Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 644: C644: Cửu thiên vẫn lôi




Vừa dứt lời, Nhan Lương Quân giơ tay lên, một đường kiếm lại quét ra.

Đường kiếm này kết hợp với sấm sét của đất trời, tạo thành bốn cột sét màu bạc dài hàng trăm trượng, xuyên xuống xung quanh Trần Mộc.

" Cửu Thiên Vẫn Lôi, Lôi Ngục Tứ Cực”

Cột sấm sét bốn trăm trượng lớn dựng lên xung quanh Trần Mộc, giống như bốn thanh kiếm oai nghiêm sừng sững, tạo thành một nhà lao sấm sét.

Trong lôi ngục, vô số sấm sét đồng thời b ắn ra, đánh vào cơ thể Trần Mộc với sức mạnh cuồng bạo nhất.

Bùm.

Ngay lập tức, một tiếng kêu lớn vang lên, sấm sét điên cuồng đánh vào người Trần Mộc, linh lực bị phân tán, ngay cả kiếm vực bao phủ trong lửa cũng điên cuồng rung chuyển, giống như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Hàn Giang Tuyết, Trình Vũ Hiên và những người khác đều trở nên vô cùng nặng nề.

Trên đài cao, ánh mắt Vạn Trọng Sơn dần trở nên nghiêm túc, hai tay ông ta năm lấy tay ghế, trong lòng dường như có hơi bất an.

"Trần Mộc sẽ thua sao?"

Sắc mặt của nhiều đệ tử trong Linh điện trở nên vô cùng khó coi, phát ra những tiếng kêu lo lảng.


Vù.

Tuy nhiên, vào lúc này, một ngọn lửa linh hồn cực kỳ mãnh liệt quét ra như vũ bão. Giống như một con rồng giận dữ, nó đánh mạnh vào Lôi Ngục Tứ Cực.

Rầm rầm!

Cú va chạm này ngay lập tức khiến toàn bộ lôi ngục rung chuyển.

Tuy nhiên, lôi ngục không vì vậy mà bị phá vỡ, ngược lại, nó càng khiến sấm sét bên trong lôi ngục trở nên mãnh liệt hơn.

Đoàng đoàng.

Tiếng sấm vang vọng, những tia sét cuồng bạo tuôn ra như lũ lụt, nhấn chìm hoàn toàn mọi thứ trong ngục.

"Muốn phá vỡ Lôi Ngục Tứ Cực của ta, ngươi vẫn chưa đủ tư cách."

Nhan Lương Quân cười điên cuồng, bàn tay to lớn ấn xuống, sấm sét ngập trời lại càng trở nên dữ dội hơn.

Bùm. Tuy nhiên, tiếng cười của hắn ta vừa dứt không bao lâu, ngọn lửa linh hồn tấn công lôi ngục không những không hề bị suy giảm mà càng cuộn lên dữ dội.

Từ trung tâm lôi ngục, dường như có một ngọn lửa nóng nhất, nó dần dần lan ra, khiến không gian trở nên méo mó.


"Sức mạnh Cửu U, Ma Viêm Niết Bàn."

"Ra ngoài!"

Bùm!

Cuối cùng, một vòng lửa đen khủng khiếp xuyên qua biển sấm sét vô tận, tạo thành một đường xoắn ốc dài trăm trượng, lao ra ngoài, cuối cùng đập mạnh vào bức tường nhà tù.

Loại lửa Ma Viêm Niết Bàn hình xoắn ốc này dường như mạnh mẽ hơn hàng chục lần so với Lưu Hồn Hỏa Diệm trước đó, trong quá trình đốt cháy, ngay cả sấm sét cũng bị ăn mòn thành những vòng tròn màu đen.

Bùm!

Dưới lực tấn động, lôi ngục bị vỡ ra thành những vết nứt có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng nổ tung giữa vô số ánh mắt sửng sốt của mọi người.

Ngọn lửa cuồn cuộc cứ thế lan dần ra rồi quét qua bầu trời.

Tất cả những người có mặt đều bị sốc.

"Không phải chứ, điều này sao có thể!" Vẻ mặt Nhan Lương Quân vô cùng ngạc nhiên, hai mắt trợn trừng.

Từ trong biển lửa dâng trào, một bóng người mặc quần áo màu xanh nhạt chậm rãi bước ra, sấm sét làm cho cơ thể hẳn có màu hơi đen như than, trông rất buồn cười, nhưng khắp đấu trường, không ai có thể cười thành tiếng.

Trần Mộc ngẩng đầu, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Nhan Lương Quân: "Lần này, ta sế làm cho ngươi thất bại hoàn toàn."

Thế rồi, hän đột nhiên giơ một tay lên, trong lòng bàn tay hình như đang cầm một tấm phù văn màu vàng đất.

Vừa nói xong, Trần Mộc ấn tay về phía hư không, vô số hoa văn ánh sáng từ phù văn màu vàng đất b ắn ra, xuyên vào lòng đất.

Cùng lúc đó, vô số dòng linh lực màu vàng vọt lên trời, tràn vào cơ thể Trần Mộc.