Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 956: Hơn nữa




Lâm Tiêu thấy nữ nhân duy nhất bên cạnh mình thở phào, hắn không khỏi cảm thấy vui mừng.

"Chỉ cần ngươi giải trừ cấm chế cho ta, ta nhất định sẽ trốn thoát." “Việc trốn chạy nếu ta đứng thứ hai, không ai dám đứng thứ nhất.”

Lâm Tiêu bắt đầu khoe khoang, dù sao trong mắt người khác, hắn cũng là một tra nam, một tên trộm bách biến.

Hơn nữa, hắn không thể không thừa nhận tốc độ chạy trốn của tên tra nam này thực sự rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả hắn.

Ma nữ Mị Hoặc do dự hai giây, cuối cùng cũng quyết định.

Nàng ta vỗ nhẹ vào toàn thân Lâm Tiêu vài chưởng, lần lượt gỡ bỏ mọi cấm

chế.

Cấm chế do những nữ nhân này thiết lập từ trong ra ngoài cực kỳ khó phá vỡ, nhưng từ ngoài vào trong thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Trong phút chốc, Lâm Tiêu cảm nhận được toàn bộ lực lượng đã trở lại.

Trên thực tế, nếu như nữ nhân này không đồng ý, không giúp hắn giải phóng cấm chế.

Lâm Tiêu đã sẵn sàng trả một cái giá nhất định, cưỡng hành giải trừ.

"Kẻ thay lòng đổi dạ!! Hừ! Ngươi mau đi đừng để bị bọn họ bắt được."

Ánh mắt ma nữ Mị Hoặc phức tạp, gấp gáp nói.

Lâm Tiêu liếc nhìn nàng ta một cái, sau đó thân hình vừa động liền biến mất.

Tốc độ vô cùng đáng kinh ngạc, thậm chí ma nữ Mị Hoặc còn không biết hắn đã đi đâu.

"Tên khốn nạn này, nói đi là đi, còn không thèm nói một câu cảm ơn. Nếu có lần sau, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!" Ánh mắt ma nữ Mị Hoặc bần thần,

trong lòng cảm thấy trống rỗng khó chịu.

Đúng lúc này một nhóm nhỏ Đại Đế ở khoảng cách gần nhất không thấy đạo thánh bách biến đâu nữa, nhanh chóng bùng lên lửa giận.

Chắc chắn là nữ nhân đó đã giấu hắn đi. Nữ nhân này muốn bỏ túi phần thưởng cao ngất trời.

"Nữ nhân thối tha, giao tên trộm bách biến đó ra đây!!"

Các Đại Đế gầm lên giận dữ, trực tiếp tấn công ma nữ Mị Hoặc.

Vài đạo kiếm quang không chút do dự trút xuống, như dòng nước lũ cuồn cuộn, chảy không ngừng. Khí tức mạnh mẽ phát ra đao quang cực kỳ sắc bén,

ầm ầm, nổ vang như sấm sét.

Lúc này, ma nữ Mị Hoặc vẫn đang trong trạng thái thất thần và buồn bã, vẫn chưa nhận ra sự nguy hiểm đang đến gần.

"Mộc Mộc, cẩn thận!!! Mau né đi!!"

"Mộc muội, muội đang làm gì vậy! Mau né đòn tấn công của đối phương đi."

"Kẻ xấu xa đó đâu? Chắc chăn là hắn đã nói gì đó với Mộc muội rồi."

"Hỏng rồi. Cho dù ta muốn cứu Mộc Mộc thì cũng không kịp nữa rồi."

Lúc này, những nữ nhân khác cũng phát hiện ra trạng thái của ma nữ Mị Hoặc Mộc Mộc không ổn. Nhìn lại thì kẻ xấu vốn bị giam giữ bên cạnh Mộc Mộc đã không còn ở đó nữa.

Chắc chắn giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì đó.

Rất có thể, Mộc Mộc lại bị lời nói ngon ngọt của kẻ xấu xa đó lừa rồi. Đáng ghét! I

Nếu Mộc Mộc xảy ra chuyện gì... Họ sẽ không bao giờ tha cho kẻ khốn nạn đói

Trong số đó, cô gái Phiêu Miểu và cô gái Yên Vũ Kiếm Các ngay lập tức lao về phía ma nữ Mị Hoặc để giúp đỡ nhưng sự tấn công của nhóm Đại Đế đó quá nhanh.

Họ không thể theo kịp.

Toang rồi!

Lần này cho dù Mộc Mộc không chết cũng sẽ trọng thương.

Đôi mắt của các nữ nhân lóe lên sự lo lắng và khó chịu.

Nhưng đúng lúc những đạo đao mang sắp đánh trúng ma nữ Mị Hoặc.

Một bóng dáng mảnh khảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng ta.

Ma nữ Mị Hoặc mở to mắt, vội vàng hét lên: "Ngươi, ngươi quay lại đây làm gì! Mau đi đi "

Nàng ta chưa kịp nói xong thì tất cả những đòn tấn công đó đều đã trúng vào hình dáng này.

“Kẻ thay lòng đổi dạ!!!” Ma nữ Mị Hoặc hét lên.

"Kẻ xấu xal!" "Kẻ khốn nạn!!" "AII Các ngươi cút đi cho †a...phu quân, chàng——IHI"

Các nữ nhân kia cũng nhìn rõ người đứng trước mặt ma nữ Mị Hoặc không phải là kẻ xấu xa mà họ oán hận thì là ai chứ?

Chỉ vì là hắn mà tim họ đập thình thịch, một cảm giác lo lắng dâng trào. mãnh liệt.

Kẻ xấu xa này chỉ có thực lực ở Sinh Tử Cảnh, một đòn của đối phương là tập hợp sự tức giận của mấy vị Đại Đế.