Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 559: Đội thứ tám (1)




Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:

- Đó là chuyện của Hải đoàn trưởng, có tìm được hay không cũng không quan hệ gì đến ta cả.

Hải Bắc Phi lộ ra mỉm cười, nói:

- Sai rồi, có thể tìm được Vạn Cổ Trường Thanh Thụ hay không, có quan hệ rất lớn đến Vân Tiêu đại sư đấy.

Lý Vân Tiêu ánh mắt lạnh xuống, khẽ nói:

- Có phải là nếu không tìm được ngươi lại đánh chủ ý lên ta không?

Hải Bắc Phi đỏ mặt, lắc đầu nói:

- Vân Tiêu đại sư đã đoán sai. Mà là Vạn Cổ Trường Thanh Thụ kia chính là giao lộ duy nhất đi thông Thái Cổ chi địa!

- Cái gì?

Lý Vân Tiêu kinh hãi nhảy dựng lên, cả kinh nói:

- Thái Cổ chi địa dĩ nhiên là từ nơi ấy đi vào, làm sao có thể?

Hải Bắc Phi nghiêm mặt nói:

- Vân Tiêu đại sư cho rằng Thái Cổ chi địa kia ở đâu? Nơi kia nói đúng ra thì cũng không ở trong Thiên vũ Giới!

Hắn dùng tay chỉ lên phía trên, nói:

- Ở Vực Ngoại Tinh Không!

- Chỉ có Vạn Cổ Trường Thanh Thụ, từ lúc khai thiên tích địa đã tồn tại mới là thông đạo duy nhất đi thông Vực Ngoại Tinh Không!

Lý Vân Tiêu vẻ mặt ngây dại, lẩm bẩm nói:

- Nói như vậy, quả thật không phải muốn là có thể vào được rồi. Vậy gần đây có tin tức về Vạn Cổ Trường Thanh Thụ không?

Hải Bắc Phi lắc đầu, nói:

- Yêu Nguyên thập phần rộng lớn, Vạn Cổ Trường Thanh Thụ lại biết di chuyển, nào dễ tìm thấy như vạy. Bình thường vài năm thậm chí vài chục năm mới có thể truyền ra một chút tin tức. Bất quá, lần này nếu mục tiêu của chúng ta đã giống nhau, ta tất nhiên sẽ vận dụng tất cả lực lượng, hơn nữa tuyên bố treo giải thưởng với bên ngoài để tìm gốc thần thụ này.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Vậy vất vả Hải đoàn trưởng rồi, nếu có thể khiến ta tiến vào Thái Cổ chi địa, vấn đề của Hải Lâm lão đệ cứ bao trên người ta.

Hải Bắc Phi nói:

- Vậy ta sẽ lâp tức hạ lệnh và tuyên bố treo giải đây.

Hắn đi ra bên ngoài, đột nhiên ngừng thân quay đầu cười nói:

- Vân Tiêu đại sư, cho dù toàn lực tìm kiếm, sợ rằng cũng không phải một thời nửa khắc là có thể tìm được. Trong khoảng thời gian này, đại đội trưởng đội thứ tám dong binh đoàn Thái Điểu phiền người đảm nhiệm một thời gian đi.

Các dong binh đoàn lớn nhỏ ở Khinh Ca Lâm Địa có đến hơn mấy trăm, nhưng trên cơ bản đều có biên chế giống nhau. Tức là dưới đoàn trưởng phó đoàn trưởng lập nên các đại đội, do đại đội trưởng chưởng quản. Dưới mỗi một đội lại có không ít tiểu thống lĩnh.

Đại đội trưởng dong binh đoàn Thái Điểu, ở Khinh Ca Lâm Địa là nhân vật cực kỳ khó lường.

Hoắc Kiên thân là cường giả Vũ Hoàng cũng chỉ là đội phó đội thứ nhất mà thôi.

- Đội thứ tám sao...

Lý Vân Tiêu cùng đi với Hải Lâm, ngồi trên Long Mã chậm rãi lên đường.

Mọi người đi xuống xe ngựa, liền trông thấy một mảnh tiểu viện liên bài tinh xảo.

Hải Lâm cười nói:

- Đây là địa bàn ở thành tây. Khối tiểu viện liên bài này là sản nghiệp của dong binh đoàn Thái Điể chúng ta, mọi người ở bên trong đều là Thuật Luyện Sư. Vân thiếu thân là Đại Thuật Luyện Sư ngũ giai, nhất định sẽ rất được hoan nghênh đấy.

Lý Vân Tiêu khi lướt qua, khối tiểu viện liên bài này hết sức phồn hoa, hơn nữa sau khi hắn xuống xe trong nội tâm liền khẽ nhúc nhích, tựa hồ cảm nhận được một cổ khí tức Dương Hỏa từ dưới mặt đất truyền đến.

Sau lưng Chu Lôi vẻ mặt cổ quái thầm nói:

- Cái này cũng chưa hẳn, những Thuật Luyện Sư này mỗi người đều vô cùng cuồng vọng, không ai quản thúc. Bân Kiệt đại nhân sợ rằng cả ngày đều không ngủ yên được đấy.

Bân Kiệt là đại đội trưởng tạm thời của đội thứ tám.

Lý Vân Tiêu quay đầu nhìn Lạc Vân Thường nói:

- Vân Thường lão sư, ngươi có cảm giác đặc biệt gì không?

Lạc Vân Thường nhíu mày lại, nói:

- Thì ra Vân thiếu gia cảm nhận được, ta chỉ cảm thấy một cổ cực khí tức kỳ cực nóng bỏng đang dẫn động lấy thân thể của ta, khí huyết có chút trở nên xao động thôi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Vậy là được rồi. Thì ra là thế, nơi đây chính làm một chỗ Cực Dương chi địa, khó trách lại để Thuật Luyện Sư tụ tập ở đây.

Trên mặt Chu Lôi lộ ra vẻ khiếp sợ, cả kinh nói:

- Vân Tiêu đại sư ngay cả cái này cũng cảm nhận được sao?

Hải Lâm hâm mộ sùng bái nói:

- Vân Tiêu đại sư thật sự là cao nhân. Nơi đây chính là Hác Liên đoàn trưởng đại nhân tự mình chọn trúng, nói là dưới nền đất có một đầu Hỏa Long ngủ đông, có thể không ngừng cung cấp dương hỏa, dùng để luyện khí luyện đan có thể làm chơi ăn thật.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Cái gọi là Hỏa Long ngủ đông, có lẽ chính là chỉ địa mạch, nơi này quả thật tuyệt hảo!

Mọi người đi vào trong một tiểu viện lớn nhất, liền chứng kiến một lão đầu tóc lộn xộn đang gõ đầu mình, trong miệng không ngừng thì thào lẩm bẩm:

- Chuyện gì xảy ra? Trong chuôi bảo kiếm thủy hệ ngũ giai này ta rõ ràngđã gia nhập vào Tinh Không Hàn Thiết và Thiên Niên Băng Tuyết, vì sao vẫn không thể nào tiến giai chứ?

- Vì sao? Cái này là vì sao chứ?

Lão đầu không ngừng vò lấy tóc mình, tựa hồ thống khổ dị thường. Hai mắt sưng đỏ, hiển nhiên đã rất lâu không chợp mắt rồi.

Hải Lâm lộ ra vẻ giật mình, vội bước lên phía trước nói:

- Lục đại sư!

Lão đầu đối với mấy người đến căn bản không phát giác, Hải Lâm gọi hắn hắn cũng không để ý đến, vẫn không ngừng vò tóc.

Lý Vân Tiêu cười khổ lắc đầu nói:

- Tinh Không Hàn Thiết tuy rằng có siêu thủy tính, nhưng bản thân chính là trân bảo kim hệ, ẩn mà không lộ Ngươi lúc tiến giai huyền khí tất nhiên sẽ dung hợp thuộc tính trong đó vào, phá hư cân đối các loại thuộc tính, cuối cùng tiến giai thất bại cũng là chuyện đương nhiên.

- À?!

Lão đầu lập tức kêu to một tiếng, miệng há thật to, giống như sấm đánh vậy, ngây người tại chỗ thật lâu không nhúc nhích.

Chỉ là ánh mắt đục ngầu sung huyết kia trở nên càng ngày càng có hào quang.

Lão đầu đột nhiên nhảy dựng lên, vỗ mạnh tay một cái, cười to nói:

- Ta rốt cuộc hiểu rõ, ha ha!

- Thì ra là thế, thì ra là thế!

Hắn cuồng tiếu vài tiếng, liền chạy đi mất như một làn khói, không còn thấy bóng dáng.

Hải Lâm:

-..., Vân Tiêu đại sư, Lục đại sư hắn không có việc gì chứ?

Lạc Vân Thường cười nói:

- Không có chuyện gì đâu, Thuật Luyện Sư đại bộ phận đều vậy cả.

Chính cô ta cũng là Thuật Võ song tu, chỉ là sau khi tấn cấp Thuật Luyện Sư nhất giai vẫn chưa từng khảo nghiệm lại. Nhưng nàng có lòng tin, có thể thuận lợi thông qua nhị giai. Chỉ có điều, những điều này tựa hồ cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Việc nàng phải làm hiện giờ chính là tranh thủ thời gian tăng lên thực lực của mình, không trở thành gánh nặng cho vị đại nhân trước mắt này là được rồi.

Chu Lôi kinh ngạc nhìn Lý Vân Tiêu, nói:

- Lục đại sư cũng là ngũ giai, ngươi cũng là ngũ giai, vì sao nan đề khiến hắn phải vò đầu bứt tai ngươi lại giải quyết dễ dàng như vậy.

Lý Vân Tiêu nói:

- Mỗi người đều có sở trường của mình, cái kia..., ta tình cờ từng xem qua trong một quyển sách thôi. Thật sự là đúng dịp.