Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 88: C88: Hậu thổ linh thể




Tuy nhiên khi khí tức trên người Tịch Thiên Dạ cường thịnh đến cực đại thì bỗng toàn bộ thu liễm lại, không một chút phong mang giống như một quả cầu hình tròn không góc cạnh, càng ngày càng trở nên viên mãn.

Tròn trịa tinh thuần.

Hoàn mỹ vô khuyết!

Đó chính là lực lượng Chí cảnh.

Một loại cảnh giới cực hạn, chí cao viên mãn.

Cùng lúc đó, một đạo thần quang tỏa ra từ phía sau lưng Tịch Thiên Dạ. Quang mang của nó như rửa sạch những dơ bẩn của trần tục, khiến cơ thể đạt tới mức độ thuần khiết, đây chính là Chí Thuần Thần Quang trong truyền thuyết.

Nếu như Ngu Kim Đấu ở đây thì sợ rằng sẽ kích động đến phát run.

Cuối cùng thì Chí Thuần Thần Quang cũng không phải hư cấu mà nó thật sự tồn tại.

Khi năng lượng trong cơ thể đạt đến mức độ tinh thuần đến cực hạn thì thật sự có thể tu luyện ra Chí Thuần Thần Quang.

Tuy nhiên Chí Thuần Thần Quang chỉ xuất hiện trong nháy mắt đã bị Tịch Thiên Dạ thu lại.

Bởi nguyên nhân do thiên địa quy tắc của Thái Hoang thế giới, năng lượng trong cơ thể khi tinh thuần đến một mức độ nhất định sẽ cộng minh với thiên địa quy tắc, sinh ra hào quang óng ánh.

Nhưng trong mắt Tịch Thiên Dạ thì Chí Thuân Thân Quang tất nhiên không phải là mức độ tỉnh khiết tối cao của năng lượng. Nếu hắn nguyện ý thì thậm chí có thể đánh vỡ quy tắc hạn chế của Thái Hoang thế giới này, đột phá đến tâng thứ cao hơn.


Thế nhưng điều đó không quan trọng, nếu như hắn muốn tại Thái Hoang thế giới tu luyện thì khi quy tắc của thế giới này cảm thấy hắn hoàn mỹ vô khuyết thì chính là hoàn mỹ vô khuyết, bản thân không cần phải nghịch thiên mà đi làm gì, dù sao thì lúc tại Linh cảnh, căn cơ của hắn sớm đã đầy đủ.

Sau khi đột phá đến Chí cảnh, Tịch Thiên Dạ không cần tiếp tục áp chế tu vi của mình, tu vi bàng bạc thâm hậu liền đánh vỡ cửa ải, trực tiếp bước vào Thông Huyền chi cảnh, cũng chính là Tông cảnh tại Thái Hoang thế giới.

Tông cảnh tu sĩ có thể tu luyện Thần Thông chiến kỹ, có khả năng phát huy gấp 10 lần sức mạnh bản thân, tùy tiện liền có thể phá huỷ một tảng đá lớn.

Tại Thái Hoang thế giới, tu sĩ trước Tông cảnh chỉ có thể tu luyện kỹ.

Kỹ! Chính là kỹ xảo, kỹ nghệ, chiến kỹ.

Có khả năng bằng vào thân thể thi triển ra lực lượng, dễ phát hiện ra dấu vết, từ đó quan sát, học hỏi.

Mà từ Tông cảnh trở về sau, tu sĩ liền có thể tu luyện thuật.

Thuật! Thần thông, pháp thuật, không có dấu vết mà lần theo, rất là huyền diệu khó lường, thuộc về một loại sức mạnh dựa trên cảm ứng thiên địa.

Tông cảnh tu sĩ có lẽ không thể nào hiểu được chân lý của thuật, không cách nào ngộ ra áo nghĩa bên trong nhưng lại có khả năng học tập pháp môn do các tiên bối sáng tạo ra, từ đó như mèo vẽ hổ mà thi triển.

Cho nên so với Linh cảnh tu sĩ thì Tông cảnh tu sĩ càng thêm cường đại, dưới tình huống bình thường thì Linh cảnh tu sĩ gần như không có khả năng chiến thắng Tông cảnh.

Đương nhiên đây không phải là nói Kỹ không bằng Thuật!.


Đại Đạo ba ngàn, trăm sông đổ về một biển.

Kỹ tu luyện tới trình độ nhất định, có thể gần như là "đạo", hóa thành pháp tắc, định ra quy tắc thiên địa.

Thật ra Kỹ với Thuật không có phân biệt cao thấp, khác nhau chỉ là chênh lệch về cảnh giới.

Cảnh giới này trong tu tiên giả được gọi là cảnh giới Thông Huyền.

Như thế nào huyền, thuật pháp chính là huyền.

Ý nói là tu tiên giả tu đến cảnh giới Thông Huyền là có thể tu luyện pháp thuật.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ như mặt trời ban trưa, hắn tự nhiên không phải đến Thông Huyền chỉ cảnh mới có thể tu luyện pháp thuật, chỉ là trước đây hắn lười đi tu luyện pháp thuật mà thôi, bởi vì tu vi không đến Thông Huyền, nếu tu luyện pháp thuật thì uy lực chẳng đến đâu cả, không bằng tu luyện chiến kỹ có uy lực lớn.

"Lần này bước vào Thông Huyền, linh tính nổi uẩn, thần niệm tự sinh, hiện tại có thể tu luyện một chút pháp. thuật đơn giản rồi. Tuy nhiên, đại địa chỉ khí nơi đây thật sự rất tinh thuần, không thể lãng phí được. Vừa vặn trước giờ do tài nguyên thiếu thốn nên ta không thể tu luyện một cái linh thể chỉ thuật nào, hiện tại mượn dùng đại địa chỉ khí nơi đây để luyện một loại linh thể mới được.

Trong mắt Tịch Thiên Dạ lấp lánh một tia suy tư, rất nhanh hắn làm ra quyết định.

Hậu Thổ Linh Thết


Hậu Thổ Linh Thể chính một loại linh thể Thổ thuộc tính, thuộc loại đỉnh tiêm trong các linh thể Thổ thuộc tính. Hậu Thổ Vô Lượng, dám lấy Hậu Thổ làm tên tất nhiên là không đơn giản.

Mà khi tu thành Hậu Thổ Linh Thể có thể tiến hóa thành cấp độ cao hơn, Hậu Thổ pháp thân.

Một khi tu thành Hậu Thổ pháp thân, cộng sinh cùng đại địa, vạn kiếp bất diệt.

Địa mạch khí tinh thuần trong Địa Mạch Huyết Tuyền chính là chất dinh dưỡng tốt nhất để tu luyện Hậu Thổ Linh Thể. Đối với tu tiên giả, chỉ một ngụm Địa Mạch Huyết Tuyền ẩn chứa địa mạch khí thì không đủ để tu thành Hậu Thổ Linh Thể, dù là một giọt cao giai Địa Mạch Huyết Tuyền cũng không nhất định là đủ, vì đây là linh thể bất phàm, dù đặt ở tu tiên giới cũng là linh thể Thổ thuộc tính chí cao vô thượng, rất nhiều tiền nhân lúc còn trẻ chưa chắc tu luyện được.

Nhưng thủ đoạn của Tịch Thiên Dạ không phải tu tiên giả hay tiên nhân bình thường có thể so sánh.

Chỉ thấy địa mạch khí không điên cuồng vọt về phía hắn, tay hắn đánh ra từng cái pháp quyết huyền diệu, trong khoảnh khắc thiên địa quy tắc liền biến đổi, Tịch Thiên Dạ như biến thành một cái hắc động, tốc độ hấp thu Địa Mạch Huyết Tuyền bỗng gia tăng vạn lần, mười vạn lần,...

Vào thời điểm tịch Thiên Dạ đột phá Linh cảnh chí cao, tốc độ hấp thu Địa Mạch Huyết Tuyền như là trẻ con uống nước, từng ngụm từng ngụm nhỏ, so với Địa Mạch Huyết Tuyền đã lắng đọng vô số tuế nguyệt thì mãi cũng chẳng hết.

Nhưng lúc này, hắn như một cái hố đen, căn bản không cần bao lâu thì nước cả biến lớn cũng bị hút sạch.

Vào ngày thứ tám, toàn thân Tịch Thiên Dạ ánh ngọc óng ánh màu vàng, so với hổ phách còn trong suốt hơn, hơn nữa tạo cảm giác dày và nặng, tựa như mỗi tia sáng đều cực kì nặng nề, nếu bị hào quang này chiếu thẳng lên người sẽ như bị một tòa núi nhỏ đè ép.

Riêng Tịch Thiên Dạ vẫn khoanh chân ngổi ở đó như hòa cùng một thể với đại địa, căn bản không có giới hạn cuối cùng, thân thể bình thường của hắn mang cảm giác còn nặng hơn cả thần sơn cao chín tầng trời.

Hậu Thổ Linh Thể cuối cùng cũng tu thành, mặc dù chỉ là trạng thái sơ kì, chỉ vừa chạm đến cánh cửa của linh thể nhưng cũng vô cùng kinh khủng, lúc giơ tay nhấc. chân đều mang lực lượng băng sơn địa liệt.

"Hậu Thổ, trường sinh..."

Khóe miệng Tịch Thiên Dạ hơi nhếch lên, Hậu Thổ Linh Thể cùng Thái Thượng Trường Sinh Quyết đều vô cùng mạnh mấ, lực lượng kéo dài vô tận, tại chỗ hắn đứng như nối liền với đại địa, lực lượng trường sinh liên miên không dứt như nước sông Trường Giang, dù là tu sĩ Thiên cảnh cũng bị hắn mài đến chết.


Tu thành Hậu Thổ Linh Thể, lực lượng Tịch Thiên Dạ đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, nếu lại tu luyện thêm mấy môn thần thông thì hắn tự tin Thiên cảnh tu sĩ cũng có thể đánh thắng.

Oanh!

Bên trong Địa Mạch Huyết Tuyền bỗng có một tiếng động vang lên, hình như có một tảng đá vừa được ném vào bên trong, đang lấy tốc độ cao rơi xuống đáy.

"Tịch Thiên Dạ, đến cùng là ngươi đã làm gì. Tại sao Địa Mạch Huyết Tuyền lại phai màu!" Ngu Kim Đấu có tức đến nổ phổi.

Đây là Địa Mạch Huyết Tuyền a!

Toàn bộ Học Viện Trường Thương, thậm chí toàn bộ Lan Lăng Quốc cùng với các quốc gia xung quanh đều chỉ có duy nhất một cái Địa Mạch Huyết Tuyền này.

Lúc này không ngờ lại bị phai màu!

Đồng thời hắn không hề cảm giác được địa mạch khí nồng đậm bên trong huyết tuyền, thỉnh thoảng mặc dù có thể cảm giác được một vài tia năng lượng hỗn tạp. như so với địa mạch khí nồng đậm lúc trước hoàn toàn khác biệt.

Tại thời điểm trước khi Ngu Kim Đấu đến, Tịch Thiên Dạ đã thu hồi tất cả khí tức cùng hào quang, hẳn ngồi tại đáy ao giống như một người bình thường.

Hăn nhàn nhạt liếc mắt về phía Ngu Kim Đấu đang tức đến nổ phổi, thản nhiên nói:

"Không cần quá lo lắng, qua một trăm năm nữa thì Địa Mạch Huyết Tuyền sẽ khôi phục như lúc ban đầu."

Hắn đương nhiên sẽ không triệt để hủy đi Địa Mạch Huyết Tuyền, dù sao thì ngụy Địa Mạch Huyết Tuyền cũng là báu vật hiếm thấy, vì lợi ích tu luyện mà hủy đi thì có chút đáng tiếc. Hắn đã lưu lại một bộ phận địa mạch nguyên khí, chỉ cần một chút thời gian liền có thể triệt để khôi phục.

"Cái gì! Một trăm năm!" Ngu Kim Đấu nghe vậy liền xém chút nữa ngã nhào, sắc mặt xám xịt.