Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 637: Sau nửa canh giờ,




“Không ngờ sức mạnh cơ thể của tôn thượng lại đạt tới trình độ khủng bố như vậy.”

“Đây chính là....tôn thượng đại nhân mà!”

“Lão Ngưu lần này thiệt thòi lớn rồi.”

“Hahaha, cũng chỉ có lão Ngưu mới chịu được, nếu đổi lại là ta lên, không kịp phòng bị, nhất định là sẽ bị thương rồi.”

Trong lúc các trưởng lão nghị luận, ở trong cái hố cách đó trăm mét, một bóng người cao lớn chật vật bò lên.

Lão Ngưu tộc trưởng phủi đi lớp đất đá trên cơ thể, lúc này ánh mắt nhìn về phía Lâm Tiêu đã phục tới sát đất.

“Tôn thượng đại nhân thần uy, Tam Long chi lực, cho dù ta có tu luyện thêm trăm năm nữa cũng không đạt được.” Lão Ngưu tộc trưởng cung kính nói.

Lâm Tiêu ngạc nhiên đánh giá lão Ngưu tộc trưởng này.

Bản thân tuy là chỉ dùng Hoang Chi Lĩnh Vực và sức mạnh khí huyết, nhưng cũng đã bộc phát sức mạnh tới đỉnh điểm.

Không ngờ, một đòn mạnh như vậy mà đối phương cũng không bị thương.

Lão Ngưu tộc trưởng này cũng thật là thâm hậu mà!

“Tộc trưởng Man Ngưu khách khí rồi, ta muốn hỏi một chút, Tam Long chi lực là cái gì vậy?” Lâm Tiêu hỏi một câu.

“À...cái này à....dựa theo công thức tính toán của nhân loại, lực trăm vạn cân được tính là Nhất Long. Một quyền ban nãy của đại nhân, chắc là đạt tới Tam Long chi lực. Mà của ta thì chỉ cách Nhị Long chi lực một chút xíu.”

“Nếu nói từ cảnh giới tu vi, thông thường đạt tới bán Đế Cảnh mới có được Nhất Long chi lực...”

Lão Ngưu tộc trưởng giải thích đơn giản bằng vài câu.

Hắn từ chỗ tộc trưởng Chu Tước cũng đã biết, tôn thượng đại nhân hiện tại là chuyển thế còn chưa hồi phục.

Những kiến thức thông thường này không nắm rõ cũng là điều dễ hiểu.

“Là vậy à, ta hiểu rồi.” Lâm Tiêu gật đầu.

Tam Long chi lực sao?

Vậy nếu bản thân có thể dùng ý cảnh và linh lực thêm vào rồi bạo phát toàn bộ, thì có thể đạt tới mấy Long chi lực đây.

Ngũ Long? Lục Long?

Đợi lúc nào đó lại tìm lão Ngưu thử xem sao.

“Bắt đầu từ bây giờ, toàn bộ tộc Khai Thiên Man Ngưu ta công nhận vị đại nhân này trở thành người thống lĩnh yêu tộc! Ai không phục, hoan nghênh tới chào hỏi với nắm đấm của ta!!!”

Lão Ngưu tộc trưởng phất cây gậy linh mộc vạn năm trong tay, hô lên.

“Tộc Chu Tước của ta cũng vậy, công nhận Lâm Tiêu đại nhân trở thành người thống lĩnh yêu tộc chúng ta.” tộc trưởng Chu Tước tiếp lời hô vang.

Tiếp theo là tộc Thông Thiên Tử Vượn, sau đó là các yêu tộc khác đồng loạt tuyên bố.

Các tộc trưởng chỉ sợ chậm một bước là không đủ thành ý.

Ngay trong khoảnh khắc này.

Vô số khí vận tản mạn trên bầu trời phía trên lãnh thổ của yêu tộc dần dần tụ lại thành một đám.

Vô số hào quang ẩn hiện, tường vân ngập tràn.

Hình tượng của Lâm Tiêu lúc này bắt đầu khắc sâu vào trong thâm tâm của mỗi một yêu tộc.

Sau nửa canh giờ,

Tộc nhân của các yêu tộc bị giải tán hết về tộc của mình, chỉ còn lại chín tộc trưởng bán Đế Cảnh.

Lúc này, tộc trưởng Chu Tước đang dẫn theo Lâm Tiêu và đám người tiến về một khu vực cấm địa bí ẩn của lãnh thổ Yêu Thú.

Sau hai nén hương, nhóm người đã tới trước một cái cây đại thụ cao chọc trời.