Vạn Giới Pháp Thần

Chương 554




“Chúng ta nên giúp..." Josh thò đầu nhìn xuống nói.

“Và làm gì?” Sophie hỏi. Josh chỉ nêu ý kiến, cậu lắc đầu không có cách nào.

Chúng đều đang đứng trên một cái thùng rác kim loại. Cả hai đều đang há hốc mồm nhìn cảnh ông già Nicholas Flamel nhảy qua rào cản và trôi bồng bềnh trên mặt đường. Ông ta đan vật nhau với tên người đá còn lại và cả lũ chuột khổng lồ bên cạnh quấy rối.

"Chúng ra phải xuống giúp ông ta thôi!" Sophie lần này nói.

"Bằng cách nào?" Josh hỏi cô chị.

Nhưng chị gái cậu đã quay người lục trong đồng rác ra một cái lò vi sóng cũ.

“Sophie,” Josh thì thầm, “chị định làm gì với....?”

“Suỵt, giúp chị.”

Sophie chỉ huy em trai mình mang cái lò vi sóng trèo lên cầu thang thoát hiểm của tòa nhà sau lưng hai người. Phía trên có một tấm rào chắn mà ở đó có một cái ban công thò ra gần giữa đường.

John nhận ra ý đồ cô chị, hứng hởi nói:

“Em biết làm thế nào rồi.” Cậu kéo cái lồ ra lan can và nhằm thật kĩ.

“Oành...”

Cái lò rơi thẳng vào đầu tên người đá và mắc kẹt ở đó, một màn úp sọt chính xác. Tên người đá ngừng lại, bối rối và mất phương hướng.

Nhân khi hắn đang quờ quạng, Níck Fleming tận dụng cơ hội và tấn công hắn bằng một cú đá và một nhát kiếm.

Ngay lập tức tên Golem trở lại hình hài nguyên thủy - một đống bùn hôi hám nhễu nhão. Nước bẩn và bụi đất chảy tràn lan trên sàn võ đường.

"Ha! Tốt lắm!!!" Josh thì thầm trong cơn kích động.

Nhưng mà vẫn chưa xong, còn lũ chuột.

Nicholas Flamel ngay lập tức tiến đến gần lũ chuột, nhanh nhưng mà phải một cách thận trọng. Đánh giá thấp bọn này có thể sẽ dẫn đến cái chết. Lúc này, mấy thanh kiếm phép thuật đã mất hiệu lực, ông phải đối mặt với cả đám chuột.

Flamel trườn người trên sàn nhà, lòng bàn tay phải của ông lên trên trong khi ông khép những ngón tay lại. Ông thổi nhẹ vào bàn tay mình và một quả bóng nhỏ màu xanh lá cây lập tức xuất hiện.

Rồi ông đột ngột xoay bàn tay lại và tung quả bóng vào sàn nhà nhẵn bóng. Những ngón tay ông thậm chí chạm rin rít và thọc sâu vào sàn nhà gỗ.

Quả bóng chứa đầy năng lượng màu xanh lá cây bắn tóe xuống sàn thành một vệt dài. Hết sức tập trung, ông lái cho ma lực của mình chảy từ những ngón tay xuống sàn nhà.

Sàn nhà gỗ bắt đầu rực sáng.

Đám chuột như thấy mồi, thần kinh kích thích tột độ chạy tới khu vực phát sáng.

Chính lúc đó

“Ầm ầm ầm…”

Tiếng nổ vang lên kèm mùi thịt cháy bốc ra. Phần lớn đám chuột bị hủy diệt. Nhưng bọn chúng không từ bỏ, rất nhiều chuột đang chạy tới.

Vốn tưởng nhà giả kim muốn đánh tiếp, ai ngờ ông chạy tới một chiếc ô tô, bằng các nào đó khiến của xe tự bật mở.

“Lên xe hai đứa.”