Không chỉ là bốn người Đinh Hải mà Tân Ngọc, Vương Đăng, Trương Thặng cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Nhất là Tân Ngọc, vừa liếc mắt liền nhận ra Lục Nhân vừa thi triển Mãnh Hố Quyền và Bát Quái Quyền, toàn bộ đều được tu luyện đến viên mãn.
Bất kỳ võ kỹ nào, muốn tu luyện đến viên mãn, không phải dựa vào thiên phú là có thể bù đáp mà cần một lượng thời gian rất lớn.
Mà Lục Nhân vừa nhập môn vài tháng làm được băng cách nào vậy?
“Tiểu tử, đây là chuyện riêng giữa ta và Tân Ngọc, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng lo chuyện bao đồng, ngươi không. trêu chọc Đinh gia ta được đâu!"
Đỉnh Hải lạnh lùng nhìn chăm chấm vào Lục Nhân.
Tuy nhiên, Lục Nhân lại đi qua đó, một chân giảm lên ngực hẳn ta.
“Rắng rắc!”
Theo tiếng răng rắc vang lên, xương ngực của Đinh Hải bị giãm vỡ, máu tươi bản ra, trực tiếp đi gặp diêm vương.
Sau khi giải quyết Đinh Hải xong, Lục Nhân quay sang nhìn ba người còn lại
Ba đệ tử của Hoàng Đạo Môn lộ vẻ hoảng sợ, cả người run rẩy nhìn cảnh này.
“Đinh... Đinh Hải sư huynh chết rồi, bị hẳn ta g iết chết!” Một đệ tử trong số đó kinh hãi lên tiếng.
Hán ta hoàn toàn không ngờ rằng Lục Nhân lại dám giết người, hơn nữa còn giết một cách quyết đoán đến vậy.
Nhưng khi nhìn thấy Lục Nhân đi ra với vẻ mặt đắng đắng sát khí, bọn họ lập tức quỳ trên mặt đất, rối rít xin tha mạng.
Tuy nhiên, không chờ bọn họ nói xong, Lục Nhân liên tục đá ba cái, khiến ba người bọn họ bị đá bay ra ngoài, ba người đó nặng nề ngã lăn ra đất, đã không còn hơi thở.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Đắng và Trương Thăng cũng bị chấn động, tuy đệ tử tông môn chém giết lẫn nhau là chuyện. thường gặp, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Lục Nhân gi ết chết bốn đệ tử, cảnh tượng máu tanh đó khiến bọn họ nhất thời không thể chịu đựng được.
Tân Ngọc không có cảm giác này, nàng ta cũng từng giết rất nhiều đệ tử của những tông môn khác, cho dù Lục Nhân không giết thì nàng ta cũng sẽ tự tay giế t chết bốn người này.
Lục Nhân sờ mó trên người Đinh Hải, nhanh chóng tìm được một chiếc lọ, hẳn ném thẳng cho Tân Ngọc, nói: “Sư tỷ, cái này có lẽ là thuốc giải độc!”
“Cảm ơn!"
Tân Ngọc nhận lấy chiếc lọ, cất giọng nói yếu ớt
Lục Nhân gật đầu, sau đó đỡ Vương Đắng dậy, nói: “Vương Đăng sư huynh, huynh không sao chứ?”
“Ta rất có saol”
Vương Đăng che khuôn mặt sưng phủ của mình, oán hận nói: “Ngươi lợi hại như vậy mà lại không ra tay sớm hơn một chút, khiến khuôn mặt đẹp trai ngời ngời của ta không được. bảo vệt"
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước đi!”
Sau khi uống thuốc giải, Tân Ngọc đã khôi phục một chút sức lực, bèn đi theo một hướng.
Lục Nhân và Trương Thặng thì dìu Vương Đằng đi theo đăng sau
Nửa canh giờ sau!
Bốn người Tân Ngọc Lục Nhân nghỉ ngơi ở một mảnh rất trống trải.
Tân Ngọc ngồi dưới một gốc cây cổ thụ, nàng ta cũng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng lấy làm lạ, với sức mạnh một minh hẳn mà g iết chết bốn đệ tử Hoàng Đạo Môn đã mở sáu linh khiếu, sức chiến đấu này hết sức đáng sợ.
Hơn nữa, nàng ta cũng có thể nhận ra rằng Lục Nhân cũng đã mở sáu linh khiếu, nếu đối lại là nàng ta, có lẽ nàng ta cũng có thể làm được nhưng chưa chắc có thế dễ dàng như Lục Nhân.
“Lục Nhân sư đệ, hôm nay coi như Tân Ngọc ta nợ ngươi Tân Ngọc nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Hôm nay nếu Lục Nhân không ra tay thì khó mà tưởng tượng hậu quả
Nếu nàng ta thật sự bị Đinh Hải c**ng hi3p, Vương Đăng và Trương Thăng chắc chẳn cũng không thế sống được, với tác phong làm việc của Đỉnh Hải, chắc chẩn hản ta sẽ giết người diệt khẩu.
Lục Nhân không nói gì, chỉ mỉm cười hờ hững. Khi đến thế giới này, hẳn từng giết người một lần, biết rõ quy tắc của thế giới này, nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhãn với bản thân
Không giết bốn người Đinh Hải thì sẽ có những rắc rối vô tận.
“Chuyện Đinh Hải, hy vọng mọi người đều có thể giữ bí mật, nếu thật sự bị Đinh gia điều tra ra, ta sẽ ôm hết mọi chuyện về mình, không liên quan gì đến Lục Nhân sư đệ cả!”
Tân Ngọc nói.
Vương Đăng vỗ ngực bảo đảm, nói: “Sư tỷ, tỷ yên tâm đi, tên Đinh Hải đó chết chưa hết tội, bọn ta không biết gì hết!”
“Ta cũng vậy!”
Trương Thăng hùa theo.