bản đều có thực lực cùng vài phần tư sắc, dẫn đến những người cậu từng sủng cuối cùng đều thành ảnh đế, ảnh hậu hoặc là thần tượng linh tinh này nọ, về sau đương nhiên là càng nhiều nghệ sĩ muốn ôm đùi cậu.Nói như vậy, ánh mắt của cậu vẫn là tương đối chính xác
Lục Diễn đương nhiên không giống những người này, từ khi suy nghĩ cẩn thận quan hệ đời trước giữa Tô Quyết và Từ Vĩnh Chu, hắn liền xóa bỏ suy nghĩ cùng Tô Quyết thân cận. Có điều hắn đánh mất suy nghĩ đó, không có nghĩa là đối phương cũng sẽ như vậy.
Buổi chiều Lục Diễn còn có một cảnh quay, vừa lúc cùng Mộc Hiểu diễn chung. Khi đang quay phim hắn luôn cảm giác có người nhìn mình, hắn tùy ý nhìn lướt qua, liền bắt gặp ánh mắt Tô Quyết đầy hứng thú, thấy hắn nhìn lại đây, còn nhẹ nhàng nhếch khóe miệng.
Ngay từ đầu Lục Diễn không quá để ý, hắn tưởng bởi vì đây cảnh là cùng Mộc Hiểu nên Tô Quyết mới thuận tiện chú ý hắn một chút, sau mới phát giác không phải, bởi vì Tô Quyết trên cơ bản đều không đem lực chú ý đặt trên người Mộc Hiểu. Hiển nhiên Mộc Hiểu cũng biết, sắc mặt của cô đặc biệt không tốt, căm thù trong ánh mắt cũng quá nặng, tuy rằng cô cố gắng che giấu, nhưng vẫn để lại dấu vết.
Lục Diễn nháy mắt có chút hiểu được, hóa ra Mộc Hiểu trước đó chẳng hiểu tại sao lại không có thiện ý, là bởi vì Tô Quyết đối có hứng thú với mình? Là chuyện khi nào? Tô Quyết lần đầu tiên tới phim trường, mà Mộc Hiểu cũng vào ngày gặp mặt ngày đầu tiên đã biểu hiện địch ý, có phải Tô Quyết trước mặt Mộc Hiểu đề cập tới hắn, như vậy hẳn là từ khi thử vai rồi đi?
Có lẽ đời trước Từ Vĩnh Chu cũng là khi thử vai khiến cho Tô Quyết nảy sinh hứng thú, sau mới phát triển như vậy. Nghĩ thông suốt vấn đề then chốt, Lục Diễn mặc dù có điểm ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá kinh ngạc. Dù sao bất luận từ mặt nào mà suy xét, Lục Diễn cũng có tự tin sẽ không thua Từ Vĩnh Chu.
Chẳng qua Lục Diễn không phải Từ Vĩnh Chu, lựa chọn của hắn cũng sẽ không giống. Không nói đến Lục Diễn vốn không có hứng thú với nam, chỉ bằng đời trước Từ Vĩnh Chu cùng Tô Quyết liên kết đối phó mình, đã khiến hắn khó chịu. Lục Diễn cũng không phủ nhận, hắn kỳ thật vẫn mang thù trong người!
Sau khi suy nghĩ cẩn thận Lục Diễn liền bình tĩnh. Biểu hiện của hắn như trước, mặc dù Mộc Hiểu vô duyên vô cớ NG mấy lần, cũng không thể che khuất biểu hiện xuất sắc của hắn.
Hoàn chương 7
☆,