.
Tối hôm trước uống nhiều rượu, lại dây dưa chuyện Triệu Điềm Nhi, khi về đến nhà đã muộn, tắm rửa xong đi ngủ cũng đã hơn hai giờ, cho nên cũng dậy trễ hơn so với ngày thường.
Ngọ nguậy quơ lấy điện thoại nhìn, đã có vài cuộc gọi nhỡ, đều là của Tần Phong. Lục Diễn trong lòng căng thẳng, không có chuyện đặc biệt quan trọng Tần Phong tuyệt đối sẽ không làm phiền sớm như vậy, đang định gọi lại, chuông điện thoại mới ngừng chưa đến nửa phút lại vang lên.
Lục Diễn vội vàng nghe.
Đầu kia Tần Phong thanh âm có chút nghiêm túc, “Lục Diễn, đã xem báo hôm nay chưa?”
“Báo gì? Còn chưa xem, để tôi gọi Tống Huy nhanh đưa mấy tờ lại đây.”
“Quên đi, cậu mở máy tính, xem mấy trang báo giải trí luôn đi.”
Lục Diễn không nói thêm nữa, xoay người vào thư phòng mở máy tính.
Căn bản không cần hắn mắt công tìm, mấy tin tức đã tự mình chễm chệ trên trang nhất, tiêu đề màu đen thật to đặc biệt nổi bật, “Diễn viên Lục Diễn cùng công tử nhà giàu đánh nhau, nghi án tranh giành tình nhân!”
Nhấp chuột vào xem, còn có mấy tấm ảnh chụp, đúng là cảnh tượng tối hôm qua gần quán bar, tấm đầu tiên là Tống Cảnh cùng Triệu Điềm Nhi lôi kéo nhau, Lục Diễn ở một bên cau mày; tấm thứ hai là Lục Diễn kéo tay Tống Cảnh; tấm thứ ba là Lục Diễn đỡ Triệu Điềm Nhi, Tống Cảnh từ phía sau một quyền đánh tới; cuối cùng là Tống Cảnh cong người ôm tay, Lục Diễn nhìn hắn, Triệu Điềm Nhi sắc mặt trắng bệch. Sau còn có hai hình, một là Lục Diễn đưa Triệu Điềm Nhi về nhà, cuối cùng lại là bộ dáng một mình buồn bã thất vọng của Lục Diễn đứng ở dưới lầu nhà Triệu Điềm Nhi. Góc độ ảnh chụp đều vừa vặn tài tình, kèm theo tiêu đề và nội dung minh họa, quả thực có thể trực tiếp dựng thành bộ phim truyền hình cẩu huyết lúc tám giờ. Nói thực ra, nếu Lục Diễn không phải đương sự, cũng muốn tin bài báo này là sự thật.
Rốt cuộc là đã đánh giá thấp bọn paparazzi, không nghĩ tới sẽ bị chụp đến tận nước này.
Không chỉ như thế, sau tin này còn có mấy bài liên quan.
“Phim giả tình thật, hay là bộc lộ chân tình? Lục Diễn cùng Triệu Điềm Nhi gắn bó sau《 Mùa gió thổi 》”
“Phim giả tình thật? Triệu Điềm Nhi tán dương Lục Diễn, phải yêu người như anh”
“Điểm lại moment lãng mạn của cặp đôi Lục Diễn và Triệu Điềm Nhi trong《 Mùa gió thổi 》”
….
Vào lúc này,《 Mùa gió thổi 》 đang tại thời điểm quảng bá rầm rộ. Trước khi tuyên truyền, Lục Diễn bởi vì đang quay phim《 Tay súng bắn tỉa》, chỉ ghé đến hiện trường tuyên truyền hai lần. Nhưng bởi vì Lục Diễn cùng Triệu Điềm Nhi là nhân vật chính trong phim, phân đoạn diễn chung rất nhiều, thời điểm cùng nhau làm hoạt động tuyên truyền cơ hồ đều là bị buộc chung một chỗ.
Dưới tình hình tuyên truyền phim tình yêu, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ tạo ra scandal giữa nam nữ nhân vật chính, cũng là vì để phim càng hút khách. Hơn nữa Lục Diễn trời sinh dáng nam nhân anh tuấn khí suất, luôn chiếu cố cho phái nữ, thời điểm chụp ảnh hay quay phim lại càng không mượn cơ hội chiếm tiện nghi nữ diễn viên, lấy được hảo cảm cực lớn từ Triệu Điềm Nhi, lúc quảng bá cho phim, liền nhịn không được khen hắn vài câu. Truyền thông tự nhiên sẽ không bỏ qua loại cơ hội này, nhất thời, hai người bởi vì diễn chung mà rơi vào tin đồn yêu đương, lan truyền ồn ào huyên náo.
Tuy rằng nhóm fan cuồng phim rất kích động, nhưng đa phần mọi người cũng chỉ là nhìn xem mà thôi, scandal thế này chờ phim kết thúc liền sẽ dần dần phai nhạt.
Nhưng mà hiện tại náo loạn như vậy vừa lộ ra, hiệu quả đã có thể hoàn toàn khác biệt.
Vốn chỉ là tin tức râu ria không đáng kể, giống như trong một đêm đã được xác thực.
Đối mặt với tình huống như vậy, đủ loại ý kiến bình luận trái ngược.
Nhóm trạch nam thì cảm khái, nữ thần không hổ là nữ thần, có hai chàng đẹp trai vung tay đánh nhau vì cô tranh giành.
Fan của Lục Diễn tự nhiên cảm thấy nam thần nhà mình làm gì cũng đều tốt, giận dữ ngập não nói ra tay vì hồng nhan gì đó, quả thực không thể đẹp trai hơn!
Antifan thì bốn phía dậy sóng lên án người của công chúng lại ra tay đánh nhau, ảnh hưởng quá xấu.
Mấy kẻ qua đường nhảy vào góp vui thì tỏ vẻ không biết thương thế cậu ấm nhà giàu kia ra sao, có thể sống tiếp mà cưới vợ không. (làm quá à >”<) Lục Diễn yên lặng nhìn, bên tai điện thoại Tần Phong còn chưa cúp. “Lục Diễn, tin tức đưa ra là sao? Đêm qua xảy ra chuyện gì?” Tần Phong tự nhiên sẽ không tin mấy tin đồn mà báo chí tung ra đó, Lục Diễn có yêu ai hay không, người đại diện hắn nếu hoàn toàn không biết gì thì cũng quá không tròn chức trách. Lục Diễn liền đem sự tình đã xảy ra tại quán bar đêm qua đơn giản kể lại một lần. Tần Phong nghe xong, trầm mặc một lúc lâu, sau đó bảo, “Như vậy thì còn phải xem bên Triệu Điềm Nhi nói thế nào. Tóm lại, khi cô ta chưa lên tiếng trước, cậu tốt nhất cũng không cần nói gì, xem tình huống rồi tính tiếp. Về phần Tống Cảnh kia, đã có Hạ thiếu gia làm chỗ dựa giúp cậu, cậu ta hẳn sẽ không dám giở trò gì đâu.” Lục Diễn đáp một tiếng, hắn kỳ thật cũng nghĩ như vậy. “Chờ lát nữa Tống Huy sẽ qua đón cậu, cậu tới công ty trước đi, công việc hôm nay tôi đi với cậu.” Tần Phong tại đầu kia điện thoại dặn dò. Lục Diễn không có dị nghị. Thực nhanh thu thập xong chính mình, ăn bữa sáng đơn giản, chờ Tống Huy lại đây đón hắn. Hôm nay phải tham dự một buổi trình diễn thời trang. Quả nhiên, vừa đến hội trường, liền có một đám phóng viên xông tới, đa số đều hỏi chuyện tối hôm qua ở cửa quán bar. Lục Diễn mỉm cười, không đáp lại. Tần Phong ở bên cạnh vừa che chắn micro duỗi tới vừa nói, “Chuyện này chúng tôi tạm thời không thể trả lời, sau sẽ có trả lời chính thức, mời các vị truyền thông lưu ý.” Rốt cuộc chen khỏi đám đông, trên người hai người đều có chút chật vật, không khỏi nhìn nhau cười. Tần Phong trong khổ mua vui mà đùa, “Nhiều người chú ý thế này, chứng tỏ cậu thật sự quá nổi.” Lục Diễn cũng cười nói, “Cái giá của sự nổi tiếng, tôi hiểu.” Hôm nay buổi lễ thời trang có chút long trọng, trừ bỏ rất nhiều minh tinh, còn có nhiều doanh nghiệp hàng đầu đều đáp ứng lời mời tham dự, cho nên ở trong này nhìn thấy Tô Mạc, Lục Diễn cũng không phải thực kinh ngạc. Vị trí hai người khá cách xa, cả hai cũng không đi qua chào hỏi. Vào nháy mắt Lục Diễn nhìn thấy Tô Mạc, giống như cảm ứng được lẫn nhau, Tô Mạc cũng vừa lúc xoay đầu lại, hai tầm mắt bắt gặp giữa không trung, tạm dừng trong chốc lát, khẽ gật đầu với nhau, liền tách ra. Buổi biểu diễn vẫn thực phấn khích, chẳng qua Lục Diễn có chút không yên lòng, xem được một nửa, đứng dậy đi toilet. Cũng không có ý làm gì, chỉ là đi ra cho thoáng khí, cho nên đơn giản rửa sạch tay liền ra ngoài. Trong hành lang im ắng, lúc này, mọi người đều còn ở hội trường xem biểu diễn. Lục Diễn mở cửa, ngoài cửa đã có một người. Người kia đứng trong bóng tối ở chỗ ngoặt, khẽ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì nghĩ đến nhập thần, ngay cả thanh âm mở cửa cũng không nghe thấy. Lục Diễn lẳng lặng nhìn anh một lát, thấy anh không chút hoàn hồn, liền chậm rãi đi tới, dừng lại bên người anh, nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Tô đổng.” Tô Mạc chậm rãi ngẩng đầu, ngọn đèn chiếu lên cái mũi xinh đẹp của anh tạo nên một quầng tối, cả người có vẻ càng thêm thâm thúy, anh hướng Lục Diễn cong cong khóe miệng, thấp giọng nói, “Lục tiên sinh.” Thanh âm của anh vốn đã trầm thấp, giờ phút này lại tận lực đè thấp xuống, quanh quẩn bên tai quả thực khiến tâm trí người ta say mê chìm đắm. Lục Diễn nắm tay đặt ở bên môi nhẹ nhàng khụ khụ hai tiếng, lờ đi phút thất thần ngắn ngủi kia, chỉ chỉ nơi mình vừa đi ra, “Tô đổng muốn vào sao?” Tô Mạc lắc đầu, “Không, tôi nhìn thấy anh đứng dậy, mới cùng tới.” Lục Diễn cũng không tiếp tục quanh co lòng vòng, “Tô đổng có chuyện nói với tôi sao?” Tô Mạc gật gật đầu, mới vừa rồi trông thấy Lục Diễn ý cười còn chưa đạt đáy mắt liền tiêu tan, anh nhìn chằm chằm Lục Diễn, sắc mặt nghiêm túc, giống như đang cân nhắc nên mở miệng như thế nào, thật lâu sau, lại nói một câu, “Đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?” Đúng vậy, đã lâu không gặp, hình như đã bốn tháng kể từ lần gần nhất rồi đi. Bọn họ quen biết tới nay, đến hiện tại cũng bất quá mới một năm, bốn tháng, quả thật có thể được cho là đã lâu. Nhưng mà Lục Diễn biết anh muốn nói căn bản không phải cái này, nghe anh nghĩ một đằng nói một nẻo, Lục Diễn trong lòng nổi lên chua xót không đành lòng, rõ ràng đối phương hoàn toàn không biểu hiện ra bộ dáng quẫn bách, Lục Diễn vẫn biết trong lòng anh đang giãy dụa, giống như nguyên vẹn trái tim anh đều đào ra cho hắn nhìn. Lục Diễn như trước lựa chọn nói thẳng, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Mạc có chút ánh sáng chớp tắt, lãnh tĩnh hỏi, “Tô đổng là muốn hỏi chuyện trên báo của tôi hôm nay?” Tô Mạc hơi hơi sửng sốt, rồi lại trấn định, dứt khoát thừa nhận, “Đúng vậy.” Lục Diễn vốn muốn nói, nếu chuyện kia đúng lá sự thật, anh chuẩn bị làm gì. Nhưng mà lời sắp ra khỏi miệng hắn lại nuốt trở vào, hắn nhớ tới tối hôm qua tâm tình hắn cũng từng nồng nhiệt muốn gặp người này. Trong thế giới tình cảm, yêu một người trước không nhất định sẽ thua, nhưng đã định trước nhất định sẽ chịu dày vò. Khi chưa được đáp lại tình cảm, phàm là một chút gió thổi cỏ lay liền thấp thỏm bất an, cho dù là Tô Mạc cường thế giống như nắm trong tay mọi chuyện cũng không thể tránh khỏi. Trong chuyện tình yêu, chúng sinh bình đẳng. Lục Diễn có chút không đành lòng, rốt cuộc không cách nào tàn nhẫn mà coi thường cảm thụ đối phương, vì thế nói thẳng, “Mỗi lần tuyên truyền phim mới, luôn quen ghép đôi nam nữ chính, trong showbiz, chuyện như vậy thực khó tránh khỏi, có lẽ Tô đổng hẳn là cũng hiểu được. Về phần tối hôm qua, tôi chỉ là ngẫu nhiên giúp người đã từng hợp tác, cũng chỉ như vậy, lúc ấy Hạ thiếu gia cũng có mặt.” Giống như băng tuyết tan rã, Tô Mạc biểu tình trên mặt dịu xuống, khóe mắt cũng hơi hơi cong cong, “Tôi hiểu được.” Kỳ thật anh vốn sẽ không tin những tin đồn đó, nhưng mà có thể tự mình được Lục Diễn xác nhận hay không, cảm giác lại không đồng dạng. Lục Diễn nói tiếp, “Vậy, Tô đổng, tôi đi vào trước, rời đi quá lâu chung quy không lễ phép.” Tô Mạc gật gật đầu, Lục Diễn liền đi qua anh. Dọc theo đường đi Lục Diễn không quay đầu lại, bất quá hắn lại có thể cảm giác được một ánh mắt thủy chung dõi theo mình, mãi đến tận khi nhìn không thấy nữa mới thôi. Thời điểm trở lại hội trường, buổi biểu diễn đã gần kết thúc, Tần Phong thấp giọng hỏi, “Sao đi lâu vậy?” Lục Diễn mỉm cười, “Gặp được một người quan trọng, hàn huyên vài câu.” Tần Phong thuận miệng hỏi, “Người quan trọng nào?” Lục Diễn ý vị sâu xa mà nhìn hắn, không trả lời, tâm tình vô cùng tốt. Tần Phong cũng không phải kẻ nhiều chuyện, thấy Lục Diễn không trả lời, cũng không hỏi gì thêm. Chỉ chốc lát sau, Lục Diễn liền lưu ý đến Tô Mạc cũng trở về hội trường. Bất quá lúc này đây, ánh mắt hai người không giao lưu, cả hai đều an tĩnh cho đến khi buổi biểu diễn chấm dứt. Hoàn chương 32 ☆,