“Vợ chưa cưới? Hôn sự này của ta được đặt ra lúc nào. vậy? Tại sao ta lại không biết?” Ánh mắt Khương m lạnh lùng, hỏi
“Đây là chuyện mà ta đã bàn bạc với gia đình Thượng Thư Gia hơn mười ngày trước, từ xưa đến nay, chuyện hôn sự của con cái trong nhà đều là do trưởng bối quyết định, quan hệ của Thượng Thư Gia đối với Khương gia chúng ta luôn vô cùng tốt, cô được gả vào một gia đình quyền quý như vậy là một điều vô. cùng tốt!” Trưởng phu nhân bình tính nói.
“Hữt Tiểu thiếu gia Thượng Thư Gia, hản bản tính vốn háo. sắc, hăn ta thậm chí còn dám làm loại chuyện đó với những, con gái nhà lành, những chuyện bẩn thỉu mà hản ta làm vẫn còn ít sao?”
Khương m cười lạnh, đôi mắt đẹp đế tràn đầy mỉa mai:
“Đừng tưởng rằng ta không biết, bà chỉ là xem trọng chức vị Hộ Bộ Thượng Thư trong Triều Đình, muốn hy sinh ta đế mang lại lợi ích lớn hơn cho Khương Phủ hay sao? Ta sẽ không bao giờ thừa nhận cuộc hôn sự này!”
“To gan!"
Trên khuôn mặt của trưởng phu nhân lộ ra rõ vẻ tức giận, bà ta đập mạnh tay xuống ghế, lập tức đứng dậy, lạnh lùng quát:
“Khương ml Cô đừng quên trong người cô có bệnh, cô còn phải nhờ vả Khương Phủ tìm cho cô một danh y, nếu không cô nhất định sẽ chết!”
Những lời này được nói ra, những người trong đại sảnh đều lộ ra vẻ mặt thích thú, căn bệnh quái lạ của Khương m đã hành hạ nàng nhiều năm như vậy, chỉ có thể là gia tộc lớn mạnh như Khương Gia mới có thể tìm được danh y nổi tiếng từ khắp Ninh Quốc để chữa trị cho Khương m.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Khương m tuy vô cùng có quyền lực nhưng vân luôn bao dung hết lần này đến lần khác, tránh việc gây ra mâu thuần trực tiếp với bà ta
Nhưng mà hôm nay, Khương m lại không hề có biểu hiện gì ra ngoài mặt, lạnh lùng nói:
“Bệnh tình của ta từ nay về sau sẽ không cần nhờ cậy Khương Phủ giúp đỡ, ta sẽ tự mình giải quyết! Về phần chuyện hôn sự mà đại phu nhân nhắc tới, chỉ cần ta không đồng ý, chuyện hôn sự này cũng trở thành vô giá trị mà thôi"
“Cáo từ!"
Nói xong, Khương m xoay người bước ra khỏi đại sảnh, không còn muốn ở lại đây thêm bất cứ giây phút nào.
“Giang ml Cô đứng lại cho ta!” Trưởng phu nhân tức giận hét lớn,
Tuy nhiên, Giang m dường như không có chứt nào đế tâm đ ến lời mà bà ta nói, trực tiếp bước ra khỏi đại sảnh.
“Con khốn này! Sao cô dám kiêu ngạo như vậy!"
Trưởng phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói, đôi mắt hẹp tràn đầy hận ý.
Bà không hiểu, tại sao Khương m ra ngoài có vài ngày, tính cách lại thay đổi đến như vậy, từ trước đến giờ Khương m không hề dám cứng rắn trực tiếp đáp trả lại mình như vậy.
Trần Mộc không hề biết về mâu thuẫn giữa Khương m và trưởng phu nhân.
Những ngày tiếp theo, Trần Mộc vẫn ở trong Khương Phủ, chuyện sinh hoạt ăn uống hàng ngày cũng đều do Khương Phủ lo liệu, chuyện ở đây ăn uống đầy đủ, điều này khiến cho Trần Mộc có chút xấu hổ.
Mà thời gian trôi qua, bữa tiệc trà kiếm đạo sắp đến gần, vào ngày này, một lá thư bất ngờ được gửi đến Khương Phủ.
Không ngờ rằng, lá thư được gửi đến lại chính là một bức thư mời tham gia bữa tiệc trà kiếm đạo. Mà người gửi lá thư ấy lại chính là Tân Như Nguyệt. Điều này khiến cho Trần Mộc, Khương m cùng những người khác đều hết sức ngạc nhiên.
“Ta mới đến Hoàng Thành được vài ngày, cũng chưa hề đi ra ngoài lần nào, Kiếm Vũ Các lại có thể biết rõ tung tích hiện tại của ta, xem ra bọn họ đang rất chú ý đến ta!” Trần Mộc thờ nói
Khương m ở ngay bên cạnh hán lên tiếng: Có lẽ Tân Như Nguyệt không có ác ý gì quá lớn, cô ấy
giống như chỉ đơn thuần là muốn mời ngươi đến tham gia tiệc trà kiếm đạo lần này mà thôi
Trần Mộc läc đầu cười nói:
Cô nghĩ người khác là người tốt, nhưng thực chất lại không hề như cô nghĩ!”
Khương m khế cau mày, dù sao thì nàng vẫn là đạo sư của Tân Như Nguyệt tại học phủ Vân Hải, nàng lựa chọn tin tưởng học trò của mình.
Có điều, ngay sau khi Trăn Mộc đến Hoàng Thành, ngay lập tức Kiếm Vũ Các đã chú ý đến hản, cũng biết địa điểm chính xác mà Trần Mộc đang ở hiện tại là ở Khương Phú, mọi điều này đều chứng tỏ một điều rắng Kiếm Vũ Các đã âm thầm theo dõi Trần Mộc.
Nếu để nói đến vấn đề sức mạnh cũng như tầm ảnh hưởng từ quan hệ của Kiếm Vũ Các trong Hoàng Thành này thì việc theo dõi Trần Mộc cũng là việc tương đối đễ dàng.
“Thôi bỏ đi!"
Trần Mộc không hề muốn để tâm đ ến việc này nữa, hẳn liền ném thiệp mời sang một bên, bắt đầu tự mình tu luyện.
Hân đến Hoàng Thành là đế tham dự cái gọi là Linh Long Đại Hội, không phải là cái tiệc trà kiếm đạo gì gì đó.
Trần Mộc vốn dĩ không hề có chút hứng thú nào đối với cái gọi là tiệc trà kiếm đạo kia
Tuy nhiên.
Hai ngày sau đó, khi Trần Mộc đang chú tâm vào tu luyện thì một thị nữ của Khương Phủ với vẻ mặt hoảng sợ chạy đến.
“Trần công tử, Bảo Nhi tỷ ấp... xảy ra chuyện rồi!" Nữ nha hoàn ấy thở hổn hển, gấp gáp nói.
Trần Mộc nhướng mày, nói:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Chúng tôi cũng không biết rõ cho lầm, hôm nay khi tôi cùng Bảo Nhi ra ngoài Hoàng Thành đi dạo, lúc đầu thì không hề có chuyện gì xảy ra, nhưng sau khi chúng tôi đi theo cô ấy một đoạn thì trong nháy mắt, cô ấy đã biến mất không dấu vết, sau đó chúng tôi cũng đi tìm nhưng không hề phát hiện ra tung tích của cô ấy ở đâu cả!" Nha hoàn lo lăng nói
Nghe vậy, khuôn mặt của Trần Mộc lập tức trở lên lạnh lùng, trong mắt tràn ngập sát khí.
“Kiếm Vũ Các, bây giờ các ngươi cũng thích làm những việc bẩn thiu như vậy à?" Trần Mộc lạnh lùng nói.
Khương m ở bên cạnh hơi cau mày nói
“Có thế cũng không phải là Kiếm Vũ Các làm ra chuyên này, có lẽ là người khác?”
“Ta cũng đã nói qua rồi, bất cứ khi nào những người xung quanh ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ta đều sẽ để Kiếm Vũ Các gánh chịu hậu quả!" Trần Mộc âm trầm nói.
“Đi! Chúng ta ra ngoài!"
Trần Mộc tay cầm kiếm, bước nhanh ra khỏi nội viện phủ.
“Ngươi muốn đi đâu?“
“Không phải là Kiểm Vũ Các luôn muốn ta tham dự buối tiệc trà kiếm đạo này hay sao? Nếu đã như vậy, ta sẽ tham dự buổi tiệc theo như ý muốn của chúng, hi vọng chúng có thể có đủ khả năng để chống đỡ cho chuyện này!"
Trên cơ thể của Tiần Mộc tràn đầy sát ý.