Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 89: C89: Bán đấu giá




Sau khi Lâm Triều Ca cảm nhận được sự dao động của linh lực xung quanh Trần Mộc, vẻ mặt của ông vô cùng kinh ngạc, sắc mặt ông có chút thay đổi sau đó liền phát ra một âm thanh kinh ngạc.

Biết được vừa rồi Trần Mộc một mình tiến vào hồ nước, khi đó hẳn mới chỉ là Hải Ngưng Cảnh cấp 5, cho đến hiện tại mới chỉ trôi qua có hai canh giờ, hắn lại có thể đạt đến Hải Ngưng Cảnh cấp 6 nhanh như vậy, tốc độ này quả thực không hề tầm thường.

“Đó chỉ là may mắn mà thôi!”

Trần Mộc mỉm cười, lần này hẳn thực sự là vô cùng may mắn, bởi vì đột nhiên hắn đột phá trạng thái giác ngộ, nếu như là hăn khi luyện tập bình thường với trạng thái nghịch thiên như vậy thì ít nhất cũng phải một tuần mới có thể thành được.

“Trở về thôi!" Trần Mộc xua tay, hẳn không muốn ở lại đây nữa.

Những ngày tu luyện vừa khắc nghiệt lại vô cùng khổ sở đương nhiên sẽ vô cùng nhàm chán.

Sau đó, hầu như ngày nào Trần Mộc cũng ở trong Luyện Kim Tháp, mỗi sáng sớm hắn sẽ đều một mình ngồi thiền ở sân hấp thu những linh khí thuần khiết nhất của đất trời.


Đến mỗi buổi chiều, hắn sẽ chịu đựng những đau khổ khắc nghiệt trong hồ nước lạnh lẽo, ban đầu hẳn có thể kiên trì chịu đựng trong vòng hai canh giờ, thời gian ngày càng được kéo. dài, hẳn có thể kiên trì chịu đựng đến ba canh giờ liên tiếp.

Mặc dù chỉ có thể chịu đựng thêm được một canh giờ, nhưng kết quả tu luyện được từ ba canh giờ ấy có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Cảnh giới hiện tại của Trần Mộc không chỉ ổn định vượt qua cấp sáu của Hải Ngưng Cảnh, mà ngay cả thân thể của hẳn cũng đạt đến trình độ chịu đựng mạnh mẽ hơn, kỹ năng đầu tiên của hắn là rèn da, cảnh giới ấy có thể đã mơ hồ đạt đến mức Đại Thành.



Dựa theo tính toán của Trần Mộc, trước khi hội nghị Linh Long được tổ chức, hắn nhất định phải thành thạo được cảnh giới rèn da ở mức thứ nhất lên đến mức độ hoàn hảo. Hắn chưa bao giờ đánh giá thấp đối thủ của mình, đặc biệt là Kiếm Ngọc Các, có thể trở thành nơi đứng đầu Hoàng Thành này với nhiều nhân tài như vậy, chắc chản họ cũng sẽ có một năng lực mạnh mẽ.

Ngoài ra, ở kiếp này, Trần Mộc mới chỉ bảt đầu tu luyện được ba tháng, hắn phải nỗ lực thật nhiều để có thể đuổi kịp được những thiên tài đã tu luyện hơn 20 năm kia, nếu như hẳn không cố gắng hoặc bỏ lỡ một chút điều gì, sẽ không tránh khỏi việc bị người khác chèn ép.

Những ngày như thế này cứ thế trôi qua, ngoại trừ việc chào hỏi Trần Mộc ngày hôm đó, Liễu Thanh Hân và Đàm Tùng đều không có tung tích gì, Trần Mộc nghĩ rằng chúng nhất định đã rút lui.

Linh Lung Huyền Hoàng Trì là cơ hội vô cùng hiếm có đối với bất kì ai trong giới võ thuật, ngay cả đối với các nhà giả kim.

Trần Mộc cũng không muốn can thiệp vào chuyện tu luyện của bọn họ, cứ như vậy, những ngày tu luyện vất vả kéo dài khoảng mười ngày cứ thế trôi qua.

Ngày hôm nay.

Trong lúc Trần Mộc vẫn còn đang ngồi thiền tu luyện trong sân, Tôn Béo vốn thường xuyên biến mất không dấu vết lại đột nhiên xuất hiện, rầm một tiếng, Tôn Béo chạy vào, cười nói:


“Mộc huynh, huynh vất vả tu luyện lâu như vậy, không định ra ngoài thư giãn một chút sao?”

Kể từ khi Trần Mộc giúp Tôn Béo thay đổi công thức thuốc tiên, Tôn Béo hiện tại vô cùng ngưỡng mộ Trần Mộc, bất cứ khi nào gặp được Trần Mộc, Tôn Béo đều vui vẻ từ tận đáy lòng gọi Trần Mộc một tiếng Mộc huynh”.

Trần Mộc mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn anh ta một cái, nói:

“Chưa đầy một tháng nữa, trận chiến tranh giành Linh Lung Huyền Hoàng Trì sẽ bắt đầu, ngươi không muốn đi rèn luyện thật tốt, lại còn muốn đi ra ngoài chơi? Ngươi có muốn bản thân bị đánh chết ngay tại hội nghị không?”

Tôn Phán đỏ mặt, vội vội vàng vàng giải thích:

“Mộc huynh, huynh hiểu lầm ta rồi, hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt, chính là ngày tổ chức buổi đấu giá quy mô lớn hàng năm của Thương Hội Thăng Long, mỗi năm chỉ diễn ra duy nhất một lần, vô cùng náo nhiệt, buổi bán đấu giá chắc chăn sẽ có thứ gì đó đặc biệt, chúng ta có thể đi xem thử xem

Trên mặt Tôn Phán lộ ra chút mong đợi, đi một mình sẽ vô cùng nhàm chán, chính vì vậy nên hắn ta mới muốn rủ thêm Trần Mộc đi cùng.

“Bán đấu giá?”


Vẻ mặt Trần Mộc trở lên trầm ngâm, kiếp trước hắn thường xuyên tham gia loại đấu giá này, nơi đây hàng hóa vô cùng lưu thông cũng như là sự kiện buôn bán lớn nhất, tại buổi đấu giá chắn chắn sẽ thấy được rất nhiều vật phẩm hiếm có khó tìm. Chẳng hạn như bí kíp võ công, linh dược, bảo vật và những vật phẩm kì lạ khác.

Những cuộc bán đấu giá được tổ chức ở Ninh Quốc không. nhiều, nhưng nếu nói đến buổi bán đấu giá lớn nhất thì đương nhiên phải kể đến đó chính là buổi đấu giá do Thương Hội Thăng Long tổ chức, dù sao thì Thương Hội Thăng Long cũng là thương hội lớn nhất tại Ninh Quốc, bọn họ giàu có như vậy, tất nhiên những cuộc đấu giá trên đất nước của họ cũng vô cùng có giá trị.

“Ta nghe nói sẽ có rất nhiều thiên tài và người quan trọng trong Hoàng Thành nghé đến tham dự, mỗi năm chỉ tổ chức một lần, nếu như bỏ lỡ cơ hội thì thật là đáng tiếc. Chúng ta cũng đến đó xem thử, lỡ đâu sẽ gặp được điều gì bất ngờ thì sao? Được không?”

Tôn Béo nói liên tục không ngừng nghỉ, hiển nhiên là vô cùng háo hức muốn đi xem.

“Thiếu Gia, chúng ta đi có được không?”

Bảo Nhi ở bên cạnh Trần Mộc, nàng ấy gương đôi mắt to xinh đẹp nhìn hẳn, khuôn mặt tràn đầy mong đợi.