*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hử? Ngươi, ngươi vậy mà lại chưa chết ư? Đây là....thần thể?Ngươi rốt cuộc là....”
Ông lão tóc bạc cảm nhận được năng lượng hồi phục của Lâm Tiêu, kinh hãi nói.
Nhưng không đợi lão ta nói hết câu, khuôn mặt lão ta đã biến sắc.
“Khốn kiếp, ngươi dám!!!” Ông lão tóc bạc nổi giận nói.
Lão ta, lão ta lại cảm nhận được sức mạnh trên thanh Nghiệt Ma thương của mình, đang bị người ta hấp thụ, cướp đoạt.
Chuyện, chuyện này là sao?
Thanh Nghiệt Ma thương này đã gắn bó với lão hàng trăm năm, đã sớm bị lão luyện hóa hoàn toàn, tâm ý tương thông, cho dù dùng chí bảo tới đổi với lão, lão cũng chẳng thèm cân nhắc.
Nhưng bây giờ Nghiệt Ma thương lại có chút cảm giác mất khống chế.
Lâm Tiêu liếc nhìn đối phương một cái, căn bản không hề dừng tay.
Mà hai tay lại nắm chặt thanh trường thương xuyên qua cơ thể kia.
Trong đầu hắn có một chút cảm ngộ bắt đầu tăng tốc thâm nhập.
Hấp thu, thương pháp Thiên giai, Quán Vân Đoạt Nhật.
Hấp thu, thương mang Sinh Tử Cảnh.
Hấp thu, sức mạnh lĩnh vực của thương.
Lâm Tiêu kinh ngạc, sững sờ.
Loại chuyện như sờ kiếm để nâng cao thực lực, hắn đã làm không biết mấy vạn lần rồi.
Sờ thương, sờ đao cũng có thể như vậy, hắn cũng đã sớm thử qua.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, lại có thể hấp thu một thứ vô cùng lợi hại.
Lĩnh Vực Chi Lực???
Đây không phải là Ý Cảnh Chi Lực, nhưng mà Ý Cảnh Chi Lực sau khi viên mãn sẽ biến thành Lĩnh Vực Chi Lực đó.
Ngộ tính mãn cấp của hắn lại có thể đạt tới trình độ này sao?
Hay là...bên trong còn có nguyên nhân nào khác mà hắn chưa cảm nhận được?
Lâm Tiêu trong chốc lát cũng không nghĩ ra được, xem ra phải dành thời gian từ từ nghiên cứu thôi.
Mà nghiên cứu vấn đề này, bắt buộc phải có một đại năng Sinh Tử Cảnh mới được.
Hê hê!
Lão cẩu trước mắt, vừa khéo lại thích hợp.
Thế thì phải xử lý đối phương như thế nào đây.
Lâm Tiêu rơi vào trầm tư, chỉ dựa vào uy năng tháp Chân Long ở trong tay trước mắt đây thì còn lâu mới đủ.
Vậy thì.....
Ánh mắt Lâm Tiêu lại càng ngày càng điên cuồng hơn.
“Chết tiệt! Trở về cho ta!!”
Ông lão tóc bạc cảm nhận được sức mạnh đang dần dần bị rút đi thì nổi khùng lên.