Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 157: Thần phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao!




Ngay lúc Lục Thiên Thiên lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết đối thủ, cùng lúc đó hai cái nhiệm vụ ẩn đồng loạt hoàn thành.

Đập phá Hạo Khí Môn 7-0, có thể nói là thu hoạch đại thắng.

Bảy tên đệ tử biểu hiện cường hãn, rung động nội tâm mọi người có mặt ở sân luyện võ, đây chính là mở cửa bộc lộ tài năng!

Quân Thường Tiếu nghe âm thanh hệ thống lanh lảnh vang bên tai, khóe miệng không nhịn được nhếch lên một nụ cười.

Hắn càng nghe thấy, nhiệm vụ ẩn thứ hai vậy mà phát động phần thưởng bí mật, khi biết đó là thượng phẩm dịch cải tạo tư chất, nụ cười càng trở nên rực rỡ.

Hắn kéo ra khu vật phẩm đã mua, nhấn mở phần phần giới thiệu.

Quả nhiên, dịch cải tạo mới xuất hiện thích hợp với võ giả có linh căn thượng phẩm, sau khi sử dụng sẽ đề cao linh căn lên cấp bậc tuyệt phẩm!

Bất quá điều khiến Quân Thường Tiếu suy sụp là, cái đồ chơi này cần phải tốn 300 điểm cống hiến môn phái!

Ối vãi đạn.

Cái này đùa hay thật vậy!

Hệ thống nói:

"Thượng phẩm và cực phẩm cách nhau tới một cái ranh giới, mắc hơn chút cũng là điều bình thường mà."

Dịch cải tạo thích hợp với linh căn trung phẩm tiêu hao 50 điểm cống hiến.

Dịch cải tạo thích hợp với linh căn thượng phẩm tiêu hao 300 điểm cống hiến.

Con em nó chứ chỉ mắc hơn chút!

Quân Thường Tiếu vốn đang định sử dụng số điểm cống hiến dư thừa để đổi thượng phẩm dịch cải tạo tư chất, nhưng sau khi nhìn giá cả, suy nghĩ này đành phải xếp vào quá khứ.

Đơn giản là quá mắc.

Hắn chịu không nổi!

Huống hồ, Quân Thường Tiếu cũng đã đạt đến tu vi Võ Đồ đỉnh phong, lại còn bị nhiệm vụ sử thi giới hạn cảnh giới. Coi như hắn mua về sử dụng cũng chỉ có tác dụng tăng lên phẩm chất linh căn, đẳng cấp tu vi vẫn như trước không thay đổi.

Muốn hái sung phải chờ sung rụng.

Đợi đến lúc bản thân đột phá Võ Sư cảnh, sau đó sử dụng thượng phẩm dịch cải tạo tư chất cũng chưa muộn!

Hệ thống cảm khái nói ra:

"Chủ nhân não tàn, vậy mà cũng biết tính trước tính sau!"

"Đó là đương nhiên."

Quân Thường Tiếu không có ý định mua hàng cao cấp, thay vào đó mua hai bình trung phẩm dịch cải tạo tư chất, chuẩn bị cho Tô Tiểu Mạt và Điền Thất đề cao phẩm chất.

"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 100 điểm cống hiến môn phái, nhận được hai bình trung phẩm dịch cải tạo tư chất, vật phẩm đã chuyển vào trong không gian giới chỉ."

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 510/500."

Là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, Quân Thường Tiếu tuyệt đối không lãng phí 10 điểm cống hiến môn phái!

Phải đổi mới!

"Vèo!"

Hắn hung hăng kéo ra khu mua sắm.

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 500/500."

Ùm.

Vậy mới đúng này, vậy mới dễ chịu.

Quân Thường Tiếu không có thời gian xem từng cái vật phẩm đổi mới, mà chính là tùy tiện liếc nhìn một chút, kết quả phát hiện ô thứ nhất của hàng thứ nhất lại là binh khí, tên của nó là —— thần phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao!

Thanh Long Yển Nguyệt Đao?

Ối, đây không phải vũ khí của Nhị Quan Gia đó sao!

Quân Thường Tiếu vội vàng nhấn mở phần giới thiệu vật phẩm ——

“Vật phẩm: Thần phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao."

"Giới thiệu: vũ khí thân truyền của Võ Thánh Quan Vũ, sức nặng 8 vạn 2 ngàn cân, đã từng chém không ít danh tướng."

"Ưu điểm: Sau khi thần phẩm được cải tạo áp dụng vào thế giới võ thuật, thân đao cứng rắn, lực lượng kinh người!"

"Khuyết điểm: Người sử dụng phải từng phục dụng Tố Thể Đan, nếu không sẽ rất khó vận dụng tự nhiên, uy lực vũ khí được quyết định dựa trên cảnh giới người sử dụng."

"Công hiệu: Có thể triệu hoán linh hồn Võ Thánh Quan Vũ, thời gian phụ thể 30 phút, thời gian tái sử dụng 24 giờ."

"Giá cả: 200 điểm cống hiến môn phái."

"Đẳng cấp: Không rõ."

"Không rõ?"

Quân Thường Tiếu cau mày nói:

"Vậy là có ý gì?"

Hệ thống trả lời:

"Thanh Long Yển Nguyệt Đao có uy lực dựa trên cảnh giới của người sử dụng, cho nên không cách nào đánh giá chuẩn xác đẳng cấp."

"Vậy nó giống với vũ khí có tính phát triển rồi còn gì?"

"Có thể hiểu như vậy."

Quân Thường Tiếu không chút suy nghĩ, nhấn vào nút mua vật phẩm.

Từ lúc hắn sử dụng khu mua sắm đến nay chỉ có mỗi một cái vũ khí là sơ phẩm Hàn Phong Kiếm, dưới tình huống ép buộc phải đối mới lại may mắn xuất hiện cái thứ hai, mà đây còn lại là vũ khí của Nhị Quan gia, nhất định không thể bỏ qua.

Huống hồ, nó là thần phẩm, còn có kỹ năng đặc biệt, nhìn thế nào cũng quá ngon lành!

"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 200 điểm cống hiến môn phái, nhận được một thần phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao, vật phẩm đã chuyển vào trong không gian giới chỉ."

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 300/500."

Ban đầu Quân Thường Tiếu có 610 điểm cống hiến, chỉ trong phút chốc bay mất 310 điểm, ngừng lại một chút liền cảm nhận được cảm giác có tiền thật tùy hứng.

Lúc này, hắn không có thời gian quan sát Thanh Long Yển Nguyệt Đao, nhanh chóng phục hồi, chắp tay cười nói:

"Tần minh chủ, bảy trận bàn luận đã đánh xong, bổn tọa còn vội về nhà khai tiệc ăn mừng, không biết có thể nhận tiền đánh cược ngay được chứ?"

Mọi người co giật khóe miệng.

10 triệu lượng, đây chính kim văn sổ tự đó trời!

Hạo Khí Môn trả phần cược này, có thể nói là tự lóc da xẻo thịt!

Tần Hạo Nhiên nổi lên lửa giận đã không cách nào dùng lời nói để hình dung được nữa, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Quân đại chưởng môn chúng ta khẳng định chết ngàn vạn lần.

"Chư vị."

Quân Thường Tiếu nhún nhún vai nói:

"Xem ra Tần minh chủ lại không có ý định thực hiện ước hẹn, đây chính là cách làm việc của môn chủ một phái, minh chủ một liên minh sao?"

"Quân Thường Tiếu!"

Tần Hạo Nhiên trừng muốn rách cả mí mắt, nói:

"Hai người chúng ta đánh một trận!"

Nhiều người nhìn như vậy, khẳng định phải có chơi có chịu.

Nhưng mà, hắn bị Quân Thường Tiếu khiến cho tức điên rồi, nhất định phải đánh một trận để phát tiết cơn tức giận nổ banh trời này!

"Đinh! Phát động nhiệm vụ phụ."

Có nhiệm vụ?

Quân Thường Tiếu kéo ra cửa sổ hệ thống, nội dung nhiệm vụ phụ là —— đánh bại môn chủ Hạo Khí Môn - Tần Hạo Nhiên: 0/1 (nhiệm vụ tinh anh).

Vương Đông Lâm nói:

"Tần minh chủ, ngươi thân là một tên Võ Tông, thế mà đi khiêu chiến một tên Võ Đồ, không biết vô liêm sĩ viết thế nào sao?"

Thời điểm Quân chưởng môn ngược đãi Thân Thông tại thành Thanh Dương, Tần minh chủ vẫn chỉ là một tên Võ Sư đỉnh phong, sau đó trước sự kiện trên núi Linh Tuyền Sơn đã thành công đột phá cảnh giới.

Quân Thường Tiếu mở ra chức năng nhìn trộm của kính râm chống nắng, nhìn thấy thực lực của đối phương là Võ Tông nhất phẩm.

Cũng không tính quá mạnh, còn có thể chơi được.

"Hừ."

Tần Hạo Nhiên lạnh lùng nói:

"Vương trưởng lão, Quân chưởng môn là người tới khiêu chiến Hạo Khí Môn ta, Tần mỗ muốn đánh một trận với hắn thì có gì là sai?"

Lời này xác thực không sai, Vương Đông Lâm trầm mặc.

Ngả Thượng Nghễ nhỏ giọng nói:

"Quân chưởng môn, ngươi có thể từ chối tiếp chiến."

"Đúng vậy."

Tạ thành chủ nói:

"Thiết Cốt Phái các ngươi đã thắng Hạo Khí Môn 7-0, đây đã là chiến công hiển hách, cho dù ngươi không tiếp chiến thì người khác cũng sẽ không nói gì."

Hai người thật có ý tốt khuyên nhủ.

Dù sao Võ Tông cảnh quá mạnh, Võ Đồ cảnh muốn giao thủ, căn bản không có một chút cơ hội thắng.

"Chưởng môn."

Dạ Tinh Thần trở về chỗ nói:

"Hảo hán không thiệt thòi trước mắt."

Ngay cả Dạ Đế đại nhân bá khí phách lối đều nói như vậy, có thể thấy được sự chênh lệch giữa Võ Đồ và Võ Tông lớn đến bao nhiêu, không phải chỉ cần dựa vào kỹ xảo, kinh nghiệm là có thể giành phần thắng.

"Quân chưởng môn, Tần minh chủ tìm ngươi khiêu chiến, tại sao lại không trả lời? Chẳng lẽ ngươi có gan cho đệ tử xuất chiến, chính mình lại là con thỏ đế chỉ biết núp trong hang?"

"Đã đến luận bàn võ đạo, trận chiến giữa hai chưởng môn khẳng định không thể thiếu."

"Theo ta thấy, nếu như ngươi đã không có tự tin chiến thắng, vậy sảng khoái nhận thua với Tần minh chủ là xong rồi."

Lúc này, các vị chưởng môn trong liên minh mồm miệng không khép, điên cuồng trào phúng.

Cảm giác như bảy tên đệ tử Thiết Cốt Phái lấy chiến nghiền ép, vẫn còn chưa đủ để bọn hắn mất mặt?

Hạo Khí Môn bị đánh một cái kết quả 0-7, các vị chưởng môn trong liên minh xác thực bị đánh sưng hết cả mặt.

Nhưng lần này, bọn hắn thà mặt dày như lốp xe, bị người khác chê cười, cũng phải khích tướng Quân Thường Tiếu tiếp nhận khiêu chiến của Võ Tông Tần Hạo Nhiên!

Tiểu tử, đừng có sợ.

Mạnh mẽ chọi cứng với Tần minh chủ đi chứ!

Chưởng môn các phái rất hy vọng Quân Thường Tiếu tiếp chiến, sau đó thỏa mãn hai con mắt, nhìn cảnh tượng tên oắt kia bị Tần minh chủ hành hạ chết lên chết xuống.

Tạ thành chủ quá rõ ràng tâm tư của mấy tên này, vội vàng khuyên nhủ:

"Quân chưởng môn, ngươi chớ bị khích tướng, cự tuyệt khiêu chiến, nhận phần đánh cược, bình an trở về Thiết Cốt Phái mới là thượng sách."

Quân Thường Tiếu suy nghĩ một hồi, nói:

"Tần minh chủ, ngươi muốn chiến cũng được, nhưng bổn tọa muốn dùng vũ khí phân ra thắng bại, không biết ý ngươi thế nào?"

Tạ thành chủ nhất thời nghe đến lỗ tai lùng bùng.

Tiếp chiến thì cứ tiếp chiến đi, còn phải dùng vũ khí, chẳng lẽ hắn cho rằng mình thua không đủ thảm hay sao?

"Sử dụng vũ khí?"

Tần Hạo Nhiên cũng là khẽ giật mình, chợt cười lạnh nói:

"Quân chưởng môn, đao kiếm không có mắt, Tần mỗ sợ vô ý làm tổn thương đến ngươi nha."

"Võ giả giao tranh, chảy một chút máu cũng là chuyện bình thường."

Quân Thường Tiếu nói.

"Được!"

Tần Hạo Nhiên nói:

"Vậy chúng ta sử dụng vũ khí quyết thắng thua!"

Nói xong, hắn bước vào sân luyện võ.

Quân Thường Tiếu đưa tay ngăn lại, cười nói:

"Tần minh chủ, bổn tọa sợ chút nữa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vẫn là mời ngươi đem ra tiền đánh cược giữa các đệ tử luận bàn trước đó đã định."

Tần Hạo Nhiên nhất thời thay đổi sắc mặt đến vô cùng khó coi.

10 triệu lượng, đau lắm a!

Tính đi, tính lại.

Coi như bỏ ra số tiền này, mua lại hai cánh tay của tiểu tử này đi!