Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 737: Đao Ý ý cảnh bậc tám




Bởi vì đây là con yêu thú Toàn Đan cảnh thứ ba bị ông ấy chém. Với đại quân yêu thú này thì số lượng yêu thú Toàn Đan cảnh cũng phải hơn 30 con. 3 con bị chết này là ba con Toàn Đan cảnh sơ kỳ, cho nên có chết cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới đại quân.

Hơn nữa sau khi Châu Hồng Phi giết chết yêu thú, thi thể của chúng lập tức bị những con khác cắn nuốt. Việc này làm những con yêu thú xung quanh tăng sức mạnh lên rất nhanh.

Không chỉ có vậy điều làm Châu Hồng Phi để ý chính là, ở trung tâm cả đại quân yêu thú có một con yêu thú thân hình lớn vượt trội, khí thế cũng rất đáng sợ. Anh ta có thể cảm nhận được nguy hiểm tột độ tới từ con yêu thú này.

Gào gào! Sau khi con yêu thú Toàn Đan cảnh kia chết nó liền hướng về phía Châu Hồng Phi gào lên.

“Ngài thống lĩnh, bọn chúng hình như đang muốn làm tiêu hao sức chiến đấu của ngài, chuyện này tuyệt đối nằm ngoài khả năng của những con yêu thú bình thường.” Thuộc hạ của Châu Hồng Phi hét lên sau khi chém chết vài con yêu thú xung quanh.

“Tôi biết rồi, nhưng chúng ta không còn cách nào khác, cũng không còn đường lui!”

“Trước khi quân cứu viện tới kể cả có bị chúng tiêu hao hết năng lượng chúng ta cũng phải cố thủ ở đây, sợ gì chết!”

“Biết chưa!!”

Châu Hồng Phi cắn răng ra lệnh cho những binh sĩ xung quanh.

“Vâng!! Thống soái!!” tất cả binh sĩ đồng thanh.

Ngay khi Châu Hồng Phi chuẩn bị chém thêm hai con yêu thú Toàn Đan cảnh thì trực giác của ông ta chợt cảnh báo nguy hiểm.

Một giây sau ông ta chém mạnh một đao xuống bên cạnh người.

Bùm! Châu Hồng Phi cảm thấy bản thân hình như vừa chém phải một tảng đá, phản lực mạnh tới mức anh ta phun ra một ngụm máu. Cả người bay ngược ra phía sau.

“Hahaha, đao ý tầng 6, ở nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này mà cũng có người lĩnh ngộ được đao ý, đáng khen!” một âm thanh u ám vang lên.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Một cái bóng lớn xuất hiện ở chỗ Châu Hồng Phi vừa đứng.

Châu Hồng Phi đưa tay lau vệt máu trên miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con quái vật to lớn.

“Ngươi, thế mà lại là yêu thú Hóa Đỉnh cảnh?” Châu Hồng Phi kinh ngạc hô lên.

Chỉ giao thủ có một chiêu mà ông ta đã cảm nhận được sức mạnh của con yêu thú này, sức mạnh của nó khác hoàn toàn những con yêu thú Toàn Đan cảnh.

“Ồ! Kỳ lạ thật đấy, ngươi làm sao có thể biết Hoá Đỉnh cảnh?” ánh mắt của con yêu thú mang theo sự châm biếm hiếu kỳ hỏi.

“Ngươi cảm thấy ta sẽ nói cho ngươi biết?” Châu Hồng Phi cũng lạnh lùng nhìn lại đối phương.

“Thôi bỏ đi, bản yêu cũng đâu muốn biết, bởi vì chiến thần Hoa Hạ sắp biến thành một cái xác rồi, hahaha.” Con yêu thú phát ra âm thanh đáng sợ tầm mắt khóa chặt mục tiêu.

Một người một vật chuẩn bị lao vào giao chiến. Những con quái vật khác cũng kích động lao vào các chiến sĩ khi thấy thủ lĩnh của bọn chúng ra trận.

Bọn chúng biết, một khi giết được thủ lĩnh nhân loại những kẻ khác cũng sẽ rơi vào bế tắc, đến lúc đó kế hoạch sẽ dễ hơn nhiều.

Những con yêu quái và những chiến sĩ Hoa Hạ ở dưới không chú ý tới. Ở cao trên đỉnh đầu bọn họ khoảng 1000m, hư không dường như đang lóe lên từng tia chớp. Có thứ gì đó rất to lớn đang tiến lại gần.

Đó là một tiếng phi thuyền đang ngụy trang che giấu tung tích. Người đứng bên trên chính là Lâm Tiêu và mẹ hắn.Mọi người lúc này đều nhìn thấy rõ sự hùng hậu của đội quân yêu quái bên dưới, ai nấy đều rất ngạc nhiên.

Gần như cứ 10 năm đám yêu ma này sẽ phát động một đợt tấn công quy mô vào Hoa Hạ. Mà đại quân yêu quái phía dưới khá là mạnh, đặc biệt là con yêu quái đang đối đầu với thống soái Châu Hồng Phi kia.

“Hừ! lại một con yêu quái Hoá Đỉnh cảnh, chả trách lại có tin cấp báo, những con yêu quái này đúng là chưa chết tâm với Hoa Hạ!” Mẹ Lâm Tiêu hừ lạnh nói.

Ánh mắt của bà tràn đầy sát khí làm Lâm Tiêu cũng phải sững sờ. Phải biết rằng một giây trước trong trí nhớ của hắn, mẹ hắn là một người thích lải nhải, ở nhà làm việc nhà, mỗi lần hắn về nhà sẽ nấu đồ ăn ngon cho hắn.

Vậy mà bây giờ……

30 năm lịch sử đen tối kia đã làm thay đổi một người. Nhưng dù có thay đổi thế nào thì đây vẫn là mẹ hắn, vậy là được rồi!

“Mẹ, vậy chúng ta đi giúp bác thôi.” Lâm Tiêu sau khi nhìn thấy chiến trận thì mở miệng nói.

Hắn không có hứng thú đối với chiến trận ở cấp độ này, nhưng bác hắn tu vi mới ở Toàn Đan cảnh tầng 7, khẳng định không phải đối thử của con yêu thú Hóa Đỉnh cảnh. Vậy thì giúp một tay cũng được.

“Giúp gì mà giúp, bác con còn chưa dùng hết sức đâu. Ngày ngày che đậy thực lực, cẩn thận lần sau chôn cả thân.” Mẹ hắn nhìn tình hình phía dưới, giọng điệu bất mãn nói.

“Hả? che giấu? Bác còn giấu cái gì?” Lâm Tiêu kinh ngạc.

Nếu nói như vậy thì thôi hắn đứng xem là được!

Lâm Tiêu nhìn bác cả đứng phía dưới, khuôn mặt mang vẻ nghi ngờ.

Hắn cảm nhận hai lần, cũng không cảm nhận được khí tức trên người bác cả có điểm nào đặc biệt.

Đao Ý ý cảnh bậc tám.

Đối với một người tu luyện Toàn Đan Cảnh hậu kỳ mà nói, quả thực rất giỏi.

Đặc biệt là ở Trái Đất mới khôi phục linh khí được ba mươi năm, tư chất thiên phú của bác cả tuyệt đối không thấp.

Nhưng chỉ dựa vào những điểm này, dường như vẫn không thể nào đối địch với yêu ma Hóa Đỉnh Cảnh trước mặt này đâu.

“Mẹ, sao mẹ biết là bác cả còn đang giấu chiêu?” Lâm Tiêu tò mò hỏi.

Người mẹ liếc nhìn anh trai của mình, cũng chính là bác cả của Lâm Tiêu, giọng điệu bất đắc dĩ nói.