Vạn Cổ Thần Đế

Chương 62: 62: Linh Nhục





Ở trong Vương Sơn lịch lãm rèn luyện ba ngày, Man Thú cấp một thượng đẳng chết ở trong tay Trương Nhược Trần đạt tới mười ba con, Man Thú cấp một trung đẳng đạt tới hai mươi lăm con.
Rốt cục, hắn gặp phải Man Thú cấp hai đầu tiên, Ngân Long Sư.
Một Man Thú cấp hai, ít nhất cũng có thực lực Huyền Cực cảnh.
Lực công kích của Ngân Long Sư có thể so với Huyền Cực cảnh hậu kỳ, tốc độ có thể so với Huyền Cực cảnh hậu kỳ, lực phòng ngự có thể so với Huyền Cực cảnh sơ kỳ.
Tổng thể mà nói, thực lực của Ngân Long Sư rất cường đại, Huyền Cực cảnh trung kỳ gặp nó, cơ hồ là một con đường chết.
Ngoại trừ Trương Nhược Trần, Hoàng Cực cảnh đại viên mãn khác, dù tạo thành một chiến đội tinh anh hai mươi người, gặp phải Ngân Long Sư, cũng là kết cục toàn quân bị diệt.
- Ngao!
Ngân Long Sư thét dài một tiếng, sóng âm hình thành vòi rồng tàn sát bừa bãi, từ trong miệng phun ra.

Trên mặt đất, cát bay đá chạy, cây cối chung quanh bị thổi ngã trái ngã phải, lá cây rơi xuống, chỉ còn nhánh cây trụi lủi.
Chỉ một tiếng rống to, có thể chấn võ giả dưới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ hôn mê.
Thân hình của Ngân Long Sư cao tới bốn mét, dài đến sáu mét, so với sư tử bình thường thì khổng lồ gấp mấy lần, quả thực giống như một ngọn núi nhỏ đứng ở trước mặt Trương Nhược Trần.
Đôi mắt ngân sắc của nó lớn như đầu lâu của Trương Nhược Trần, tản mát ra hung uy khát máu!
Oanh!
Nó bước ra một bước, mặt đất sẽ chấn động thoáng một phát.
Hai chân của Trương Nhược Trần điểm một cái, nhảy lên, rơi xuống trên lưng Ngân Long Sư, ngưng tụ chân khí, một chưởng đánh về phía đỉnh đầu của nó.
Trí tuệ của Ngân Long Sư cực cao, phát hiện nguy cơ.
Vì vậy bốn vó của nó đồng thời phát lực, mãnh liệt lao về phía trước, tốc độ nhanh kinh người.
Vì không kịp đề phòng, trọng tâm của Trương Nhược Trần bất ổn, bị nó hất từ trên lưng ngã xuống.

Một chưởng của Trương Nhược Trần kích ở trên mặt đất, lập tức xoay người lên, rút lui về phía sau hơn mười trượng mới ngừng lại.

Bất quá hắn vẫn bảo trì trạng thái đề phòng, hai chân uốn lượn, chân khí hùng hậu ngưng tụ ở lòng bàn tay.
- Không hổ là Ngân Long Sư trưởng thành, tốc độ của nó đã đạt tới mỗi giây 30 mét.
Tốc độ của võ giả Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, chỉ có thể đạt tới mỗi giây chừng hai mươi mét.

Hoàng Cực cảnh đại viên mãn thiên phú dị bẩm, có thể đạt tới mỗi giây hai mươi hai mét.
Mặc dù là Trương Nhược Trần, cũng chỉ có thể đạt tới mỗi giây 27 mét, đã xem như cực kỳ nghịch thiên.
Mỗi giây 30 mét cùng mỗi giây 27 mét, nhìn như không kém nhiều, nhưng trên thực tế lại kém rất xa.
Nếu Trương Nhược Trần và Ngân Long Sư tiến hành thi chạy trăm mét, thời điểm Ngân Long Sư đến đích, đủ để bỏ Trương Nhược Trần ở phía sau 10m.
Có thể nói, nếu lực lượng của Trương Nhược Trần đánh không lại Ngân Long Sư, như vậy hắn chỉ có một con đường chết, trốn cũng trốn không thoát.
Giờ phút này, Trương Nhược Trần và Ngân Long Sư cách xa mười trượng, thế nhưng dùng tốc độ của Ngân Long Sư, chỉ cần một giây là có thể vọt tới trước mặt Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Ngân Long Sư, một khi Ngân Long Sư chuẩn bị phát động công kích, hắn nhất định phải xuất thủ trước, mới có cơ hội thủ thắng.
Ngao!
Ngân Long Sư thét dài, hóa thành một đạo tàn ảnh, mãnh liệt nhào về phía Trương Nhược Trần.
Móng vuốt xẹt qua hư không, phát ra bốn đạo lực lượng mạnh mẽ.
Trương Nhược Trần lướt ngang một bước, tránh thoát công kích.
Ba!
Trảo của Ngân Long Sư kích ở trên một cây đại thụ, cây đại thụ kia chia năm xẻ bảy, mảnh gỗ vụn tung bay.
Thân cây ầm ầm ngã xuống.

- Man Tượng Trì Địa!
Trương Nhược Trần nhân cơ hội này, lập tức ra tay, mang theo lực lượng toàn thân, một chưởng kích ở phần bụng của Ngân Long Sư, đánh Ngân Long Sư bay ra ngoài.
Ngân Long Sư cực kỳ phẫn nộ, từ trên mặt đất bò lên, muốn công kích hắn.
Thế nhưng Trương Nhược Trần lại trước một bước công tới, vẫn là Man Tượng Trì Địa.
Ngân Long Sư bay ra ngoài lần nữa.
- Man Tượng Trì Địa!
- Man Tượng Trì Địa!
...
Trương Nhược Trần liên tiếp đánh ra mười hai chưởng, mỗi một chưởng đều có thể đánh Ngân Long Sư bay ra ngoài.

Thời điểm Trương Nhược Trần đánh ra chưởng thứ mười ba, Ngân Long Sư rốt cục bị thương, trong lỗ mũi nhỏ ra máu tươi.
Ngân Long Sư phẫn nộ rồi!
Trên người của nó tản mát một tầng ngân sắc, há mồm nhổ ra một cột sáng.

Như một thanh kiếm ánh sáng đâm về trái tim của Trương Nhược Trần.
Không tốt!
Hai chân Trương Nhược Trần đạp mạnh, nhảy lên cao hơn 10m, rơi xuống trên một đại thụ, tránh thoát Ngân Long Sư công kích.
Oanh!
Kiếm quang chém tới chỗ vừa rồi Trương Nhược Trần đứng, phát ra một tiếng vang thật lớn, lưu lại một cái hố to đường kính cả mét.

- Phi Long Tại Thiên.
Trương Nhược Trần từ trên nhánh cây bay xuống, chân khí toàn thân khởi động, tất cả lực lượng lao về phía cánh tay, phát ra một tiếng long ngâm.
Bành!
Một chưởng kích ở trên lưng Ngân Long Sư, chỉ nghe thanh âm cốt cách đứt gãy vang lên, Ngân Long Sư kêu rên một tiếng, trùng trùng điệp điệp ngã xuống đất.
Cột sống của nó bị Trương Nhược Trần đánh gãy, đã trọng thương, nằm rạp trên mặt đất, bò cũng không bò dậy được.
Trong lòng Trương Nhược Trần cực kỳ hưng phấn, chỉ dựa vào lực lượng thân thể, đã có thể đánh Ngân Long Sư trọng thương.
Nếu sử dụng kiếm pháp, chỉ sợ tối đa mười kiếm, là có thể giết chết Ngân Long Sư.
- Dùng thực lực của ta bây giờ, dù còn không phải đối thủ của Huyền Cực cảnh hậu kỳ, nhưng ít nhất cũng có thể đấu một trận.
Đánh với Ngân Long Sư, Trương Nhược Trần có thể cảm giác được, mình khống chế Long Tượng Bàn Nhược Chưởng lại tăng mạnh một phần.
Trương Nhược Trần lấy ra Thiểm Hồn Kiếm, vung kiếm chém tới, cắt đứt yết hầu của Ngân Long Sư.
Cũng không lâu lắm, Ngân Long Sư triệt để tắt thở.
Sau đó Trương Nhược Trần ở phần bụng của Ngân Long Sư cắt ra một lỗ hổng, từ bên trong đào ra một miếng thịt lớn cỡ nắm tay.
Miếng thịt này cực kỳ cứng rắn, trầm trọng như sắt, tản mát ra vầng sáng ngân sắc, hơn nữa mang theo mùi thơm lạ lùng nhàn nhạt.
Không giống huyết nhục bình thường, ngược lại như là linh dược.
- Ngân Long Sư không hổ là Man Thú cấp hai, rõ ràng sinh ra linh nhục nặng nửa cân.
Trương Nhược Trần nâng linh nhục trong tay, lộ ra mỉm cười.
Linh nhục, là bảo vật trân quý nhất trong cơ thể Man Thú.
Võ giả ăn linh nhục, có thể gia tăng lực lượng thân thể và tu vi cảnh giới.

Người bình thường ăn linh nhục, có thể tăng cường thể chất, kéo dài tuổi thọ.
Miếng linh nhục nặng nửa cân trong tay Trương Nhược Trần, nếu lấy đi Vũ thành bán, ít nhất cũng có thể bán được 3000 lượng bạc.
Hơn nữa trong linh nhục phần lớn đều uẩn dục ra Linh Tinh.
Một viên Linh Tinh phẩm chất kém cỏi nhất, giá cả cũng là một ngàn lượng bạc.

Đối với Trương Nhược Trần mà nói, miếng linh nhục này tác dụng cũng không lớn.

Hắn ý định mang về cho Lâm Phi dùng.
Chỉ cần dùng hộp ngọc chứa linh nhục, dù cất một tháng, linh nhục cũng sẽ không hư thối biến chất.
Trương Nhược Trần vì luyện chế Không Gian Giới Chỉ, mua không ít ngọc khí.

Vì vậy từ trong không gian Thời Không Tinh Thạch lấy ra một cái hộp ngọc, đặt linh nhục vào.
Toàn thân Ngân Long Sư đều là bảo vật, da lông, huyết dịch, xương cốt đều có thể bán giá không rẻ.

Thế nhưng Trương Nhược Trần đi vào Vương Sơn, mục đích chủ yếu là tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, cho nên không có lấy đi thi thể của Ngân Long Sư.
Trương Nhược Trần ly khai không bao lâu, một đội quân sĩ mặc áo giáp đi tới trước thi thể Ngân Long Sư.
Cát Càn tướng quân nhìn Ngân Long Sư nằm trong vũng máu nói: 
- Thật lợi hại, ngay cả Ngân Long Sư cũng bị hắn giết chết, nếu hắn đột phá đến Huyền Cực cảnh, không biết sẽ cường đại cỡ nào? Đừng nói Đại Vương, ngay cả ta cũng có chút mong đợi!
Những cấm quân đi theo kia cũng cảm thán không thôi, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Cho tới bây giờ không có nghe nói qua, Hoàng Cực cảnh đại viên mãn có thể giết chết Ngân Long Sư.

Loại sự tình không có khả năng này, lại thật sự phát sinh ở trước mắt bọn hắn.
Cát Càn tướng quân nói: 
- Giống như những thi thể Man Thú trước kia, mang thi thể Ngân Long Sư trở về, đưa đến phủ tài vụ, hối đoái thành ngân lượng.

Đợi đến lúc Cửu vương tử điện hạ chấm dứt tu luyện, Bổn tướng quân sẽ đích thân giao ngân lượng cho hắn..