*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lại một đợt tấn công nữa bắt đầu.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Ba canh giờ.
..........
Ngay khi màn đêm dần trôi qua, tinh thần chi lực bắt đầu dần hao hụt.
Rắc rắc!
Rắc rắc rắc!
Cái cấm chế Tuế Nguyệt không biết chịu bao nhiêu đòn tấn công kia rốt cuộc cũng đã vỡ.
Ánh sáng hắc ám chói mắt kia chiếu ra từ lối vào.
Một loại khí tức Tuế Nguyệt cực kỳ ổn định cũng từ cửa động tràn ra.
Vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt thánh tử Dao Trì đã tiêu tan hoàn toàn, trong mắt ngoại trừ kích động cũng chỉ có kích động.
“Hahahahahaha!! Cuối cùng, cuối cùng ta cũng phá được rồi! Đợi ta tạo được thần thể, đột phá Sinh Tử Cảnh, ta xem ai có thể ngăn cản được ta!!! Hahahaha!!!!” thánh tử Dao Trì hãnh diện, ngẩng mặt lên trời cười lớn.
Tiếp đó, hắn hít sâu một hơi.
Tuế Nguyệt vô cùng ổn định tràn vào cơ thể.
Khiến cơ thể hắn khẽ run lên.
Thoải mái!
Quá thoải mái rồi!
Không uổng công ta kiên trì suốt trăm năm.
Chỉ cần có được mỏ vàng Tuế Nguyệt, đừng nói là trăm năm, đợi thêm trăm năm nữa hắn cũng cảm thấy đáng giá!
“Chúc mừng thánh tử đại nhân!”
“Từ nay trở đi, thánh tử đại nhân nhất định có thể đứng trên vạn tộc!!” Hai đại năng Sinh Tử Cảnh lập tức nịnh hót.
Mà cơ thể bọn họ lại lùi xa vài bước.
Cho dù là sức mạnh Tuế Nguyệt ổn định ở trong cấm chế Tuế Nguyệt này, cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể tiếp xúc.
Bọn họ đâu có thể chất mạnh mẽ như thánh tử đại nhân.
“Được rồi, hai người đợi ở đây đi, ta đi vào trong một chuyến!” Thánh tử Dao Trì nói xong, liền gấp gáp xông vào trong cửa động.
Nhưng khi hắn xông vào trong chưa được trăm mét, đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh buốt.
Tiếp đó, một quái thú màu đen, khuôn mặt hung dữ đã nhảy bổ tới trước mặt hắn.
“Hừ!! Lại còn có thú bảo vệ, muốn chết ư!” Thánh tử Dao Trì nắm trường đao trong tay, đang định thi triển thần thông.