Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 23




Hắn ta nhanh chóng nhận lại trường kiếm, cúi một cái thật sâu trước Lâm Tiêu, nói:

"Một lần nữa cho ta nữa xin lỗi vì thái độ hoài nghi của bản thân trước đó. Sự hiểu biết giống như của sư đệ đối với kiếm pháp Liệt Hoả, ta thực sự hiếm thấy, cho dù là sư tôn cũng còn kém xa." Xích Viêm Phong nội môn Ngô Tông Thừa cảm ơn sư đệ đã chỉ điểm!!!

“Khách sáo rồi, chỉ là giao dịch bình thường mà thôi.” Lâm Tiêu xòe hai tay ra.

Ý tứ rất rõ ràng, ta thể hiện kiếm pháp xong rồi, ngươi nhìn cũng khá hài lòng, vậy chẳng phải nên trả linh thạch rồi sao?

“Ồ ồ, đây sư đệ!” Ngô Tông Thừa lấy ra mười viên linh thạch trung phẩm rồi đưa qua đó.

Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một trăm viên linh thạch hạ phẩm. Mười viên này chính là một ngàn viên linh thạch hạ phẩm rồi.

"Không phải nói chỉ có năm trăm linh thạch hạ phẩm sao?" Lâm Tiêu hỏi.

"Sư đệ đã cho ta thấy một tầng sâu hơn của kiếm pháp Liệt Hoả, ta đã lĩnh ngộ được rất nhiều, sư đệ xứng đáng có được số linh thạch bổ sung này." Ngô Tông Thừa nói một cách rất khách khí.

“Vậy được.” Lâm Tiêu cũng không từ chối. Bây giờ quả thực hắn đang thiếu linh thạch.

Tu luyện giả có thể hấp thụ linh khí từ linh thạch để tu luyện, linh thạch có cấp bậc càng cao thì hiệu quả càng cao.

Nếu chỉ là linh thạch hạ phẩm thì tỷ lệ chuyển đổi để hấp thụ của công pháp bình thường chỉ dưới 50%.

Có điều, Lâm Tiêu đã phát hiện ra Dưỡng Khí quyết bản sửa đổi của riêng mình có tỷ lệ chuyển đổi và hấp thụ linh thạch hạ phẩm đạt tới hơn 70%. Điều này cũng không tồi.

Hắn có thể tận dụng nhiều hơn khoảng 30% của một viên linh thạch so với những người khác, vậy một ngàn viên, một vạn viên linh thạch thì sao.

"Đúng rồi, ví dụ cảm thấy kiếm pháp của mình không tiến bộ, ngươi có thể tìm loại kiếm pháp Thủy Hệ, có thể sẽ giúp ngươi đột phá!"

Sau khi nói xong lời này, Lâm Tiêu, hắn liền rời khỏi căn phòng yên tĩnh.

Lời nhắc nhở cuối cùng được nói ra vì năm viên linh thạch trung phẩm bổ sung.

Về phần đối phương có nghe hay không thì cũng không liên quan gì đến hắn.

Ngô Tông Thừa nghe thấy câu nói cuối cùng của Lâm Tiêu liền rơi vào trầm tư. Tại sao khi kiếm pháp không tiến bộ thì phải học kiếm pháp Thủy Hệ?

Công pháp và kiếm pháp hắn ta tu luyện đều là thuộc tính lửa, nếu hắn ta học kiếm pháp Thuỷ Hệ không phải là hoàn toàn ngược lại sao.

Đạo lý tương khắc giữa nước và lửa ai cũng hiểu.

Ôi trời ơi! Ngô Tông Thừa vỗ vào đầu, hắn ta quên hỏi tên của sự đệ rồi.

Trong nội môn, hắn ta chưa từng gặp vị sư đệ này, lẽ nào là đệ tử ngoại môn?

Có tu vi Tụ Linh cảnh tầng thứ ba được coi là người xuất sắc trong các đệ tử ngoại môn rồi.

Nếu như hắn ta nhớ không nhầm thì vài ngày nữa lại có kiểm tra ngoại môn.

Nếu như sư đệ này thật sự là đệ tử ngoại môn thì nhất định sẽ trực tiếp thăng cấp nội môn rồi. Xem ra sắp tới bảng xếp hạng nội môn sẽ có sự thay đổi lớn.

...

Sau khi Lâm Tiêu rời khỏi căn phòng yên tĩnh, hắn không tháo lệnh bài.

Sau khi đi một vòng quanh quảng trường giao dịch, tiêu tốn bốn nghìn viên linh thạch hạ phẩm, mua một thanh linh kiếm trung phẩm.

Linh kiếm khác với kiếm thông thường, nó có thể nuôi dưỡng bản thân và gia tăng uy lực của kiếm pháp.

Thậm chí còn nghe nói, linh kiếm đỉnh cấp có thể sinh ra kiếm linh vậy nên giá không hề rẻ.

Sau một hồi mặc cả Lâm Tiêu mới có được nó.

Linh kiếm vào tay hắn, một vài mảnh ký ức xuất hiện trong tâm trí hắn.

Thanh linh kiếm này đã trải qua hai đời chủ nhân.

Một người tử chiến, người kia thì sau khi sa sút đã bán nó đi.

Lĩnh ngộ hai bộ địa giai kiếm pháp hạ phẩm.

Tính đi tính lại, Lâm Tiêu vẫn được lãi chứ không lỗ.

Trong vài ngày tiếp theo, Lâm Tiêu sống vô cùng quy củ.

Trong Phạm Thiên mộ kiếm, hắn không ngừng chạm vào kiếm, luyện kiếm, nghiên cứu kiếm pháp và lĩnh ngộ kiếm ý.

Khi có cơ hội ra ngoài, hắn sẽ đi vào sâu vào rừng yêu thú và thách đấu với các yêu thú Luân Hải cảnh.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Tiêu phát hiện ra một vấn đề.

Sau khi hắn sửa đổi Dưỡng Khí quyết, tiến đến Tụ Linh cảnh tầng thứ tư thì bắt đầu phát triển theo chiều ngang. Có nghĩa là cho dù có hấp thụ bao nhiêu linh khí, phần lớn đều là tăng thêm lượng linh lực mà không phát triển đến cảnh giới cao hơn.

Về lâu dài, điều này có lợi nhưng tại sao chuyện này lại như vậy, Lâm Tiêu cũng không biết.

Dù sao cũng không có ai đã tu luyện Dưỡng Khí quyết đến cảnh giới cao như vậy.

Dưỡng Khí quyết là bài công pháp cơ bản nhất, người bình thường tu luyện đến Tụ Linh cảnh sẽ nhanh chóng thay thế.

Lâm Tiêu cũng nghĩ đến việc thay thế Dưỡng Khí quyết.

Nhưng sau khi hắn mua hai quyển nhân giai công pháp đỉnh cấp thì lại phát hiện ra rằng tốc độ tu luyện công pháp của hai quyển đó kém xa so với Dưỡng Khí quyết bản sửa đổi.

Ngay cả khi ngộ tính của hắn sửa đổi công pháp rồi thì tốc độ tu luyện vẫn không nhanh bằng.

Vậy nên, Lâm Tiêu đã không thay thế Dưỡng Khí quyết, đợi đến khi tìm thấy cái phù hợp hơn rồi tính sau.