Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 577: C577: Sư muội




"Sư muội?" Nghe đến đó, Trần Mộc cũng hơi kinh ngạc, thực sự hắn không ngờ rằng, Hàn Giang Tuyết và tông chủ Thất Huyền Tông lại có một quan hệ đặc thù như vậy.

Nhưng mà, hình như thù hận giữa bọn họ cũng không hề ít!

"Hừ, lão già này, nếu lúc trước không phải vì ông ám hại ta, ông nghĩ ông có thể đánh được ta sao?" Hàn Giang Tuyết khinh thường hừ lạnh.

Lúc này, cơ thể của Vạn Trọng Sơn thình linh xuất hiện bên người Hàn Giang Tuyết, ánh mắt ông ta như đang nhìn chăm chú vào khoảng không trước mặt, lạnh lùng nói: Bạch Tông chủ, nếu cô còn dám lấy lớn ép nhỏ, bắt nạt đệ tử trong môn phái của ta, đừng trách bản tọa khởi động đại trận hộ tông, cô không chịu nổi đâu!"

"Hừ! Vạn Trọng Sơn, ông đang hù dọa ai đó hả? Bản tọa cũng cảnh cáo ông một câu, hội võ Tam Tông lần này đến đây là kết thúc, nếu đệ tử trong tông môn của ta còn bị tổn thương nữa, ngày mai bản tọa sẽ dẫn đệ tử toàn tông, giết tới Thất Huyền Tông các ngươi! Còn nữa, đại địa Thần Linh Ấn của bản tông, bản tọa cũng sẽ lấy về thêm lần nữa!"

Nói xong, luồng khí tức kinh khủng kia cứ thế biến mất đi.


Mà vết nứt dữ tợn hiện đầy không gian cũng dần dần biến đi, không để lại một chút dấu vết nào.

Đôi mắt của Hàn Giang Tuyết lạnh lùng nhìn chằm chằm bầu trời, lồ ng ngực phập phồng bất định như còn đang tức giận mãi không thể tiêu tan.

Thấy vậy, Trần Mộc lắc đầu, khẽ thở dài. Đáng tiếc, thế mà lại để cho người phụ nữ kia chạy trốn mất.

Mặc dù trên người hắn cũng có vài bí thuật còn chưa mang ra hết, nếu triển khai toàn bộ thì chắc chắn có thể giết được người phụ nữ kia, nhưng nếu tung hết những bí thuật này thì phải trả một cái giá không nhỏ. Vì một người phụ nữ thì không đáng! Hắn có thể gi ết chết Tân Như Nguyệt một lần thì cũng có thể giết được lần thứ hail

Mà sắc mặt của Vạn Trọng Sơn lại trở nên vô cùng nghiêm nghị.

Cảnh giới Bất Diệt!

Ông ta không ngờ rằng, tông chủ Thất Huyền Tông hôm nay đã đột phá được cửa ải kia, đạt tới cảnh giới Bất Diệt, đây chắc chăn sẽ là một tín hiệu nguy hiểm!

"Rút lui!" Vạn Trọng Sơn quay lại quảng trường một lần nữa.

Lúc này đây, bởi vì đại chiến vừa rồi, trền quảng trường vẫn náo nhiệt như cũ, mãi chưa bình tĩnh lại.


Trong mắt rất nhiều đệ tử đều lộ vẻ phức tạp, ai mà ngờ được, trong hội võ Tam Tông lần này lại có nhiều đại lão xuất hiện như thế.

Vạn Trọng Sơn ngồi lại ghế chủ vị một lần nữa, sắc mặt ông ta thay đổi không ngừng, siết chặt nắm đấm như vô cùng tức giận.

Lúc này đây, Lục Bàn chỉnh lại áo của mình rồi đứng dậy, ôm quyền nói: "Vạn Tông chủ, hội võ Tam Tông lần này bọn ta cũng nhận thua, bây giờ đã kết thúc, thứ cho bọn ta không ở lâu được, cáo từt"

Nói xong, Lục Bàn liếc mắt ra hiệu với một đệ tử khác của Thất Huyền Tông, những đệ tử Thất Huyền Tông đó cũng nhìn thấy rõ ràng, sau khi tỏ ra kinh hoảng, họ cũng đứng vậy vội vã rời đi.

Lần hội võ Tam Tông này lại là một cuộc tàn sát không niệm tình, ngay cả thiên tài tuyệt thế như Hứa Hướng Thạc cũng bị giế t chết trước một chiêu kiếm ở trong tay Trần Mộc. Còn kết cục của Tân Như Nguyệt cũng không rõ sống chết, bọn họ cảm thấy cho dù có tiếp tục chiến đấu, bọn họ cũng không có bất kỳ phần thắng nào!

Xung quanh dần trở nên yên tĩnh. Lúc này đây.

Ngay khi Lục Bàn sắp ra khỏi quảng trường thì nghe đất trời xung quanh họ bỗng vang lên tiếng linh lực gầm gừ ầm ï.


Mặt đất nứt nẻ, ngay cả quảng trường cũng rung chuyển không ngừng, linh lực cuồn cuộn ngập trời không cách nào miêu tả được, đỉnh bầu trời như được vén lên, tạo nên một vòng xoáy siêu cấp che khuất cả mặt trời.

Mây đen vô tận ùn ùn kéo tới, ép sụp cả bầu trời, mang theo năng lực phá hoại như hủy thiên diệt địa mà trấn áp.

Lúc này đây, sắc mặt của mọi người cũng hoàn toàn thay đổi, nguồn linh lực cuồng bạo đến mức này lại ẩn giấu ở trong đại trận hộ tông quanh sơn mạch của Linh Tiêu Tông!

Đại trận hộ tông của Linh Tiêu Tông được chôn từ thời Linh Tiêu Tông thành lập, nếu khởi động đại trận thì ngay cả cường giả ở cảnh giới Bất Diệt cũng sẽ phải kiêng dè, huống chi bọn họ chỉ là cường giả ở cảnh giới Vạn Pháp mà thôi!

"Lục Bàn trưởng lão, ngươi tưởng rời đi dễ như vậy à, vậy thì quá coi thường Linh Tiêu Tông bọn ta rồi nhỉ?" Ngồi ở ghế chủ vị, Vạn Trọng Sơn chậm rãi nói.