Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 665: Thân hóa lôi đình (2)




Hắn giơ tay lên thật cao, hét lớn một tiếng nói:

- Thiên chi quy tắc… Lôi!

Ầm ầm ầm!

Ở trong trời đêm, vang lên một tiếng sấm rền, sát theo đó một vệt sáng phá tan đêm tối, rơi vào trên người Tiểu Thanh, đem thân thể Lôi Điện của hắn soi sáng cực kỳ yêu dị, dần dần hiện ra trong đêm tối.

Lúc này, ở trong địa huyệt nào đó trên yêu nguyên, hai tên nam tử áo bào đen đang cất bước đột nhiên dừng lại, ngơ ngác ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đều là vẻ khiếp sợ.

- Đây là...... lực lượng quy tắc?

- Hừm, thật giống như là Thiên chi quy tắc, thiếu niên kia rốt cuộc là ai?

- Khí tức trên người thật yêu dị, hoàn toàn cảm thụ không ra cảnh giới gì, nhưng dĩ nhiên có thể ngưng tụ quy tắc, tất nhiên là Cửu thiên Vũ Đế rồi!

- Vũ Đế sao? Nhưng vì sao chỉ có lực lượng quy tắc, mà không cảm giác được nửa phần đế khí gợn sóng?

- Ân, có chút kỳ quái. Thiên hạ này nhân sĩ quá nhiều, huyền khí trong tay tiểu tử Yêu tộc kia là cái gì? Ngươi có thể nhận ra không?

- Trời mới biết là đồ vật gì, ngay cả ta cũng cảm nhận được một tia rung động, hẳn là tồn tại cực phẩm trong cấp chín a?

- Cấp chín sao? Có khả năng là siêu phẩm huyền khí hay không?

- Thiết! Ngươi coi siêu phẩm huyền khí là cải trắng sao? Thiên hạ ngoại trừ Cửu Thiên đỉnh, liền không nghe qua có kiện siêu phẩm huyền khí thứ hai. Năm đó Kiếm Trảm Tinh thần của Cổ Phi Dương, được xưng siêu phẩm, kỳ thực cũng chỉ là cấp chín cực phẩm mà thôi. Huyền khí trong tay tiểu tử Yêu tộc kia, hẳn là cùng Kiếm Trảm Tinh thần đồng cấp.

- Thế nhưng,… chỉ là ta luôn cảm giác không đơn giản như vậy.

- Mặc kệ nó, không cần nghĩ loạn, chính sự quan trọng hơn. Yêu tộc sừng sững ở Thiên Vũ giới so với nhân loại tồn tại thời gian còn dài hơn, có vài món chí bảo cũng là chuyện đương nhiên. Tinh Nguyệt ảo cảnh không phải chúng ta có thể trêu chọc. Đi thôi, Thử Vương hệ Hỏa kia tựa hồ nhận ra được chúng ta.

Cũng không thấy dưới chân hai người di động, nhưng cả người liền dần dần qua lại trong huyệt động.

Bầu trời Yêu nguyên, sắc mặt của Thương cũng cực kỳ nghiêm nghị, tuy rằng có Thái Vi Hỗn Thiên Nghi, hắn tự tin có thể đứng ở thế bất bại. Nhưng muốn thu phục Tiểu Thanh, sợ là Hỗn Thiên Nghi sẽ hao tổn cực kỳ to lớn, thậm chí là hắn khó có thể chịu đựng.

- Làm sao? Muốn thu phục ta, lại không dám động thủ? Chẳng lẽ ngươi thật muốn dùng miệng lưỡi thu phục ta?

Trong tay Tiểu Thanh biến ảo ra một đạo thanh lôi, hình thành một thanh Lôi kiếm, nắm ở trong tay, lâm không ngạo nhiên mà đứng.

- Cũng được, bắt ngươi, sau đó tìm tới bản thể, hết thảy hao tổn đều đáng giá!

Ánh mắt của Thương chìm xuống, rốt cục hạ quyết tâm, Mạn Thiên Tinh Thần ở dưới quyết tâm của hắn, tựa hồ cũng hứng chịu ảnh hưởng, từng viên trở nên sáng ngời, bầu trời đêm tựa hồ cũng càng thêm đen kịt, Lôi Điện chi ngục phảng phất chịu đến áp chế, dần dần ảm đạm xuống.

Thái Vi Hỗn Thiên Nghi chính là báu vật tương truyền từ xưa tới nay của Yêu tộc, như thần vật bị thờ phụng, có người nói bên trong ẩn chứa bí mật Thập phương thành Thần, phẩm chất thậm chí còn ở trên Cửu Thiên Đỉnh của nhân loại, nhưng chỉ có một ít Yêu tộc cực kỳ cổ lão mới biết.

Sắc mặt Tiểu Thanh rốt cục thay đổi, hắn tự nhiên cũng biết uy lực của huyền khí này, chỉ là không biết hiện tại Thương có thể đem uy lực của Hỗn Thiên Nghi phát huy tới trình độ nào, dù cho chỉ có thể phát huy một phần mười sức mạnh, hắn cũng không có phần thắng. Bất quá may là Thương chỉ có thực lực Vũ tông, khí tức của Hỗn Thiên Nghi yếu ớt, hắn hẳn là có cơ hội phá vòng vây.

- Trước tiên có thể bắt ta rồi hãy nói, Điện trảm!

Trường kiếm trong tay Tiểu Thanh quát tháo mà xuống, ở trong trời cao càng tụ càng lớn, lôi đình Ngục Hải cũng diễn sinh ra, lôi điện chi lực màu xanh đem toàn bộ đêm tối cắt vỡ thành hai mảnh, chém về phía Thương.

- Từ tuyên cổ tới nay, Tinh Thần vĩnh hằng bất diệt, từ trong Vạn Cổ thương khung rớt xuống đi.

Trong đôi mắt Thương lập loè một mảnh Ngân Huy, ngưỡng vọng ngôi sao, chỉ tay hướng Lôi điện phía trước điểm tới, khẽ nói:

- Tinh toái!

Giữa bầu trời, từng viên ngôi sao run rẩy, hóa thành vạn ngàn Lưu Tinh lao xuống, quét ngang trời cao, rơi vào trong lôi ngục nổ tung, lực lượng loại sao băng kia, hủy thiên diệt địa, Lôi trảm của Tiểu Thanh ở dưới Lưu Tinh tan vỡ ra, bầu trời đêm bị chém nứt lần thứ hai tụ hợp.

- Băng phong vạn lý Ngọc Tiêu lôi, phá ra cho ta!

Tiểu Thanh biến sắc, hai tay bắt quyết, lôi đình quanh thân táo bạo, dần dần biến thành vẻ tử sắc, ra sức chống cự lực lượng sao băng ở bên ngoài, từng đạo từng đạo tử lôi trước người hắn bắt đầu ngưng tụ, trong tròng mắt một mảnh lôi đình lấp loé, càng ngày càng lạnh lẽo.

Ánh mắt Thương ngưng lại, nhìn Lôi Điện màu tím bên trong lôi ngục, lộ ra vẻ khó tin, trầm giọng nói:

- Tiểu Thanh, ngươi lại muốn ngưng luyện Tử lôi, muốn đạo tiêu bỏ mình sao?

Hai mắt Tiểu Thanh băng hàn, lạnh lùng nói:

- Ta vốn dĩ là Ất Mộc khí trong thiên địa biến thành, mặc dù là Tử lôi, cũng chỉ là một tia diễn biến của ta mà thôi. Mà ngươi, tu vi bỏ đi cùng Hỗn Thiên Nghi kia, có thể gánh vác được Thái Hư ngọc thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt thế thần lôi của ta sao? Ta là rất chờ mong đây này Thương.

Trong ngũ hành, lôi đình vốn là chúc mộc, Thái Ất mộc khí chính là vạn mộc chi nguyên, có thể diễn biến lôi đình.

- Thái Hư ngọc thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt thế thần lôi, hàng thế cho ta!

Tử lôi trước người Tiểu Thanh đột nhiên tản ra, trên bầu trời ngưng tụ ra một đoàn màu tím, điên cuồng hấp thu lực lượng bốn phía, đem đêm tối xua tan.

Bên trong màu tím này, một đạo Lôi Điện thô to lấp lóe, đột nhiên rơi rụng xuống, chỗ đi qua toàn bộ rơi vào hư vô, kết giới của Hỗn Thiên Nghi đột nhiên vỡ tan, Vạn Cổ tinh không từng tấc từng tấc phá nát ra, trên Hỗn Thiên Nghi phát sinh run rẩy kịch liệt, văn tự màu vàng thoáng hiện càng nhanh hơn.

Sắc mặt Thương một mảnh xám trắng, trong tròng mắt lạnh lẽo, sát khí như là thật. Tử Thanh thần lôi hạ xuống kia, cũng không phải là Thái Hư ngọc thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt thế thần lôi thuần túy, nếu không thì coi như là Thần Cảnh cường giả cũng không ngăn được! Hẳn là tu vi của Tiểu Thanh có hạn, chỉ có thể làm tới trình độ này, nhưng dù vậy, cũng ẩn chứa một tia uy lực chân chính của Thái Hư ngọc thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt thế thần lôi, kia là diệt thế oai a!

Giờ khắc này trên yêu nguyên, tất cả thế lực, tất cả võ giả, tất cả yêu thú, đều kinh hãi nhìn trời cao xa xa, thế giới như tới hồi tận thế.

Mặc dù là Tiểu Thanh, giờ khắc này bóng người cũng càng ngày càng nhạt, phảng phất lúc nào cũng có thể sẽ biến mất, một kích lôi đình kia, đã tiêu hao toàn bộ sức mạnh của hắn.

Thương trong nháy mắt khôi phục vẻ bình tĩnh, hai tay nhanh chóng bấm quyết, từng đạo từng đạo văn tự màu vàng như điêu luyện, ở quanh người hắn xoay tròn, mỗi một chữ hiện lên, cũng làm cho khí thế trên người hắn yếu đi một phần.