Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 304: Viêm Thành đại chiến (2)




Tại Tiểu Y Tiên phía bên kia đang cùng Cốt U giao chiến.

Một mảnh hắc vụ mang theo vô vàn tiếng kêu thảm thiết đánh tới. Từ trong màn sương mù đó, một sợi dây xích đen thùi bắn ra, không gian xung quanh nó bị phá rách thành vô vàn khe hở nhỏ.

"Vù!"

Tiểu Y Tiên chợt tối lại, bàn tay vung lên, phiến không gian trước mặt dường như nhanh chóng đông đặc lại, đẩy lui sợi xích sắt màu đen ấy về sau. Cùng lúc đó, thân hình Tiểu Y Tiên chuyển động, phóng vào trong hắc vụ đồng thời đánh ra một chưởng thạch phá thiên kinh.

"Oanh…"

Cốt U thân hình bị bắn ngược bay ra khỏi đám hắc vụ kia.

"Tiểu nữ oa, thực lực không tệ, lấy tuổi tác của ngươi có thể đạt đến Đấu Thánh tu vi đã có thể vượt qua vô số người. Nhưng đang tiếc ngươi lại là Tiêu Long đệ tử, hôm nay phải bỏ mạng tại đây."

Mà khi âm tiết cuối cùng phát ra từ miệng lão, cây gậy khô lâu trong tay chợt tuôn ra từng luồng hắc vụ. Chỉ trong nháy mắt, hắc vụ đã tràn ngập cả một vùng trời. Trong những hắc vụ này tràn ngập năng lượng âm hàn đến cực điểm. Dù là sự nóng rát trong không khí cũng dần dần tiêu tán.

Cốt U khống chế hắc vụ ngưng tụ thành một khô lâu đen tuyền lớn gần nghìn trượng, đứng sừng sững trên bầu trời. Trông từ xa thật giống như khô lâu của Tà Thần, hắc vụ quanh thân nó bốc lên cuồn cuộn. Một luồng uy áp âm hàn từ trào ra từ trong khô lâu làm cho mọi người đều run lên, linh hồn như bị ngâm trong hồ băng, vô cùng lạnh lẽo.

Hai bàn tay của Tiểu Y Tiên xuất hiện hai đầu to lớn hỏa long. Cuồn cuộn nóng bỏng hỏa long sau khi xuất hiện liền hướng về phía Cửu U phóng đi, hỏa long đi tới đâu thì nơi ấy đều lẳng lặng sụp đổ, đồng thời còn vạch ra hai vết nứt khổng lồ màu đen ở trên hư không.

Đây là nàng mạnh nhất đấu kỹ, tiếp cận thiên giai cao cấp đấu kỹ, Tiểu Y Tiên là dùng toàn lực ứng phó.

"Vạn Hồn Cốt Giáp!"

Nương theo thanh âm khàn khàn của Cốt U vang lên là từng luồng hắc vụ dày đặc từ trong cơ thể ùn ùn bạo phát ra. Lập tức, những tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp cả chân trời, rõ ràng hắc vụ kia là do vô số linh hồn thể ngưng tụ thành.

Những linh hồn thể vừa xuất hiện liền bám chặt lên thân thể Khô Lâu, tuôn ra hắc quang quang dữ dội, hình thành một bộ cốt giáp màu đen bao bọc lấy khô lâu. Trên bề mặt của cốt giáp là những mảng cốt nhỏ in vô số khuôn mặt dữ tợn. Đứng từ xa nhìn lại, những khuôn mặt đó mơ hồ hội tụ thành một khuôn mặt khổng lồ ẩn chứa sự thống khổ tột cùng, khiến người nào thấy cũng phải sởn tóc gáy.

Ngưng tụ cốt giáp thành công, Cốt U liền mãnh liệt ngẩng đầu, nhìn về hai đầu hỏa long đang xé rách chân trời lao đến, giọng nói già nua vang vọng khắp bốn phía.

"Vù…!"

Thanh âm khàn khàn của Cốt U vừa dứt thì hỏa liên đã dữ dội lướt tới, rồi va chạm mạnh mẽ với cốt giáp dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.

"Ầm!"

Vào thời điểm va chạm xảy ra, cả không gian liền lâm vào trạng thái tĩnh lặng, dường như ngay cả tiếng gió thổi cũng đã tiêu thất. Chỉ có điều sự yên tĩnh này chỉ kéo dài trong phút chốc, rồi bất chợt trên bầu trời vang lên một tiếng nổ mạnh mẽ, làm cho thiên địa trở nên run rẩy...

Từ nơi phát ra tiếng nổ xuất hiện một cơn bão lửa khổng lồ cỡ nghìn trượng, thổi quét ra xung quanh. Ngay lập tức, một khoảng không gian rộng lớn liền bị chấn cho vỡ vụn, biến thành một mảng hư vô hắc ám. Kình phong đáng sợ còn trút xuống mặt đất, hình thành một trận bão cát đánh sập những ngọn núi lớn.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng, mặt đất trong phạm vi ngàn trượng đang bị quét bay đi bằng một tốc độ có thể quan sát bằng mắt thường. Những khe nứt khổng lồ không ngừng lan tràn ra từ sâu trong lòng đất.

"Ầm!"

Giờ phút này, phía chân trời, phong bạo hỏa diễm đang thổi quét điên cuồng. Bất kì sinh vật nào ở trong phạm vi khuếch tán của hỏa liên đều gặp phải hủy diệt chí mạng.

Mà những cường giả ở xung quanh thì sợ đến vỡ mật, vội vàng trốn chạy, không dám bén mảng đến gần phạm vi đó.

Dưới cái nhìn chăm chú của những người ở đây, phong bạo hỏa diễm rốt cục đã từ từ yếu bớt đi. Mà nương theo sau sự yếu bớt của phong bạo, những mảnh không gian đã bị phá hư đến vỡ nát kia cũng bắt đầu phục hồi như cũ một cách chậm rãi...

Ánh mắt Tiểu Y Tiên gắt gao nhìn về phía trung tâm của phong bạo hỏa diễm thì chỉ thấy thân ảnh Hắc Ám Khô Lâu khổng lồ đang dần dần hiện ra dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.

"Răng rắc!"

Cơ thể Hắc Ám Khô Lâu đột nhiên truyền ra một tiếng răng rắc rất nhỏ, rồi ngay sau đó một khối cốt giáp liền vỡ vụn dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

"Rắc rắc! "

Liên tiếp sau đó, càng lúc càng có nhiều cốt giáp nhẹ nhàng rớt xuống giống như bông tuyết, đồng thời thân thể to lớn của Khô Lâu nhanh chóng xuất hiện từng vết nứt. Và cuối cùng, bộ cốt giáp khổng lồ liền nổ tung một tiếng, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ bay đi tứ tán.

Cốt giáp vỡ tan để lộ ra thân hình của Khô Lâu. Giờ phút này thân thể cứng như thép của Hắc Ám Khô Lâu cũng giăng đầy những vết rạn nứt. Một cơn gió nhẹ thổi qua phía chân trời, "vù" một tiếng, u quang xanh biếc trong hốc mắt của Khô Lâu liền ảm đạm dần, rồi chậm rãi tiêu tán...

"Phốc!"

Thời điểm hai luồng u quang vừa biến mất thì Hắc Ám Khô Lâu cũng lập tức tan thành mây khói dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

"Phụt! "

Khi Khô Lâu vỡ nát thì bản thể của Cốt U ở phía xa xa kia vốn đang bất động đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời hai mắt liền xuất hiện lại u quang màu xanh. Chỉ có điều khuôn mặt của lão lúc này đã trở nên trắng bệch, trông rất khó coi.