Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 504: C504: Giải thíchnew




"Giải thích?", Tân Thạch Long giễu cợt đáp: "Hàn Giang Tuyết, xô xát giữa các đệ tử thì bị thương vong là điều khó

tránh khỏi, cũng là chuyện rất bình thường thôi mà?”

"Ra vậy, các ngươi đều nghe rõ rồi chứ? Lời này là do điện chủ Thiên Điện đích thân nói ra, có lời này của ngươi ta cũng yên tâm rồi, hai người này ngươi cứ mang đi đi!", Hàn Giang Tuyết khua tay nói thẳng, cũng không cản lại nữa.

Rất nhiều đệ tử xung quanh nàng ta đều sững người.

Từ bao giờ mà điện chủ Linh Điện lại dễ thương lượng như vậy chứ?

Còn chưa kịp để tất cả mọi người định thần lại, Hàn Giang Tuyết đã quay sang nói với Trần Mộc: "Trần Mộc, ngày mai ngươi đến chặn cửa Thiên Điện cho ta, tìm mấy đệ tử Thiên Điện ra mà xô xát, nhớ kỹ là, hôm nay đệ tử Linh Điện chúng ta bị thương ra sao thì phải bắt đệ tử Thiên Điện chịu gấp đôi, đánh chết cũng không sao cải! Xô xát có thương vong cũng là chuyện rất bình thường ấy mài!"

"Rõ!"

Trần Mộc cười khẩy, ánh mắt thoáng vẻ giễu cợt nhìn về phía các đệ tử của Thiên Điện.

"Các sư huynh, sư đệ, sư tỷ, sư muội nghe rõ đây, ngày. mai ta sẽ tìm các ngươi, ta nói trước, ta không phải ra mặt vì Linh Điện, ta chỉ là muốn đánh chết những người ngồi ở đây, hoặc là bị những người ngồi ở đây đánh chết, à mà, gọi là xô xát, mà xô xát có xảy ra thương vong cũng là lẽ thường tình thôi ấy mài"

Thấy hai người họ người tung kẻ hứng như này, tất cả mọi người mới sực hiểu ra, mặt ai nấy cũng đỏ bừng bừng.


Đe doạt Đây rõ ràng là đe doạ một cách trắng trợn!

Hai thanh niên này... rõ ràng là đang đe doạ toàn bộ Thiên Điện!

Trình Vũ Hiên và các đệ tử khác đều cười khoái chí, ngay cả bọn họ cũng không thể phủ nhận là Hàn Giang Tuyết và Trần Mộc rất ăn khớp với nhau, mặc dù hai người không hề thảo luận trước nhưng lại vô tình đi cùng một hướng.

Chẳng phải nói là xô xát sao?

Được thôi, Trần Mộc sẽ đích thân đến tìm bọn họ xô xát!

"Trần Mộc!", Tân Thạch Long tức đỏ mặt tía tai quát lớn, trên trán hẳn ta lộ rõ những vết gân xanh, năm tay siết chặt vô cùng!

Thiên Điện là điện đứng đầu trong tứ đại điện, bao nhiêu năm nay chỉ có Thiên Điện đi đe doạ, uy hiếp người khác!

Nào đã có ai dám đi uy hiếp bọn họ chứ!

"Điện chủ Thiên Điện, ngươi còn chuyện gì nữa không?", Trần Mộc thản nhiên hỏi.

"Ngươi thật sự nghĩ ta không dám ra tay giết ngươi sao? Ngay cả có giế t chết ngươi ngay tại đây thì cùng lắm ta cũng chỉ bị chủ môn phái xử phạt chút thôi, cái giá đó ta trả được,

ngươi đừng có mà ép tai"

Tân Thạch Long tức giận trợn trừng mắt với Trần Mộc, dáng vẻ đắm đắm sát khí, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Xin mời! Xin mời!" "Đánh chết ta đi này, nào, mau ra tay đi!"

"Nếu hôm nay ngươi không đánh chết ta thì ngươi không bằng một con chó!"

Trần Mộc hét lớn lên.

"Ngươi..."

Tân Thạch Long tức đến sắp ói máu. "Wa, thanh niên này đỉnh quá!"


Các đệ tử của các điện khác đều ngây ngốc người.

Bọn họ từng thấy có người tự tìm chỗ chết, nhưng chưa thấy ai lại hung hăng tự tìm chỗ chết như này cả!"

Không chỉ Tân Thạch Long, ngay cả các đệ tử Thiên Điện có mặt ở đó cũng bị hành động này của Trần Mộc làm cho sững người.

Bọn họ chỉ nghĩ trước đây Trần Mộc có hơi kiêu ngạo, nhưng thực sự không ngờ được là chàng thanh niên này đã kiêu ngạo tới mức coi trời bằng vung như vậy.

Bọn họ cũng chưa từng thấy ai dám lớn tiếng nói chuyện với điện chủ cấp cao như vậy cả.

Kể cả là đệ tử nội môn, hay là đệ tử thân truyền, ai nấy đều rất cung kính, nào có ngỗ ngược không chút kiêng nể như Trần Mộc chứt

Cảnh giới Thông Thiên đang khiêu khích kẻ mạnh của cảnh giới Vạn Pháp sao?

Chuyện này rõ ràng là trước giờ chưa từng xảy ral

Các đệ tử Địa Điện và Anh Điện đều sững sờ, ai nấy cũng ngây người nhìn Trần Mộc, lúc này trong lòng họ chỉ còn lòng sùng bái hẳn, thanh niên này đúng là đỉnh của đỉnh!

"Điện chủ, đánh chết hắn ta đi!"

"Nhất định phải đánh chết hắn, hỡi người hùng điện chủ của chúng tai"


"Thiên Điện ta quyết không chịu nhục!"

Sau một hồi sững người, rất nhiều đệ tử Thiên Điện sục sôi ý chí, hô toáng lên.

Thà chết còn hơn chịu nhục, chàng thanh niên này đã chà đạp lên giới hạn tôn nghiêm của Thiên Điện bọn họ.

Lúc này chỉ còn mình Tân Thạch Long đang nhìn chăm chằm Trần Mộc, cơn phẫn nộ sâu trong đáy mắt hắn ta hệt như một con rắn độc, nóng lòng muốn căn chết Trân Mộc ngay lập tức.

Nhưng lúc này hắn ta phải giữ bình tĩnh.

Không phải vì Hàn Giang Tuyết đang ở đây mà là vì hắn ta biết trong tay Trần Mộc có rất nhiều chiêu thức gây hại đến tính mạng kẻ mạnh của cảnh giới Vạn Pháp!

Lần trước khi hợp lực với Hoàng Côn, hai bọn hẳn cũng suýt nữa bị Trần Mộc giế t chết.

Mặc dù hẳn ta biết, Trần Mộc cũng đã phải trả một cái giá đau đớn tột độ, thậm chí suýt chết.

Nhưng không thể phủ nhận, Trần Mộc quả là một con chó điên, một khi đã điên lên thì e là sẽ là một trận sống cùng sống, chết cùng chết!

Trần Mộc muốn chết, nhưng hẳn ta không hề muốn chết!