"Tịch Thiên Dạ, hiện tại muốn gặp mặt ngươi thật không dễ dàng gì a." Mã Vinh Phát vừa đi vào điện vừa mở miệng trêu ghẹo. Trước đây hắn muốn tìm Tịch Thiên Dạ chỉ cần trực tiếp gõ cửa là được, đâu có như lần này phải có thị nữ thông báo.
"Sau này Mã Vinh Phát đến đây các ngươi không cần phải thông báo, cứ để hắn trực tiếp tiến vào." Tịch Thiên Dạ mỉm cười dặn dò Vương Vũ Văn.
Vương Vũ Văn cười gật đầu, nhưng trong lòng lại thở dài. Sau này ư? Làm gì có chuyện sau này, nơi này sợ rằng một ngày nữa đã phải đổi chủ rồi.
"Có nghĩa khí, xem ra sau khi ngươi được thăng chức cũng không hề quên người huynh đệ hèn mọn như ta. Tuy nhiên mới ba ngày không gặp mà ngươi phải khiến †a thay đổi toàn bộ cách nhìn à nha."
Mã Vinh Phát cảm khái một tiếng, nhân sinh như cái nhớp mắt, ai có thể ngờ rằng một người từng bị xem thường như Tịch Thiên Dạ lại có thời điểm nghịch chuyển kinh thiên như vậy. Lúc trước hắn cũng không chê bai Tịch Thiên Dạ mà còn trực tiếp kết giao bằng hữu, dù sao hắn cũng hiểu được bằng hữu có thể thâm giao thật sự quá ít.
Nhưng mà hiện tại lại đổi thành Tịch Thiên Dạ không hề chê bai hắn, nhân sinh này mỗi thời mỗi khắc thay đổi thật sự khó hiểu.
"Đừng nói mấy lời thừa thải này, ngươi cái tên này. giờ không lên điện Tam Bảo mà chạy đến chỗ ta làm cái gì" Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.
"Thái độ vậy là sao, ta từ ngoài Yên Ba Đảo đi đến khu vực hạch tâm cũng phải trải qua mấy chục dặm đường, sao ngươi không mời ta ngồi xuống uống chén trà đã rồi nói tiếp."
Mã Vinh Phát trợn tròn mắt, tuy nhiên khóe miệng lại nở một nụ cười. Hắn biết Tịch Thiên Dạ vẫn như trước. kia, không hề biến chất. Cũng chính vì lẽ đó nên lúc trước hắn không hề xa cách Tịch Thiên Dạ.
"Ta tới đây ngược lại cũng không có chuyện gì đặc biệt, chủ yếu chỉ muốn thật lòng khuyên ngươi một câu mà thôi." Mã Vinh Phát nghiêm mặt, biểu hiện có chút nghiêm túc nói.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu: "Thì ra là như vậy, nhưng ta sợ là phải khiến ngươi thất vọng rồi, ta rất thích hoàn cảnh sống nơi này."
Mã Vinh Phát nghe vậy liền cười khổ. Hắn biết Tịch Thiên Dạ có tầm nhìn rất cao, không phải là một người thích thỏa hiệp, thế nhưng có những lúc nếu bắt buộc phải thỏa hiệp thì làm sao đây? Lấy năng lực hiện tại của hắn sẽ không cách nào lưu lại thiên giai học xá số 2 này.
"Thiên Dạ, hảo hán không để ý thiệt thòi trước mắt, bây giờ ngươi căn bản không cần thiết phải ương ngạnh cùng đám học viên kia. Lấy thiên phú của ngươi, lại qua cái mấy năm thì khu học xá trong Yên Ba Đảo có thể tùy
ngươi lựa chọn. Nghe theo lời khuyên của người huynh đệ này đi."
Mã Vinh Phát tận tình khuyên nhủ, dù sao thì hắn ở trong học cũng đã nhiều năm, tương đối rõ ràng thiên tài nội viện đáng sợ như thế nào. Hơn nữa học viên ba hạng đầu được xưng là mạnh nhất dưới Thiên cảnh, Tịch Thiên Dạ chỉ vừa đột phá đến Tông cảnh, đối đầu với bọn họ thì chẳng có một chút cơ hội thắng nào.
"Thiên Huân quận chúa đến bái phỏng, muốn được gặp mặt chủ nhân."
Một thị nữ vội vã chạy vào bẩm báo. Quận chúa giá lâm, mấy thị nữ không dám có một chút thất lễ.
"Mau mời quận chúa vào." Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.
Mã Vinh Phát nghe vậy bỗng hơi ngây người. Thiên Huân quận chúa? Tại sao nàng lại đến bái kiến Tịch Thiên Dạ, hai người họ hình như đâu có quen thân.
Ít nhất là trước khi hắn dẫn Tịch Thiên Dạ đến tham gia tiệc rượu mừng sinh nhật của Thiên Huân quận chúa thì hai ngươi còn chưa biết nhau..
Tuy nhiên lúc này Tịch Thiên Dạ đã khác xa lúc đó, bổng vào một ngày trở thành Cửu Thiên Thần Long, vì lý đó nên được quận chúa coi trọng cũng không quá kì quái.
Nhớ tới điều này, ánh mắt Mã Vinh Phát lúc nhìn về phía Tịch Thiên Dạ có chút kì lạ, vẻ mặt tựa như cười mà không phải cười, có chút chút ái muội.
Lúc trước Tịch Thiên Dạ từng xem Thiên Huân quận chúa là nữ thần, lén lút bật mí là yêu thích Thiên Huân quận chúa nên hắn mới kiếm đủ cách để có thể dẫn Tịch Thiên Dạ đến tiệc rượu. Nhưng ai có thể ngờ được mới vừa qua không bao lâu mà TịchThiên Dạ đã đạt đến độ mà ngay cả nữ thần như quận chúa cũng bắt đầu chủ động tới tìm.
Tuy nhiên cái đó cũng không kì quái, dù sao Tịch Thiên Dạ cũng là Tiên Thiên Thánh Mầm, tiền đồ tương lai không thể đong đếm được. Nếu hắn thành thánh thì có thể quân lâm Lan Lăng Quốc, muốn làm phò mã của Thiên Huân quận chúa cũng dư sức.
Thiên Huân quận chúa mặc một bộ xiêm y cung trang màu tím vô cùng thanh lịch, tuy ăn mặc đơn giản nhưng trên người vẫn tỏa ra một loại khí tức bức người, một cổ hơi thở của hoàng nữ đầy cao quý, phối hợp với dung nhan tuyệt mỹ như thiên tiên cùng dáng người thướt tha này thật sự khiến bất kì nam nhân nào nhìn thấy đều muốn chinh phục.
"Tịch huynh, Thiên Huân mạo muội tới quấy rầy, mong rằng huynh chờ có trách móc." Thiên Huân quận chúa khẽ mỉm cười đầy diệu dàng, xinh đẹp mà còn hào. hoa phú quý.
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt gật đầu, trong ký ức của hắn đối với Thiên Huân quận chúa có chút sâu sắc, nhưng đó chỉ là thời thiếu niên.
Mã Vinh Phát khẽ nhíu mày, không ngờ Thiên Huân quận chúa đã tự mình đến đây mà Tịch Thiên Dạ vẫn lạnh nhạt như vậy, lập tức vội vàng cười làm lành nói: "Quận chúa giá lâm giống như rồng đến nhà tôm, làm sao có thể gọi là quấy rầy được, có đúng vậy không Thiên Dạ?”
"Vị huynh đệ này của ta không biết cách ăn nói, mong quận chúa thông cảm."
Mã Vinh Phát rất lịch sự thi lễ với Thiên Huân quận chúa. Dù gì đi nữa Thiên Huân quận chúa cũng là thành viên hoàng thất, thân phận cao quý, tính huống bình thường cũng không thể dễ dàng thất lễ được.
"Mã huynh khách khí rồi, mọi người đều là bằng hữu, cần gì mấy cái lễ nghỉ đó. Thiên Huân ngược lại yêu thích sự tùy ý của Tịch huynh hơn."
Thiên Huân quận chúa dịu dàng cười nói, đây không phải là lần đầu nàng gặp Tịch Thiên Dạ nên có biết chút ít tính cách của hắn, đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Mã Vinh Phát nghe vậy thầm cười khổ. Tùy ý? Quả nhiên địa vị khác nhau, đãi ngộ cũng khác. Trước đây chưa bao giờ có người nói yêu thích cái sự "tùy ý" của Tịch Thiên Dạ.
"Quận chúa đến chỗ ta không biết có việc gì?" Tịch Thiên Dạ mở miệng nói.
"Tịch huynh, một bằng hữu của ta vô cùng yêu thích thiên giai học xá số 2 này, hắn có ý định bỏ tiền mua quyền sở hữu nơi đây, không biết Tịch huynh có đồng ý. bán hay không, giá cả tuyệt đối khiến huynh thỏa mãn. Nếu như Tịch huynh không có ý kiến gì thì hôm nay chúng ta có thể hoàn tất giao dịch này ở Cửu Tiêu Lâu."
Ánh mắt Thiên Huân quận chúa long lanh như nước, lẳng lặng nhìn Tịch Thiên Dạ.
Mã Vinh Phát nghe vậy thiền than thở trong lòng. Quận chúa không hổ là quận chúa a, thủ đoạn đúng là không bình thường, so với việc hắn đến đây khuyên Tịch Thiên Dạ thì cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần.
Lý do Thiên Huân quận chúa đến đây, người tinh tường đều có thể nhìn ra, nàng chính là có ý định trợ giúp Tịch Thiên Dạ vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này.
Còn việc bằng hữu phi thường yêu thích thiên giai học xá số 2, có ý muốn mua quyền sử dụng thật ra chỉ là một cách nói mà thôi. Dù sao thì mua quyền sở hữu học xá thì có tác dụng gì? Học xá tại nội viện chỉ có thể dựa vào thực lực chiếm được, không có đủ thực lực thì mua cũng sẽ bị kẻ khác đoạt. Mà người có thực lực để chiếm thiên giai học xá thì cần gì phải ngỏ lời mua từ Tịch Thiên Dạ?
Thiên Huân quận chúa đến đây chính là có ý tốt với Tịch Thiên Dạ, muốn giúp hắn hóa giải nguy cơ trước mặt.
Hơn nữa việc giao dịch tại Cửu Tiêu Lâu vô cùng có trọng lượng, dễ dàng truyền bá rộng rãi. Nếu cuộc giao dịch này thành công, đồng thời cho người ngoài thấy được thành ý cùng sự tôn trọng thì Tịch Thiên Dạ có thể tự nhiên nhảy ra khỏi vòng xoáy hiện tại mà không tổn hại danh tiếng của mình.
Mã Vinh Phát vô cùng cảm khái, Thiên Huân quận chúa không hổ là nữ nhân hoàng thất, thủ đoạn thật sự không hề tầm thường.
"Đa tạ hảo ý của quận chúa, Tịch mỗ chân thành ghi nhớ, thế nhưng ta vẫn không có ý định dọn đi." Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu.
Mã Vinh Phát ngạc nhiên, tình huống gì đây? Kế hoạch hoàn mỹ như thế thì Tịch Thiên Dạ không thể có lý do gì để từ chối. Kết quả vẻn vẹn đôi bên, thong dong thoát ra khỏi vòng xoáy này mới là diệu kế a.
"Tịch huynh không thử suy nghĩ thêm chút nữa sao?" Chân mày Thiên Huân quận chúa cau lại nói.