Sau khi Lữ Hồng nói xong thì một tiếng rầm vang lên, cùng với đó là trụ đá khổng lồ xuất hiện trước mắt mọi người.
Khối đá này có bảy màu, mỗi màu lại tương ứng với một hình thể khác nhau, có ngọn lửa, có cây cối … cũng có hắc ám.
Tựa như là đại diện cho năm loại Ngũ Hành pháp tắc cùng Hắc Ám pháp tắc.
Tuy nhiên, tại vị trí trên cùng lại không có màu sắc gì, hẳn là đại diện cho các loại pháp tắc hiếm gặp tại Ngũ Hành Giới.
Lúc này Lữ Hồng mới chỉ khối đá nói với mọi người: “Đây chính là Trắc Thiên Thạch, chỉ cần sử dụng thánh lực đánh vào nó là có thể kiểm tra thể chất của các ngươi”.
Lữ Hồng hướng mọi người giới thiệu về Trắc Thiên Thạch cũng như một quy tắc cơ bản của khảo thí.
Sau đó hắn mới ra hiệu chính thức bắt đầu khảo thí.
“Tốt, khảo hạch chính thức bắt đầu!”
Lời nói của Lữ Hồng vừa kết thúc, hắn liền hướng mọi người nhìn sang.
Sau đó để bọn họ lần lượt tiến hành trắc thí.
Ngươi đầu tiên tiến lên là một tên đại hán ngoại hình dũng mãnh, hắn để một hàm râu quai nón trông vô cùng dữ tợn.
Người này tên gọi Hữu Chánh Hoàng, cũng là người tiến vào cùng với đám người Lăng Huyền Thiên.
Sau khi đến trước Trắc Thiên Thạch, hắn bộc phát thánh lực toàn thân, sau đó một quyền đánh lên đó.
~ ầm ầm ~
Hắn vừa đánh vào Trắc Thiên Thạch thì một màu nâu bao trùm khối đá này, trên đó còn có từng hình ảnh đất đá uy mãnh hiển lộ.
Hiển nhiên hắn là một tên thổ linh chi thể, pháp tắc sau này hắn ngộ ra tỉ lệ cao nhất là Thổ Chi pháp tắc.
“Ồ, một tên thiên sinh linh thể sao?”
“Hắc hắc, chỉ là pháp tắc cơ bản mà thôi, sao có thể cùng chúng ta đánh đồng!” Lý Phong Trần đứng tại vị trí của đám người nhất đẳng thế lực khinh bỉ nói.
Tuy nó thiên sinh linh thể hiếm có, nhưng cũng chỉ giúp ngươi dễ dàng cảm ngộ pháp tắc hơn những người thể chất bình thường mà thôi.
Tại Trung Châu người sở hữu thiên sinh linh thể không tới một ngàn thì cũng có tám trăm đây.
Có thể nói đây chỉ so với phàm thể tốt hơn một chút mà thôi.
Mọi người cũng đều có ý nghĩ tương tự như vậy, Trung Châu chỉ có song linh chi thể trở lên mới được xem là thể chất cường đại.
Chỉ có Lăng Huyền Thiên là nhẹ lắc đầu, đám người Phàm Giới này thật sự có phúc không biết coi trọng.
Bọn họ nghĩ nơi khác cũng dễ dàng có thiên sinh linh thể như vậy sao.
Nếu không phải do đạo uẩn của hắn cải biến pháp tắc nơi này, sợ là không được một phần năm số người tại đây sở hữu thể chất này đi.
Thiên sinh linh thể cho dù tại Thần Giới đều vô cùng đáng quý.
Bởi vì bọn họ cũng không chỉ là dễ dàng hơn người khác trong việc cảm ngộ thiên địa pháp tắc như vậy.
“Tiếp tục!”
Lữ Hồng cũng không để ý đến thể chất của Hữu Chánh Hoàng, càng không để ý đến đám người bên dưới bàn tán.
— QUẢNG CÁO —
Khảo thí thể chất chỉ là để phân loại học viên mà thôi, tại Thánh Thiên Viện chỉ có hai loại học viên.
Một là người sở hữu đỉnh cấp thể chất, hai là người sở hữu phàm thể.
Tất nhiên những người có một trong ngũ hành linh thể loại này cũng tính là phàm thể.
Bởi vì số lượng thật sự không ít.
Lần lượt từng người từng người tiến hành khảo thí, trong đó đa phần đều thiên sinh linh thể, cũng có số ít là phàm thể - không sở hữu loại thể chất nào.
Tuy nhiên Trắc Thiên Thạch cũng có biểu hiện pháp tắc bọn họ ngộ ra, chỉ là không cô đọng như những thiên sinh thể chất kia mà thôi.
“Woah, thật xinh đẹp”
“Nàng chính là Mộc Liên người của Băng Ngọc Cung sao?”
“Dáng vóc thật không tồi!”
Lúc này một nữ tử chậm rãi tiến lên vị trí khảo thí, nữ tử này đúng là Mộc Liên.
Nàng vừa ra mặt khiến không ít người oanh động, bọn họ ngạc nhiên cũng không phải vì nàng tiến vào nơi này.
Mà bởi vì Mộc Liên lại bước ra từ vị trí của đám người nhà quê kia, như vậy thật sự không hợp lẽ thường.
Mộc Liên cũng không để ý đến đám người con cháu quý tộc kia dị nghị.
Nàng thản nhiên tiến đến trước khối Trắc Thiên Thạch kia, sau đó nhẹ nhàng đánh ra một chưởng nên nó.
~ oanh băng ~
Chưởng ấn nàng vừa ra liền khiến Trắc Thiên Thạch phát ra hào quang, hào quang này đúng là tại vị trí của Thủy Chi pháp tắc cùng loại pháp tắc hiếm gặp kia.
Điều này khiến cho toàn trường sôi động một trận.
“Lại là Thủy pháp tắc cùng Băng pháp tắc! Thật sự đáng sợ”
“Một bên là nhu mì như nước, một bên là sắc nhọn cùng lạnh lẽo.
Người của Băng Ngọc Cung đúng là không thể xem thường!”
Ngay cả Lữ Hồng cùng Ngũ Đại Tán Tiên cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Mộc Liên.
Song linh thể chất, hơn nữa còn là một loại hiếm gặp cùng với một loại ngũ hành thể chất.
Thật sự không nhiều người có.
“Tốt, không hổ là người của Băng Ngọc Cung ta” tại nơi xa xa có một nữ tử thân thể như băng tuyết, toàn thân nàng phát ra từng đợt khí tức lạnh lẽo vô cùng.
Nàng đưa ánh mắt nhìn về phía Mộc Liên có chút tán thưởng lẩm bẩm.
Bởi vì đây là kỳ khảo hạch tiến nhập Thánh Thiên Viện nên có không ít người âm thầm theo dõi.
Một là xác định người của tông môn mình có tiến vào hay không, hai là xem xem có thiên tài nào đáng giá lôi kéo không.
Chính vì thế mà có không ít đệ tử Thánh Viện đứng từ xa xa quan sát.
“Người tiếp theo!”
“Huynh đệ, ta có thể lên trước được hay không?” lúc này tại vị trí nhập môn cũng chỉ còn Lăng Huyền Thiên cùng Lộ Huyền Cơ.
Lộ Huyền Cơ cũng không trực tiếp đi lên mà quay sang hỏi Lăng Huyền Thiên một tiếng.
“Tùy tiện”.
— QUẢNG CÁO —
“Đa tạ!”.
Lộ Huyền Cơ nói xong hai chữ này thì chậm rãi tiến lên vị trí khảo hạch.
Bước đi của hắn vô cùng nghiêm túc cùng uy nghiêm, chỉ là dáng vẻ của hắn thật không thể khiến người ta xem trọng được.
Phùng Huy thấy vậy cũng cười cợt hướng mọi người nói: “Hắc hắc, từ khi nào một đầu trư cũng có thể tiến nhập Thánh Thiên Viện đây”.
“Phùng huynh nói có chút không đúng rồi, hắn phải là thùng phi đi.
Nào có đầu heo nào mập được như vậy đây!”
“Đúng đúng”
Đám người từ nhất đẳng thế lực cùng siêu cấp thế lực cười cợt nhìn về phía Lộ Huyền Cơ nói.
Bọn họ vẫn còn đang bất mãn vì thể chất của Mộc Liên siêu việt bọn họ đây.
Nếu không phải nàng là người Băng Ngọc Cung cũng xem như cùng bọn họ một loại, thì bọn họ sợ là không dám nhìn người rồi.
Bọn họ đến đây từ trước tất nhiên đã khảo trắc thể chất qua, mục đích của bọn họ chỉ là đợi vòng sau mà thôi.
Tuy trong bọn họ cũng có song linh thể chất, nhưng chỉ là hai loại ngũ hành thể chất mà thôi.
Nếu cùng với Mộc Linh băng - thủy hai loại thể chất này so sánh thì có chút yếu kém.
Chính vì vậy mà bọn họ mới muốn nhằm vào Lộ Huyền Cơ, xem như chửi rủa đám người bên kia.
Bọn họ nói chuyện cũng không nhỏ, nên Lộ Huyền Cơ tất nhiên có thể nghe thấy.
Hắn nhẹ dừng bước lại, quay về phía đám người kia nói: “Lát nữa các ngươi sẽ biết bản thân mình so với heo còn thua đây”.
“Cuồng vọng!”
“Thùng phi, ngươi là chán sống sao?”
Sau khi nói xong Lộ Huyền Cơ cũng không để ý đến bọn họ mà tiếp túc bước lên.
Khi đến trước Trắc Thiên Thạch, hắn chỉ nhẹ giơ nắm đấm mình vào oanh ra một quyền.
~ oanh gào ~
“Chuyện gì xảy ra?”
“Kia là loại pháp tắc gì đây?”
Đám người bên dưới đều kinh ngạc nhìn về phía Trắc Thiên Thạch.
Lúc này khối đá này tại vị trí trên cùng đã hoàn toàn sáng lên, hơn nữa so với Mộc Liên Băng Chi pháp tắc lúc nãy còn sáng hơn rất nhiều.
“Diễn Sinh … là Diễn Sinh pháp tắc sao?”
Lúc này ngay cả Lữ Hồng cũng triệt để kinh ngạc, còn Ngũ Đại Tán Tiên thì không biết đã đứng lên từ lúc nào chăm chăm nhìn vào Trắc Thiên Thạch.
— QUẢNG CÁO —
Tại Trắc Thiên Thạch nơi đó đang có vô số cỏ cây mọc lên, không những thể còn có cả động vật cũng hồ nước đản sinh.
Điều này càng khẳng định suy nghĩ của bọn họ.
Đây chính là Diễn Sinh pháp tắc, một loại pháp tắc có thể sánh ngang với chí cao pháp tắc.
Trước giờ bọn họ cũng chỉ thấy qua đúng một người sử dụng mà thôi.
“Tốt … tốt … tốt! Thật không ngờ lần này Thánh Thiên Viện chúng ta lại có thiên tài như vậy” sau một hồi thất thần đám người Ngũ Đại Tán Tiến mới cười vui vẻ nói.
Trước không nói đến sau lưng tiểu tử này có phải là vị kia hay không, chỉ cần một cái chí cao pháp tắc này bọn họ sao có thể thờ ơ.
Đám người bên dưới thì đều là hai mặt nhìn nhau nghi hoặc không thôi.
Dựa theo Trắc Thiên Thạch phản ứng thì tên mập này hẳn là không phải thiên sinh thể chất.
Nhưng dường như loại pháp tắc hắn có thể ngộ ra lại vô cùng đặc biệt khiến cho ngay cả các vị tán tiên cũng kinh ngạc như vậy.
“Hắc hắc, đám tiểu trư các ngươi hẳn là kinh ngạc lắm đi!” Lộ Huyền Cơ quay người lại cười khinh bỉ nói.
“Muốn chết!”
“Hừ, chỉ là một loại pháp tắc kỳ dị mà thôi.
Hơn nữa ngươi còn chưa chắc có thể ngộ ra đây”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Đám người con cháu quý tộc thấy biểu hiện khinh bỉ của Lộ Huyền Cơ thì tức giận nói.
Tất nhiên bọn họ biết bản thân chỉ tự mình dối mình mà thôi, bởi vì Trắc Thiên Thạch một khi đã khảo trắc chắc chắn đúng đến chín mươi chín phần trăm.
Còn một phần trăm còn lại ư? Chỉ có những người chết trước khi ngộ ra loại pháp tắc đó mà thôi, còn phàm là pháp tắc đã được dự đoán đều sẽ được người đó ngộ ra.
Đây chính là điểm thần kỳ của Trắc Thiên Thạch.
Cũng có không ít người không để ý đến Lộ Huyền Cơ, bởi vì trong mắt bọn họ hắn cũng chỉ là thiên tài tương lai mà thôi.
Còn bọn họ mới là thiên tài chân chính, bởi vì bọn họ đều tại thánh cảnh ngộ ra pháp tắc.
Ví dụ như là Ngao Thế, hắn đối với bản thân có tự tin tuyệt đối.
Càng không để những người này vào mắt.
Tất nhiên nếu để hắn biết rằng Lộ Huyền Cơ đã ngộ ra Diễn Sinh pháp tắc, hơn nữa còn có thể cơ bản sử dụng phần nào.
Có lẽ hắn sẽ không dám tiếp tục nghĩ như thế.
“Tốt, người cuối cùng, Lăng Tiếu Thiên!” đúng lúc này thanh âm của Lữ Hồng vang lên.
Mọi người vừa nghe đến cái tên Lăng Tiếu Thiên thì nghi hoặc đưa mắt nhìn nhau.
Hầu như ai cũng có suy nghĩ vì sao trên đời lại có kẻ dám đặt cái tên này đây.
Thiên địa là đứng đầu vạn vật, ngươi lại dám cười cả thiên địa sao.
Khi mọi người đưa mắt nhìn lại chỉ thấy một nam tử gương mặt phàm phàm, toàn thân hắn mặc một bộ trường bào màu trắng.
Hắn đang đưa tay nhẹ miết cằm của mình giống như suy nghĩ cái gì, cũng không để ý đến mọi người nhìn lại..