Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 461: C461: Ngón tay phật di lặc




Sao lại có thể như vậy được?

"Con chó khốn kiếp!"

Hoàng Côn và Tân Thế Long chật vật đi ra từ ngọn núi, sắc mặt vô cùng khó coi.

Trần Mộc lạnh lùng nhìn chăm chăm bọn hắn, tay vẫn siết chặt thành nằm đấm, sức mạnh của tà khí hung ác một lần nữa lại sục sôi trong cơ thể, cường độ và biên độ cũng thua kém gì ban nãy cả.

Nhưng lúc này, khoé miệng Trần Mộc lại có một vệt máu tím đen chảy ra.

Nhìn thấy vệt máu này, Hoàng Côn cười gắn lên: "Tên chó má nhà ngươi, ngươi sắp không trụ nổi rồi phải không? Chỉ dựa vào bộ dạng này thì ngươi nghĩ ngươi có thể trụ nổi bao nhiêu đòn tấn công nữa đây?"

"Ta sẽ gi ết chết cả hai ngươi, không sót một tên nào cải!"

Trần Mộc lạnh lùng đáp lời rồi giơ tay lên lặng lẽ lau đi vết máu trên khoé miệng.

"Hừm, đúng là một tên ngốc không biết trời cao đất dày là gì", Hoàng Côn lạnh lùng, khinh miệt nói.

Ngay lập tức, Tân Thạch Long và Hoàng Côn cùng đạp phắt chân xuống, cùng với sự rung chuyển của đất trời, sức mạnh cấp cảnh giới Vạn Pháp lại tiếp tục đẩy lên đến giới hạn cực điểm, mang theo sức mạnh sấm sét và ánh sáng Thiên Ma cuồn cuộn lao thẳng về phía Trần Mộc.


Bọn hắn đều không tin! Không tin là hai kẻ mạnh cấp cảnh giới Vạn Pháp hợp lực với nhau lại phải thua trước một tên nhóc bị tà khí hung ác

nuốt chứng ý thức này!

Thấy vậy, Trần Mộc lạnh lùng liếc nhìn hai bọn hắn một cái rồi lay người, biến mất ngay tại chỗ.

Rầm! Rầm!

Chỉ thấy trên bầu trời có ba bóng sáng lao vút với tốc độ nhanh như chớp rồi va thẳng vào nhau, và rồi một tiếng nổ lớn vang rền, linh lực biến thành cơn sóng cuồn cuộn, đập tan đất trời.

Trong số đó, tà khí hung ác khiến người ta sợ hãi nhất cũng cuồn cuộn trào ra, những làn sóng dao động kinh hoàng còn sót lại cũng bắn tung toé.

Mỗi làn sóng dao động còn sót lại rơi xuống đất gần như đều tạo thành một cái hố sâu mười trượng, khí thế tranh đấu hào hùng trước mặt này khiến không ít người xem sững người ngây dại.

Phía trên bầu trời, đôi mắt Trần Mộc đỏ sọc lên hệt như một con thú dữ, cả người giao thoa vào nhau, nắm đấm, chân, khuỷu tay, đầu gối đều trở thành vũ khí mạnh nhất, mang theo †à khí cuồng bạo hung dữ, không ngừng lao ra rồi va vào ánh sáng Thiên Ma cùng sấm sét.

Trong cuộc giao tranh này, máu tươi không ngừng lả tả rơi xuống.

Tất cả mọi người nheo mắt lại, dân dần nhìn thấy khoé miệng của Trần Mộc chảy máu càng lúc càng nhiều, còn cơ thể của Hoàng Côn và Tần Thạch Long trước mặt cũng xuất hiện nhiều lỗ máu chảy, cũng không thua kém gì Trần Mộc cả.

"Con chó điên này!", thấy dáng vẻ bạt mạng của Trần Mộc, Tân Thạch Long càng tức điên người.

"Cơ thể của tên nhóc này sắp không chống cự được nữa rồi, xem hắn còn có thể điên cuồng được bao lâu nữa, cùng ra tay gi ết chết hắn đi!", Hoàng Côn dữ tợn hét lên.

Ngay lập tức, hai bọn chúng cùng tung đòn đấm, sức mạnh ngút trời của ánh sáng Thiên Ma và sấm sét che kín không gian và bao trùm lên Trần Mộc.

Thấy vậy, Trần Mộc khế rung người, tung một đòn đấm ra, sức mạnh của tà khí hung ác cũng lao thẳng về phía hai bọn chúng.

Bùm.

Những tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một làn sóng sức mạnh khổng lồ cao hàng trăm trượng vút lên, linh khí đất trời lúc này cũng cuộn trào.


Sau đó, cơ thể của ba người đều bị sức mạnh này đẩy ra sau, đợi đến khi đứng vững lại được thì bộ dạng hung hãn đó cũng khiến ai nấy đều hít sâu một hơi.

Trán Tân Thạch Long đã bị đập nát, để lộ ra phần xương trắng bóc dữ tợn, một bên cánh tay đã bị Trần Mộc cào rách, máu tươi đầm đìa, nhìn mà phát sợ.

Hoàng Côn cũng không khá hơn là bao, hai vai của hắn ta có hai lỗ máu do hai ngón tay của Trần Mộc đâm thủng.



Còn Trần Mộc cũng rất thảm thương, bộ quần áo trắng đã nhuộm đẫm màu máu, ngực đẫm máu để lộ ra vùng xương sườn trắng nõn!

"Tên nhóc này sắp không trụ được nữa rồi, thêm đòn nữa đi!", Hoàng Côn cắn răng căn lợi nói.

"Chết tiệt, ngoài mấy lời này còn có thể nói những lời khác được không vậy!"

Tân Thạch Long không nghe thì thôi chứ vừa nghe thấy lời này hắn ta tức đến muốn bóp ch ết Hoàng Côn. Lần nào hắn ta cũng nói vậy nhưng nào có thấy Trần Mộc sắp chết lần nào đâu!

Chàng thanh niên này không phải là người nữa rồi, là quái vật mới đúng! Hắn có một ý chí kiên cường khiến ai cũng khó tin.

Giờ thì Tân Thạch Long cũng hơi hối hận vì đã hợp tác với Thiên Ma Cung, đúng là đám lừa bịp!

"Đánh đủ rồi thì giờ tới lượt ta!", Trần Mộc giơ tay lên lau vệt máu ở khoé miệng, lạnh lùng lên tiếng.

Ngay lập tức, hắn đan mười ngón tay vào nhau kết thành một ấn quyết cổ xưa, và rồi một làn sóng dao động thần bí cổ xưa cũng bắt đầu lan ra.


Kiếp trước Trần Mộc cũng học được rất nhiều chiêu thức võ học như này, vậy nên sở trường của hắn không chỉ có mỗi kiếm đạo!

"Ngón tay Phật Di Lặc, kết lại!", sau khi hoàn thành ấn pháp, Trần Mộc hét vang khắp đất trời.

Rầm rầm.

Khoảnh khắc này, khoảng không xung quanh bắt đầu rung chuyển, vang lên một âm thanh Hồng Lữ dữ dội, sức mạnh của tà khí hung ác cũng trào dâng vút trời, cuối cùng tụ thành một ngón tay khổng lồ màu vàng cỡ trăm thước.

Ngón tay khổng lồ màu vàng này sững sững giữa trời như một cột trụ trời, trên đó còn được khắc những câu thần chú Phật giáo cổ xưa.

Chú đại bi tiếng Phạn cổ xưa hoà nhập cùng với sức mạnh tà khí hung ác, bên thiện bên ác, hai nguồn sức mạnh hoàn toàn trái ngược nhau chẳng những không loại trừ nhau mà còn hoà quyện vào nhau, khiến khí thế càng thêm mạnh mẽ.

“Đây là loại võ học gì vậy?", Hàn Giang Tuyết trợn tròn hai mắt với vẻ không dám tin.

Loại sức mạnh vừa thiện vừa ác này khiến nàng ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Trình Vũ Hiên và Hạ Chỉ Lan cũng ngạc nhiên xe lẫn nghi ngờ nhìn lên bầu trời, lá bài tẩy của Trần Mộc lại một lần nữa lật đổ nhận thức của họ.