Vân Gia Phụ Tử Tam Nhân Hành

Chương 3




Hai người thả Vân phụ lên giường, bắt đầu tùy ý thưởng thức phần thân thể chín muồi này, một người môi lưỡi dây dưa với Vân phụ, vuốt ve đầu nhũđã sớm sưng to một người hôn lên đầu ngón chân của Vân phụ, không buông tha mà liếm qua từng kẽ hở, xoa xoa cặp mông rắn chắc, hai người đều ăn ý mà không chạm vào hậu huyệt, muốn cho Vân phụ tự mình chủđộng cầu hoan.

“A… A… Hảo thoải mái…” Vân phụđược hai nhi tử ra sức hầu hạđã thành công gợi ra *** dục trong bản thân, phân thân lại tràn đầy tinh thần màđứng thẳng lên, bắt đầu phóng đãng *** kêu, “Ân… Đừng liếm chỗđó… Hảo ngứa… đầu v* cũng bị ngoạn hỏng… A… Dương Nhi… Đừng chỉ ngoạn một bên… Bên kia cũng muốn… A… Phàm Nhi… Hảo thoải mái…” Thân thể nhạy cảm của Vân phụ bắt đầu trở nên phiếm hồng, thí mắt kịch liệt co rút lại, đại lượng ái dịch bị bài trừ ra ngoài, “Nhi tử… Phụ thân muốn đại phân thân… Thí mắt hảo ngứa… A a... Phụ thân muốn đại phân thân của nhi tử…” Vân phụ bị *** dục khống chế, cái gì cũng dám nói, rên rỉ *** lãng khiến cho hai nhi tử muốn lập tức thao tử y.

“Nhịđệ, lần này trước hết để cho đại ca đến đi.” Vân Phi Dương vừa nghe thấy, không thể làm gì khác hơn là lách người ra, Vân Bất Phàm vội vã lật người Vân phụ lại, để y nằm úp sấp lại giống như mẫu cẩu, cái mông phì nộn nhổng lên thật cao, “Mẹ nó, chỗ khác của phụ thân không có nhiều thịt, chỉ có mông làđầy thịt a, trời sinh chính là một cái mông khiếm thao.” Vân Bất Phàm vỗ lên cánh mông phì nộn đầy thịt của Vân phụ, cánh mông rung động, sau đó hắn lại dùng lực tách hai cánh mông ra, để lộ thí mắt phấn nộn, tiểu thí mắt khảái hé ra hợp lại, phun ra từng cổ *** dịch, Vân Bất Phàm vói một ngón tay vào trừu sáp, “A… Phụ thân *** đãng… Hảo nóng… Hảo chặt…” Nói rồi liền cắm cả ba ngón tay vào, rõ ràng thí mắt rất nhỏ, lại không tốn chút sức nào mà nuốt trọn ba ngón tay vào, hơn nữa nó còn dùng sức phun ra nuốt vào, Vân Bất Phàm lấy tay trừu sáp thí mắt của Vân phụ, chờđến khi không sai biệt lắm, mới thay bằng đại phân thân dữ tợn thô to của chính mình vào, phân thân màu đen đặt trước thí mắt khảái đang không ngừng phun ra *** dịch của phụ thân, hắn chậm rãi cắm vào bên trong.

“Hô… Hô… Hảo chặt… Cũng bị phụ thân kẹp chết… Đều đi vào… Dùng đại phân thân thao tử phụ thân…” Rốt cục, Vân Bất Phàm đãđem toàn bộ phân thân tiến vào, hắn không đểýđến phụ thân đang cầu xin, bắt đầu dùng lực cực mạnh thao làm, mỗi lần cắm vào đều nặng nề như máy đóng cọc, sau đó lại rút ra toàn bộ, khiến cho cánh mông đầy thịt của Vân phụ run rẩy đến lợi hại, mang theo từng cổ *** dịch sáng loáng ra ngoài, eo nhỏ mảnh khảnh điên cuồng giãy dụa theo từng đợt thao làm của đại nhi tử.

“A a a… Hảo lớn a… Hảo sâu… Thí mắt sắp bị thao rách… A… Đại phân thân của nhi tửđang thao thí mắt của ta… Hảo thoải mái… Quá nhanh… Ôô… Nhẹ chút… Ruột sắp bịđâm hỏng… A… A a… Nhi tử muốn thao tử ta…”

Vân phụ theo tiết tấu Vân Bất Phàm cắm vào bắt đầu *** kêu, thí mắt liều mạng hút lấy phân thân to đen của nhi tử, cái mông ướt đẫm vô sự tự thông điên cuồng nghênh hợp với sự trừu sáp của nhi tử, hai người phối hợp đến không chê vào đâu được, ngươi tiến ta hút, địa phương mập hợp bị phân thân to đen thao đến mức chảy ra từng cổ *** dịch, khoái cảm hết lần này đến lần khác đánh sâu vào thân thể, không đợi đại phân thân của Vân Bất Phàm thao làm được bao nhiêu lần, Vân phụđã bị thao bắn, dịch thể bắn hết lên người của Vân phụ, cả người còn đang thất thần sau đợt cao trào, tay cũng nâng không nổi, đầu đặt ở trên đùi của Vân Phi Dương, nước bọt chảy xuống phân thân của Vân Phi Dương, cánh mông phì nộn vểnh lên nghênh hợp đợt mãnh sáp cuồng thao còn chưa có kết thúc, thí mắt đều bị thao đến chảy nước.

Vân Bất Phàm thao đến hưng phấn, hận không thể nhét cả trứng cùng nhau tiến vào, “A… Phụ thân hảo chặt… Đã muốn thao phụ thân từ rất lâu rồi… Muốn mỗi ngày đều được thao phụ thân… Thao hỏng tiểu thí mắt của người… Thao đến mức cái miệng nhỏ nhắn của người cũng đỏ lên… Thao tử người… Cho người cứ câu nhân như vậy… Phụ thân *** đãng… Cảđời đều thao không đủ… Thao tử người…” Vân Bất Phàm dùng hết sức lực, ngay cả Vân Phi Dương đang ở sát bên cạnh cũng trước sau lay động, Vân Phi Dương chậc chậc vài tiếng, chỉ có thể ra sức cốđịnh hảo vai của phụ thân, để cho đại ca đã phải nhịn lâu lắm được hảo hảo phát tiết, hắc hắc, phần còn lại của phụ thân liền thuộc về ta.

Vân Bất Phàm ôm lấy Vân phụ, dùng kiểu Quan ThếÂm ngồi trên đài sen từ thấp tới cao sáp đến chỗ sâu nhất trong thí mắt của phụ thân, toàn bộ phân thân bị thí mắt tao lãng của phụ thân ngậm vào rồi lại phun ra, *** dịch dính đầy cả phân thân, rốt cuộc cũng thuận hoạt, Vân Bất Phàm dục tiên dục tử, “Thí mắt của phụ thân thực tao… Ngậm đến mức phân thân của nhi tử hảo thoải mái… Nói xem… Bị phân thân của nhi tử thao thoải mái sao…”

Vân phụ còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại từ sau đợt cao trào, lại bị phân thân to đen của đại nhi tử thao đến hoàn toàn khuất phục, phân thân lại dựng thẳng lên, thân thể nhạy cảm khẽ run rẩy, thí mắt càng thêm cố sức phun ra nuốt vào đại phân thân đã mang đến cho y khoái cảm mãnh liệt, “Úc… Thao hảo thoải mái… Đại phân thân của nhi tử hảo bổng… Thí mắt bị thao đến hảo toan… Thoải mái muốn bay… Bị nhi tử thao muốn chết… A a… Đại phân thân hảo nóng… Úc… Hảo sâu… Đỉnh đến hoa tâm rồi… Tao thí mắt bị thao hỏng rồi…”

Vân phụ lớn tiếng lãng kêu, thân thể theo động tác thao làm của phân thân liền phập phồng lên xuống, thí mắt chảy ra từng cổ *** dịch, sau khi Vân Bất Phàm cuồng sáp mãnh liệt đến vài trăm cái, rốt cục cũng nhịn không được trước sự mút vào từ thí mắt của phụ thân, muốn bắn, “A… Phụ thân mút thật giỏi… Không được… Muốn ra… Đều cho phụ thân… Đều bắn cho tao thí mắt của phụ thân… Để phụ thân cho sinh con cho ta… Úc... Bắn chết người… Người này tao hóa… Người này lãng hóa…”

Vân Bất Phàm mãnh sáp vài cái, cuối cùng Vân phụ nặng nề ngồi lên phân thân, điên cuồng gào thét lên vì thí mắt đang bị người khác bắn vào, sau khi bắn ra khoảng nửa phút, ở trong cơ thể phụ thân tạm nghỉ một lát, mới rút phân thân đã mềm nhũn của bản thân ra ngoài kèm theo một tiếng “ba”.

Vân phụ nằm ngửa ở trên giường, cả người không ngừng run rẩy, bịđại nhi tử thao đến mức trợn trắng mắt, nước bọt giàn giụa, thí mắt bị thao đến không khép lại được, hộc ra dịch thể, chảy xuống giường, Vân Phi Dương đã sớm bị hình ảnh thao làm kịch liệt giữa phụ thân vàđại ca nên phải tự an ủi để mình bắn ra một lần, bây giờ thấy đại ca thao xong, cũng không quản trong thí mắt của phụ thân vẫn còn chứa dịch thể của đại ca, thuận thế cắm phân thân thô to đã sớm đứng thẳng của mình vào, hạ thắt lưng cuồng thao, sáp vào trong thí mắt khiến dịch thể vương vãi khắp nơi, thanh âm trừu sáp “bèm bẹp bèm bẹp” liên tục vang lên.

“Hô… Thí mắt của phụ thân hảo thoải mái… Nóng hồ hồ… Lại còn rất chặt… Thực sự là tao thí mắt… Rõ ràng đã bịđại ca thao đến không thể khép lại… Vậy mà lại còn cố sức ăn phân thân của ta như vậy… Thực tao… Làm chết người này tao thí mắt…”

“A a a! Không được… Thực sự sắp bị ngoạn hỏng… Ôô… Dương Nhi tha cho ta đi… Thí mắt cũng bị thao rách… A… Quá sâu… Thao đến ruột rồi… A… A… Muốn chết… Bịđại phân thân của nhi tử thao đến chết…” Gương mặt của Vân phụđỏ bừng, khóe mắt đã chảy ra nước mắt, bịép buộc phải thừa nhận đại phân thân của nhị nhi tử, rõ ràng thân thểđã nhạy cảm đến mức không chịu nổi, bị làm đến trợn trắng mắt, thế nhưng đại phân thân vẫn cứ cắm vào trong thí mắt, hơn nữa thí mắt lại còn ra sức ngậm lấy đại phân thân, tiếp tục phân bố *** dịch, cánh mông phì nộn điên cuồng lắc lư, phảng phất như vĩnh viễn cũng không biết mệt mỏi.

Vân Phi Dương một bên thao, một bên ôm lấy phụ thân đã bị thao đến mềm yếu vô lực, sáp đến mức Vân phụ liên tục *** kêu, *** thủy văng ra đầy đất, đi tới bên bàn đọc sách, để Vân phụđỡ lấy cái bàn, cặp chân thon dài quấn lên lưng mình, sao đó lại điên cuồng thao làm, thao đến như mê như say, lập tức Vân phụ bị thao đến đổ mồ hôi nhễ nhại, phân thân lay động thoáng tràn ra vài giọt ái dịch.

Vân Bất Phàm ở bên cạnh đùa bỡn đầu nhũđã sưng to của Vân phụ, bộ lộng phân thân của y, nội tâm *** đãng của Vân phụ hoàn toàn bị thao làm ra, thân thểđược khai pháđến mức tận cùng, eo nhỏ không ngừng giãy dụa, nghênh hợp đại phân thân tiến vào thao làm, đầu tóc ướt đẫm vẫy đến vẫy đi, hoàn toàn chìm đắm trong sự thao làm của nhi tử, “... Úc… Hảo thoải mái… Dùng sức… Nhanh một chút… Thao chết ta… Phụ thân bịđại phân thân nhi tử thao chết rồi… Thao hỏng ta… A a… Hảo thoải mái… Tao thí mắt hảo ngứa… Thí mắt của phụ thân vĩnh viễn cho nhi tử thao… Đại phân thân nhi tử… A… Thao chết ta… Thí mắt khiếm thao… Úc úc… Dùng đại phân thân ra sức thao ta… A…”

Vân Phi Dương thao nghiện cái tư thế này, thả Vân phụ xuống đất xỏ xuyên qua thân thể của y từ bên trên xuống, sau khi thao làm mấy trăm cái, hai người đều bắn.

Vân Bất Phàm và Vân Phi Dương không cho Vân phụ có thời gian nghỉ ngơi, lại một trước một sau tiếp tục thao y, một phân thân to đen thao thí mắt, một phân thân to dài cắm thẳng vào mồm, Vân phụ bị thao bắn hết một lần lại một lần, thẳng đến khi không bắn ra dịch thể được nữa, hai người mới để cho Vân phụ quỳ xuống ngậm lấy phân thân của bọn họ, uy Vân phụăn no ăn no, hướng về phía mặt của Vân phụ tự an ủi, bắn lên mặt của y, Vân phụ mở miệng, vươn đầu lưỡi đỏ tươi nho nhỏđón lấy dịch thể do nhi tử bắn ra, cái bộ dáng *** đãng mê hoặc này khiến đại phân thân của hai người run run rồi bắn ra càng nhiều dịch thể hơn, cả người phụ thân như vừa mới đi ra từ trong dịch thể, toàn thân đều được bao phủ bởi dịch thể của hai nhi tử.

Hai người vẫn còn thao chưa đã, phân phó cho toàn bộ hạ nhân rời đi, lại thao tiếp trên bàn cơm, đi tới trong hoa viên, ba người như nhục trùng chồng lên nhau cuồng sáp mãnh thao, mãi cho đến khi trời gần sáng mới dừng lại đợt *** yến long trọng này.