Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 768: Bất hủ thần quyền (1)




Hắn lộ ra vẻ thất vọng, nhưng trong mắt lại hiện lên kinh ngạc, không biết vì sao, thiếu niên này lại trọng điệp một chỗ với thân ảnh to lớn cao ngạo kia, mọi cử động đều quen thuộc như vậy.

Thiếu niên kia đúng là Lý Vân Tiêu, hắn đáp xuống, vừa hay nhìn thấy một màn Cửu Thiên ý cảnh sụp đổ tiêu tán, dừng ở vẻ cô đơn trên mặt Hác Liên Thiểu Hoàng, nhẹ giọng thở dài:

- Nhĩ tào thân dữ danh câu diệt, bất phế giang hà vạn cổ lưu.

Hác Liên Thiểu Hoàng toàn thân chấn động, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, giống như có dòng điện chạy qua, tựa như một đạo tia chớp lôi đình đánh xuống, bên trong linh thức tâm niệm thay đổi cực nhanh, thời gian chỉ nháy mắt như dường như đã qua cả vạn năm.

Hắn nở nụ cười, hai hàng thanh lệ chảy khỏi hốc mắt, chảy dài trên hai má, thì thào nức nở nói:

- Ta hiểu được, thì ra cơ hội này sư phó vào năm mươi năm trước đã nói cho ta biết rồi.

Hắn ngửa mặt lên trời cười to, thân thể tan vỡ vào thời khắc này đột nhiên ngừng lại, Cửu Thiên ý cảnh tán loạn bốn phía tựa hồ đã bị một cổ lực lượng dẫn dắt, điên cuồng hội tụ vào trong cơ thể hắn, không chỉ có chữa trị lấy thân thể, còn mang đến lực lượng vô cùng. Hắn đứng mạnh khỏi mặt đất, tay phải giơ lên trời, điểm xuống dưới, nói:

- Thiên chi quy tắc -- tinh quang!

Tay trái thì chỉ vào đại địa, quát:

- Địa chi quy tắc -- mạch động!

Hai đạo quy tắc chi lực bỗng nhiên hiển hiện, bốn phương gió nổi mây phun, bắt đầu cô đọng lại thân thể đã vụn vỡ của hắn.

- Cái gì?!

Phong Ấp và Trần Truyện Cửu chấn động, bị cổ uy thế Thiên Địa kia đẩy lui, trong mắt hai người đề lộ ra vẻ sợ hãi tột độ. Cửu Thiên ý cảnh rõ ràng đã sụp đổ, làm sao có thể lần nữa ngưng tụ lại được.

Nhưng hai người không có thời gian suy nghĩ những thứ này, Cửu Thiên Đế Khí và quy tắc Thiên Địa phát ra từ trên người Hác Liên Thiểu Hoàng đã khiến bọn hắn lạnh cả người rồi, trong lúc hoảng hốt liền vội vàng bỏ chạy đi.

Phong Ấp nếu ở trạng thái đỉnh phong còn có thể không sợ, nhưng giờ phút này không chỉ gãy mất một cánh tay, hơn nữa thân thể tổn hại thất linh bát lạc, cơ bản đã sắp tiêu đời. Hắn giờ khắc này vạn phần hối hận, sao mình lại đi xen vào việc của người khác, hảo hảo đoạt vài món huyền khí rời đi thì tốt rồi.

Hác Liên Thiểu Hoàng đứng dậy, Đế Khí tung hoành, nhìn chằm chằm vào Phong Ấp và Trần Truyện Cửu đào tẩu, rốt cục lộ ra nụ cười lanh, giơ lên nắm đấm hung hăng nện tới.

Kim Cương Quyền!

Một hư không màu đen hiển hiện dưới quyền kình của hắn, quy tắc Thiên Địa đều ngưng tụ thành quyền, chân toái đại địa, quyền phá hư không, vô cùng chi Vũ cực, vô cùng chi Trụ cực, cửu thiên cửu địa, đế vương bất hủ!

- Cửu Thiên võ ý, Bất Hủ Thần Quyền! Nổ nát bầu trời này, nổ nát đại địa này, nổ nát nhân thế này cho ta!

Chung cực chi lực võ đạo -- Cửu Thiên Đế Khí!

Phong Ấp hoảng hốt, cảm nhận được lực lượng ập đến kia, sợ hãi rống nói:

- Một chiêu phá vạn pháp! Không có khả năng! Hắn chẳng qua chỉ vừa mới tiến giai Võ Đế, sao lại có lực lượng khủng bố thế được.

Uy lực một quyền này đừng nói là trạng thái như mèo bệnh của hắn hiện giờ, coi như là lúc toàn thịnh cũng không có khả năng tiếp được ah!

Không chỉ hắn và Trần Truyện Cửu hoảng sợ thất sắc, mà ngay cả Đại Yêu và tiểu Thanh ở xa xa, còn có Thử Hoàng treo trên hư không đều lộ vẻ khiếp sợ cực độ! Loại quyền ý này đã mạnh mẽ vượt quá phạm vi lý giải của bọn hắn rồi!

Hác Liên Thiểu Hoàng cả đời chỉ nghiên cứu một chiêu quyền pháp này, vào thời khắc tiến giai Võ Đế, cảm ngộ Thiên Địa, lĩnh ngộ trên quyền đạo đã đạt đến đỉnh phong võ đạo, cho dù Phong Hào Võ Đế, nhất phái tông sư đến đây, thành tựu lĩnh ngộ về mặt quyền ý cũng chưa chắc có thể vượt qua hắn.

Một quyền này, rốt cục đã đạt đến hiệu quả như trong tưởng tượng của Lý Vân Tiêu lúc trước, thành tựu quyền ý v, một chiêu phá vạn pháp!

Lý Vân Tiêu ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, thành tựu một quyền này t đủ để cho Võ Đế vừa tấn chức như Hác Liên Thiểu Hoàng ở trong thế giới Cửu Thiên cảnh có được địa vị không tệ rồi.

- Lý Vân Tiêu, nếu ngươi còn không đi sẽ không kịp nữa.

Tiểu Thanh cũng bị uy lực một quyền kia của Hác Liên Thiểu Hoàng chấn nhiếp rồi, nhưng tinh nguyên Thần thụ trên bản thể hắn đã tiêu hao thật lớn, hơn nữa đã bị uy lực một quyền kia của Hác Liên Thiểu Hoàng chấn động, có chút lung lay sắp đổ rồi.

Lúc này Vạn Cổ Trường Thanh Thụ đã cao ngất cắm vào trong tinh không, trên trời cao hiện ra một đầu sông dài màu bạc, trong đó ngôi sao chuyển động, muôn đời bất diệt.

- Thái Cổ chi địa, đang ở chỗ Bỉ Ngạn Ngân Hà tinh thần, ta chỉ có một cơ hội chuyển ngươi qua thôi đấy.

Lý Vân Tiêu nhìn Hác Liên Thiểu Hoàng, cười khổ lao vội lên bầu trời, trong miệng không ngừng mắng:

- Con mẹ nó ngươi thực biết chọn thời điểm, ta thật vất vả mới gặp đồ đệ mình một lần, ngay cả trà còn chưa được uống nữa.

Tiểu Thanh nhướng mày, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, cũng không lên tiếng, chỉ cười lạnh nói:

- Nếu không phải thiếu nợ ngươi một cái mạng, ta cũng chẳng thèm quan tâm tới ngươi. Còn đường thông lên tinh không ta đã giúp ngươi mở ra, có thể vượt qua Ngân Hà tinh thần hay không ta cũng mặc kệ. Ơn cứu mệnh của ngươi ta cũng đã trả, sau này không còn nợ ngươi gì nữa!

Lý Vân Tiêu cũng lười nhiều lời với hắn, trực tiếp dọc theo Thông Thiên chi đạo mà Vạn Cổ Trường Thanh Thụ mở ra vọt lên, thân cành kia vậy mà trực tiếp vượt qua Ngân Hà, đâm vào tinh không Bỉ Ngạn vô tận. Ở trong Ngân Hà, lực lượng vũ trụ cường đại tràn ngập trong đó, tản mát ra nhiều màu sắc rỡ tươi đẹp, nhưng dưới vẻ xinh đẹp lại có tồn tại mang tính huỷ diệt tồn tại, không cẩn thận sẽ vẫn lạc ngay, mà Vạn Cổ Trường Thanh Thụ tựa hồ thập phần trung tính, dưới cổ lực lượng kia lại bình yên vô sự khôn có bất cứ việc gì cả.

Ở bên dưới thần thụ, Phong Ấp đã cảm thấy không gian hoàn toàn bị quy tắc khóa lấy, trốn không thể trốn, dưới cơn sợ hãi hắn cũng đã bắt đầu nổi điên lên.., giận dữ hét:

- Muốn giết ta, ta cũng muốn ngươi chết không yên lành!

Hắn dốc sức liều mạng rót lực lượng vào trong Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn, định tự bạo phá tan sự trấn áp của Đế Khí và quy tắc, mở ra con mình một đường sinh cơ.

Thử Hoàng lơ lửng trên không trung ánh mắt ngưng tụ, từ trong đất chui ra vô số Ngũ Hành Phệ Linh Thử, "Chi chi chi chi" dũng mãnh lao về phía Phong Ấp, điên cuồng cắn xé.

- Con súc sinh chết tiệt, cút ngay cho ta!

Phong Ấp hoảng hốt, lực lượng quanh thân chấn động, chấn bay toàn bộ linh thử ở bốn phía, "Rầm rầm rầm" bạo liệt ra, nhưng là số lượng quá nhiều, vô cùng cuồn cuộn, trực tiếp đưa đánh gãy huyền khí chi lực của hắn, khiến không cách nào tự bạo được.

"Ầm ầm! "

Quyền uy bất hủ của Hác Liên Thiểu Hoàng ầm ầm mà xuống, toàn bộ Thiên Địa dưới một quyền này ngay cả tinh quang cũng trở nên ảm đạm..., lập tức thôn phệ Phong Ấp và Trần Truyện Cửu vào trong, kịch liệt lan ra bốn phương tám hướng, uy lực mạnh mẽ, rung động nhân tâm!