Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 897: C897: Nói xong lời này




Trong buổi tiệc, không khí hòa thuận vui vẻ.

Dù giữa một vài tên con cháu thế gia có khúc mắc với nhau, nhưng không ai dám gây chuyện trong Bách Hoa Đại Hội cả.

Đến hoàng hôn, buổi yến hội mới hoàn toàn kết thúc. Rất nhiều con cháu thế gia rời khỏi đó.

"Nếu ta không lầm, có lẽ hắn đã tu luyện Cửu Tử Thần Tằm Thuật, nên mới trách được kiếp nạn năm đó!" Trước khi rời đi, Trần Mộc lại nhìn thoáng qua ông lão thần bí, dùng bí thuật truyền âm chỉ có hắn và A Lộ nghe thấy được thì thầm.

Cửu Tử Thần Tằm Thuật, đây là loại bí kíp sử dụng khi gặp nguy sống chết, dùng tất cả linh lực biến mình thành con nhộng, bảo vệ mạch máu toàn thân, giả chết để lừa địch, tạo hiệu quả bất ngờ.

Tất nhiên, chết giả như vậy lại đánh tráo được là vì phải bỏ ra cái giá càng lớn hơn. Ví dụ như ông lão trước mắt, khí huyết khô kiệt, gần đất xa trời, chỉ kém tử vong một bước!

A Lộ đáp lời: "Ta vừa dùng thần thức kiểm tra cơ thể hắn ta, tình hình vô cùng không ổn! Hiện tại khí huyến khô như giếng, không còn chút sinh cơ nào! Hơn nữa, linh đài đã vỡ vụn, linh trí tan biến, không khác gì người đã chết!"

"Đến cả ngươi cũng không cứu được hắn ư?" Trần Mộc kinh ngạc, dù sao A Lộ cũng là Thánh Hiền Giả Cảnh, nắm giữ vô số bí thuật!


A Lộ trầm ngâm một hồi rồi nói: "Ta cần một ít linh dược hỗ trợ!" "Ngươi cần những gì?"

"Cửu Dương Linh Diệp, rễ Nam Thiên Thụ, và Thiên Tàm Tục Mệnh Đan của ngươi!"

"Thiên Tàm Tục Mệnh Đan thì đơn giản, còn về Cửu Dương Linh Diệp và rễ Nam Thiên Thụ đối với ngươi mà nói thì vẫn trong khả năng tìm được!" Trần Mộc đáp.

Bằng cảnh giới Thánh Hiền Giả của A Lộ, muốn tìm được mấy thứ này dễ như trở bàn tay!

Đến đêm.

Bách Hoa Phong.

"Tiểu thư, lão tổ Quý gia đến!"

"Tiểu thư, lão tổ Vũ Hóa Thần Môn đến!" "Tiểu thư, tộc trưởng Lâm gia đến!"

Đúng như dự đoán, sau khi chuyện ở Bách Hoa đại hội truyền ra, toàn bộ Trung Thổ Thần Châu lập tức sôi trào.

Không ai có thể chống lại sức hút từ bí pháp tồn tại từ tám nghìn năm trước, ngay cả đám lão tổ bế quan nhiều năm cũng xuất quan, đến thăm hỏi!

"Không biết Lâu Chủ đại nhân có ý gì nữa, không ngờ lại đưa ông lão thần bí kia ra thật, thả đi không hề cố ky!" Một nha hoàn đứng cạnh Bách Hoa tiên tử nói.

"Dụng ý của lâu chủ là thứ để ngươi đoán bừa ư!" Nàng ta vừa nói xong, Bách Hoa tiên tử đã lạnh lùng nhìn nàng ta.


Sắc mặt nha hoàn kia trắng bệch, vội vàng quỳ xuống: “Tiểu thư, nô tỳ biết sai rồi!"

"Có vài lời nói trước mặt ta thì được, nếu để người xấu bụng nghe thấy, cẩn thận cái lưỡi của ngươi!: Bách Hoa tiên tử hờ hững nói.

"Nô tỳ biết!" Nha hoàn toát mồ hôi lạnh sau lưng, cung kính nói. Thật ra trong Yên Vũ Lâu cũng tranh đấu khá gay gắt, giữa ba đại lâu chủ, trừ lâu chủ lâu một ra, quan hệ giữa lâu chủ lầu hai và lâu chủ lầu ba không được tốt đẹp cho lắm!

"Tiểu thư, chúng ta có gặp những đại nhân vật kia không?" Nha hoàn nhỏ giọng hỏi.

Nếu không gặp, mạng lưới quan hệ do họ lập nên sẽ gặp ảnh hưởng nhất định, đây không phải điều Yên Vũ Lâu muốn thấy!

"Tất nhiên phải gặp rồi, ta muoossn xem thử bọn họ định lấy đồ gì mua đi ông già thần bí đó!" Bách Hoa tiên tử cười lạnh.

Sở dĩ lâu chủ lầu một bày trận lớn như vậy, chẳng phải vì muốn đổi lấy nhiều lợi ích hơn giữa các thế gia võ đạo cổ xưa và siêu cấp tông môn ư?

Nói xong lời này, Bách Hoa tiên tử đang muốn đi ra ngoài cửa, nhưng vào lúc này, cửa đột nhiên lặng lẽ mở ra.

Từ ngoài cửa, một cô bé mặc váy đen bước ra từ hố đen trong hư không, hai tay chắp sau lưng, đôi mắt đen như ngọc, không nhìn ra cảm xúc!


“Nơi này là Bách Hoa Lâu, ngươi là ai?" Nha hoàn quát lớn.

Bách Hoa tiên tử cũng nhìn về phía đó, đột nhiên nàng ta nhìn thấy gương mặt vô cùng quen thuộc, chính là cô bé mặc váy đen thần bí ban sáng!"

"Là ngươi à... Nàng ta giật mình bật thốt thành tiếng. A Lộ không nói gì, chỉ lườm qua, sau đó hư không vặn vẹo, nha hoàn vừa quát lên ban nãy bị sức mạnh không gian nghiền nát bấy, biến thành mưa máu văng tung tóe. . Chap 𝑚ới l𝘶ô𝔫 có 𝐭ại ⩶ 𝐭𝗋ù𝑚 𝐭𝗋𝘶yệ𝔫.𝚅𝖭 ⩶

Điều khiến người ta cảm thấy càng kinh dị hơn là làn mưa máu kia chỉ lơ lửng trong không trung, không hề rơi xuống.

"Ngươi... ngươi..."

Bách Hoa tiên tử đứng sững tại chỗ, cảm giác sợ hãi khó nói nên lời siết chặt lấy tim nàng ta!

Đây là thủ đoạn khủng khiếp gì vậy?