Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 776




Mọi người đứng trên quảng trường lúc này mới lần nữa được nhìn thấy bầu trời.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch.

Mỗi học viên của Lăng Tiêu các đều quỳ xuống mặt đất, ánh mắt ngỡ ngàng. Có nhiều người còn lộ ra vẻ mặt như vừa được sinh ra lần nữa. Chỉ có vài phút vừa ra bọn họ hình như vừa đi qua đi lại giữa thiên đàng và địa ngục. Cuối cùng vẫn tới được thiên đàng.

Tình tiết cứ thay đổi bất ngờ, hình như sự gay cấn cả đời này bọn họ đều dùng hết ở đây rồi. Thiếu các chủ ơi, ngài, ngài sau này vẫn nên đừng thi triển thần thông nữa. Bọn họ thật sự không chịu nổi. Hơn nữa thiếu các chủ quá mạnh rồi.

Cảm thấy không cùng đẳng cấp với cái thế giới này. Cái gì mà động trùng, cái gì mà yêu quái, cái gì mà cường giả Toàn Đan cảnh. So với thiếu các chủ còn kém xa.

Cường giả tuyệt thế như vậy, liệu có bất khả chiến bại không?

Bọn họ cảm thấy không ai có thể đánh ra chiêu thức chặn thiên thạch như vừa nãy, ngay cả khi có hàng ngàn con quái vật tấn công cũng không sợ hãi tới vậy.

“Các ngươi cảm thấy ý cảnh này uy lực, thế nào?so với võ tu truyền thống thì thế nào?” Giọng thiếu các chủ lại vang lên.

Chỉ là lần này rất nghiêm túc, rất chính trực.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Một giây sau tất cả mọi người lập tức đứng lên, sốc lại tinh thần của bản thân, biểu cảm trên mặt cũng dần trở nên nghiêm túc. Bọn họ còn nhớ một chuyện.

Lúc trước khi thiếu các chủ thi triển ý cảnh cũng đã nói muốn từ trong đám người này chọn ra một nhóm, huấn luyện theo hệ thống tu luyện khác. Cũng chính là nói dùng loại tu luyện ý cảnh.

Vừa nghĩ tới đây mắt ai nấy đều sáng bừng lên. Trong đầu bọn họ nhớ tới khung cảnh vừa xảy ra, nó vượt xa với tưởng tượng của bọn họ. Đến mấy bộ phim điện ảnh tiên hiệp cũng không đáng sợ như vậy.

Nếu có thể trở học hỏi được một nửa thiếu các chủ thôi cũng đã làm người ta kích động rồi.

“Ý cảnh mạnh! thật sự mạnh!”

“Đúng vậy, võ tu truyền thống cùng với ý cảnh không thể so sánh với nhau được.”

“Tôi cũng muốn tu luyện ý cảnh, quá mạnh rồi.”

Mọi người đua nhau lên tiếng.

Lâm Tiêu gật đầu tiếp tục nói: “Tu luyện ý cảnh sẽ không đại biểu việc mọi người phải từ bỏ võ đạo. Hai thứ này có thể cùng nhau tu luyện, mọi người chỉ có ý cảnh mà không có võ đạo thì cũng không thể phát huy hết uy lực của ý cảnh. Ngược lại cũng vậy, mọi người hiểu chưa?”

“Đã hiểu!!!” Mọi người đồng thanh đáp.

“Vậy mọi người nghĩ tôi mạnh sao?” Lâm Tiêu nhàn nhạt lên tiếng.

Câu hỏi này giống như một câu hỏi thừa, căn bản chả cần mọi người trả lời.

“Mạnh!”

“Cực kỳ mạnh!”

“Mạnh tới mức đáng sợ!”

“Đã mạnh tới mức vô địch rồi.”

Đám người này vừa nhớ tới khung cảnh lúc nãy mồm lại không ngừng cảm thán.