Vạn Giới Vĩnh Tiên

Chương 395: Q.22 - Chương 20: Kình Thôn Thiên Hạ






Sau chừng nửa canh giờ, gã đã hiểu thấu, đặt xuống nhắm mắt, điều động linh thức tính toán.
Lại thêm nửa canh giờ, gã mới mở mắt, hơi hưng phấn.
Tác dụng của linh văn trận trang này rất đơn nhất, không để giao chiến hay phòng ngự, mà tăng thêm hai phần tốc độ tu luyện cho người được gắn!
Con số này khá kinh nhân, không kém gì đỉnh cấp linh đơn của tu chân giới. Đỉnh cấp linh đơn hiếm có, lại không thể sử dụng thường xuyên, còn linh văn trận trang này lúc nào cũng có tác dụng.
Độ phức tạp hơn hẳn tam cấp linh văn trận trang! Kết cấu đồ này chỉ là một kết cấu tiêu chuẩn, muốn gắn cho tu sĩ thì cần linh cấu sư chế tác. Chủ kết cấu tuy là nó nhưng nhiều chi tiết cần thay đổi, đấy là việc của linh cấu sư.
Tôn Lập hiện tại tu luyện về cảm ngộ quy tắc, nhưng tích lũy sức mạnh luôn trọng yếu, gã không thể bỏ lơ.
Gã cân nhắc, kết hợp liễu mọi tri thức về linh văn trận trang đã biết rồi thay đổi.
Gã máy động, thử kết hợp với một kết cấu tương tự trong bí ẩn huy cấu - - việc này không thể chỉ nghĩ, gã lấy ra nhiều da thú trân quý, dùng trận pháp đao bút khắc nhanh.
Mỗi tiểu kết cấu đều cần tính toán cẩn thân.
Chẵn hai ngày sau, Tôn Lập mới thở phào, dừng trận pháp đao bút.

Trên tấm da thú lớn khắc đầy nét khắc trận pháp - - đồ án phức tạp cỡ này mà khắc lên mặt phẳng thì chỉ gã hiểu.
Tinh lực của gã tổn tổn nghiêm trọng, mắt sâu quầng, đầy vằn đỏ, nhưng không phí công, gã đã kết hợp được linh văn trận trang và của kết cấu kinh điển một bí ẩn huy cấu lại khiến tốc độ tu luyện tăng thêm tam thành!
Là tam cấp bán linh văn trận trang.
Tôn Lập ném trận pháp đao bút, ngáy vang như sấm, bốn canh giờ sau mới tỉnh.
Đoạn hào hứng chế tác linh văn trận trang - - đặt tên: Kình thôn thiên hạ!
Trong kho còn nhiều cao cấp nguyên liệu, dù “Kình thôn thiên hạ” đạt tới tam cấp bán, nguyên liệu cần thiết đều đẳng cấp kinh nhân thì gã cũng gom được ba phần.
Gã định gom phần thứ tư thì Võ Diệu nói: "Xú tiểu tử, ba lần mà không thành công, sau này ta không dạy linh văn trận trang nữa!"
Tôn Lập cười, lấy ra ba phần nguyên liệu.
Tam cấp linh văn trận trang duy nhất gã thành công trước đây gắn trên Cửu đế mông đồng, như so với bây giờ thì thấp hơn nửa cấp.
Bất quá Tôn Lập không còn là gã như xưa, đã chín chắn hơn.
Mất chẵn một ngày, sắp thành công thở phào, trận pháp đao bút lệch đi, tức thì thất bại...
Tôn Lập cười khổ, hủy đi, tâm chí kiên định, không bị ảnh hưởng, lấy ra phần nguyên liệu thứ hai.
Tối hôm sau, khắc xong nét cuối cùng, gã mới buông trận pháp đao bút ra thở phào.
Kết cấu phức tạp nhờ vào ba trăm sáu mươi trận thung li ti nối lại, tụ trên Cửu nha bạch tượng bì chỉ cỡ nắm tay.
Hoa văn trông như cái miệng hướng lên trời gầm vang.
"Kình thôn thiên hạ” là thiết kế vì gã, gã cởi y phục, gắn lên ngực, cơn đau khiến gã toát mồ hôi lạnh.
Hai cnah giờ sau, gã dần thích ứng với "Kình thôn thiên hạ”, bắt đầu vận chuyển linh nguyên, phát hiện tốc độ tu luyện tăng nhanh...
Gã không dừng tay, từ lúc gặp Triệu Vĩnh Khang thì gã không có kết cấu mới, luôn thấy thiếu gì đó, trong quá trình chế tác “Kình thôn thiên hạ” thì gã lại có linh cảm, hoàn thiện một kết cấu trước đó.

Giờ gã hoàn thành linh văn trận trang.
Khó khăn hơn nhiều, vì phải nghĩ ra, lại là tam cấp linh văn trận trang!
Tôn Lập tốn ba ngày mới hoàn thành linh văn trận trang này, kiểm tra là rất vừa ý, cẩn thận cho vào hộp ngọc đỏ.
Đoạn gã lấy trữ vật giới chỉ của Giang Vĩnh Hán ra, gã mong chờ nhiều vào nó, vừa mở vừa nói: "Giang Vĩnh Hán, đừng để ta thất vọng..."
Trong trữ vật giới chỉ quả nhiên không gian cực lớn, của mấy chân nhân lão tổ mà Tôn Lập kiếm được trước đó cũng không bằng, những mọi thứ khiến gã thất vọng, vài pháp bảo còn tạm nhưng gã không thích, ném cho đại đỉnh.
Linh thạch, linh đơn, nguyên liệu đều bình thường, mấy bộ công pháp tu hành càng vô dụng, Tôn Lập lắc đầu: "Quả nhiên cướp bóc cũng cần cơ duyên..."
La Hoàn cười: "Sự vô sỉ của ngươi khiến ta vui!"
Võ Diệu nói gọn lại: "Có ý cười nhạo ngươi."
Tôn Lập không phục, định trả đòn thì thấy trong đống ngọc giản còn một thứ, gã ném hết sang bên, thứ đó lộ ra, gã thầm hân hoan: "Ha ha, lại là Nguyên yêu thiên thư tàn quyển, hay quá! Giang Vĩnh Hán không thể tệ quá..."
Gã nhặt mảnh xương lên, Võ Diệu và La Hoàn xác nhận : "Đích xác là Nguyên yêu thiên thư tàn quyển, vận khí cuản gươi chưa hết."
Tôn Lập lấy ba mảnh kia ra: "Xem có chắp lại được không."
Mới đặt vào nhau là linh quang dấy lên, linh quang bay múa trước mắt Tôn Lập rồi hóa thành vòng sáng, cường quang bạo phát, trước mắt Tôn Lập chói lòa...

"Oành!"
"Oành!"
"Oành!"
...
Mỗi tiếng nổ là có một đạo kim sắc ti mang dấy lên.
Đạo đạo kim sắc ti mang bơi như cá, vào linh thức là dậy sóng, tám đạo kim sắc ti mang đại biểu cho tám quy tắc. Có thêm ngần ấy quy tắc, Tôn Lập cũng ngơ ngẩn.
"Thủ tâm, ngưng thần, quan tưởng!"
Võ Diệu quát, gã xếp bằng, vận chuyển “Thái hư chân ngã luyện”.
“Kình thôn thiên hạ” cũng vận chuyển, thiên địa linh khí gia tốc chảy vào thể nội, căn cơ vững chắc, tám đạo kim sắc ti mang dồn vào Thiên trung huyệt và Cưu vĩ huyệt...