Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 347: Bàn nhược ma âm




– Bàn Nhược Ma Âm trận?

Một Thuật Luyện Sư tạm gác nỗi sợ sang một bên, giật mình kêu lên:

– Chủ công đại trận của Thanh Loan chiến hạm? Chẳng phải đã bị tổn hại rồi sao?

Lý Vân Tiêu tức giận quát:

– Còn không biết ngượng hỏi? Khó khăn lắm mới bắt cóc được một chiến hạm nhưng hóa ra là đồ bỏ, không thấy ta sửa lại nó rất vất vả sao? Lăn hết qua đây!

Sáu người bị Lý Vân Tiêu rống giật nảy mình, phập phồng lo sợ đến gần. Bọn họ tò mò, không thể tin chủ công đại trận dễ dàng được sửa lại. Sáu Thuật Luyện Sư xúm lại, sau đó xoe tròn mắt, đôi mắt sáng trưng khao khát như thấy mâm đồ ăn ngon, mừng như điên.

Mặt Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Bây giờ ta truyền yếu quyết khống chế Bàn Nhược Ma Âm trận cho sáu người, các ngươi có mười giây lĩnh ngộ. Nếu xảy ra vấn đề thì ta giết ngươi ngay!

Sáu Thuật Luyện Sư tràn đầy vui mừng nuốt nước miếng, chảy mồ hôi lạnh tập trung tinh thần lắng nghe, bên ngoài Thanh Loan chiến hạm tiếng nổ rung trời cũng không ảnh hưởng được bọn họ.

Đoạn Việt hồi hộp nhìn bên trong phòng chủ điều khiển, không dám lên tiếng quấy rầy. Một trận pháp tỏa ánh sáng xanh bên cạnh Lý Vân Tiêu dần tối xuống, giống như vòng phòng ngự bên ngoài Thanh Loan chiến hạm tùy thời biến mất.

Đám người Hứa Phong mừng rỡ vội nuốt đan dược, khí thế bùng nổ đến cực điểm, các chiêu oanh kích. Bốn phía Thanh Loan chiến hạm gợn sóng cực kỳ không ổn định.

Rầm!

Vòng phòng hộ màu xanh đột nhiên nổ tung, không gian run rẩy, nguyên Thanh Loan chiến hạm rung rinh.

Hứa Phong mừng rỡ reo lên:

– Mở rồi! Tất cả dừng lại, giết vào trong, nghiền xương đám người này thành tro!

Ong ong ong ong ong!

Một cường giả Vũ Tông không kịp thu tay về, thanh kim kiếm khổng lồ chém xuống. Một lầu các hai tầng bị nhát kiếm chém đứt.

Hứa Phong nhíu mày, mặt đen quát:

– Dừng lại hết! Phá hoại chiến hạm thì ta sẽ cho ngươi đền mạng!

Ong ong ong ong ong!

Ong ong ong ong ong! Ong ong ong ong ong!

Thanh Loan chiến hạm đột nhiên truyền ra tiếng ù ù như kèn tù và, nhẹ nhàng bay bổng, như ẩn như hiện, thanh âm khó nghe vô cùng, làm người ta nhíu mày.

Hứa Phong nhíu mày hỏi:

– Chuyện gì xảy ra?

Hứa Phong trừng Vũ Tông kia:

– Chẳng lẽ bị ngươi chém hỏng?

Vũ Tông giận mà không dám nói gì, trong lòng rủa tất cả nữ giới gia đình Hứa Phong.

Vũ Tông lắng nghe vài giây, nghi hoặc nói:

– Thanh âm này... Hơi giống Bàn Nhược Ma Âm...

– Bàn Nhược Ma Âm!?

Hơn mười cường giả Vũ Tông giật nảy mình, tập trung lắng nghe, sau đó biến sắc mặt, mắt lóe tia kinh hoàng.

Mặt Hứa Phong xanh mét, gã mếu.

Hứa Phong hét to bể giọng:

– Đám Thuật Luyện Sư chết tiệt! Chẳng phải nói chủ công trận pháp bị tổn hại, không thể chữa lành sao? Bố tiên sư cha nhà nó! Vận luật không mạnh, mọi người nhanh chóng cùng ta xông lên nghiền xương bọn chúng ta!

Chợt tiếng rền rỉ thay đổi, từ âm điệu đơn nhất biến thành đầy nhịp điệu, từ khó nghe đến tuyệt vời. Không khí chấn động, mắt thường trông thấy có vằn nước khuếch tán trên bầu trời. Không gian dao động theo tiết tấu âm luật đầy nhịp điệu, tiết tấu càng lúc càng mạnh.

Trong một chiến hạm khác cách Thanh Loan chiến hạm của Tinh Tú tông mấy dặm, một lão nhân đang nhắm mắt tĩnh dưỡng trong Thiên Hạc các. Hai hàng võ giả đứng dưới tay lão nhân, nhỏ giọng bàn tán.

– Ba phái Phi Kiếm Môn mời đến cao thủ thật lợi hại, cướp được quyền khống chế Thanh Loan chiến hạm.

– Ha ha ha, đám tạp chủng Tinh Tú tông nhức đầu rồi đây.

– Vũ Hoàng nhị tinh một người đơn độc đấu nhiều cao thủ này là ai? Nếu là người của Nam vực thì tuyệt đối không vô danh.

– Mấy hôm trước người của ba phái này bí mật tìm chúng ta muốn mượn tay chúng ta đối phó Tinh Tú tông, hừ, thì ra bọn họ còn có lá bài tẩy này. May mắn chúng ta đã từ chối.

– Không thể nói vậy, Phi Kiếm tông, Trảm Hổ Môn, Thạch Phương Trai dù sao là thế lực của Thiên Hương quốc ta, nên cùng chung mối thù mới đúng. Huống chi Thiên Hạc các chúng ta bị Tinh Tú tông hại thảm nhất.

– Hừ! Bây giờ đã có người đứng ra thì chúng ta vui vẻ xem, cùng lắm ngầm ủng hộ bọn họ, không thể ra mặt khai chiến với Tinh Tú tông!

Đám người bên dưới bàn tán líu ríu, lão nhân ngồi bên trên chợt mở mắt ra, trong mắt lóe tia nghi ngờ.

Lão nhân nét mặt sa sầm chỉ vào đám võ giả bên dưới, tức giận quát:

– Đây là Bàn Nhược Ma Âm công kích! Tình Báo đường đúng là vô dụng, là ai nói với ta trận pháp chủ công, chủ phòng của Tinh Tú tông bị hư hao hết?

– Các ngươi đừng nói với ta rằng hai trận pháp được sửa lại trong vòng mấy ngày nay. Hừ, nuôi một đám phế vật ngu dốt, tình báo quan trọng như vậy cũng sai được, toàn bộ bị trừ nửa năm nguyên thạch!

– Thúc Chính Khanh, ngươi là đường chủ Tình Báo đường, trừ bị giảm nguyên thạch ra ngươi sẽ bị kinh hình một lần!

Một nam nhân dứng bên dưới rùng mình, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, khom người run giọng nói:

– Thúc Chính Khanh lĩnh mệnh!

Mấy người khác nhìn sang, biểu tình khác nhau. Có người cười nịnh nọt, có người im lặng việc không liên quan mình, hờ hững nhắm mắt.

Giờ phút này, đám người Hứa Phong từ ngoài Thanh Loan chiến hạm lao vào trong đột nhiên biến sắc mặt, khựng lại, ánh mắt kinh hoàng. Đám người hai tay bịt lỗ tai lại, dường như nghe thấy thứ gì khủng bố nhất thế giới, bọn họ bắt đầu điên cuồng.

Bàn Nhược Ma Âm do một vị Vũ Đế nổi tiếng như cồn từ lâu trước kia sáng tạo ra, nó là võ kỹ sóng âm cực kỳ cao minh, nhiễu loạn tinh thần của người nghe, dẫn động ma tâm. Người tu võ quan trọng nhất ôm nguyên thủ thần, ma tâm động thì chân khí rối loạn, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì mất mạng. Loại võ kỹ này cực kỳ bá đạo khó đề phòng.

Sau này một Thuật Luyện Sư thiên tài cải tạo Bàn Nhược Ma Âm thành trận pháp, tuy uy lực không bằng võ giả sử dụng nhưng cũng có hiệu quả tương tự, rất thích hợp cho công kích phạm vi lớn. Sau này Bàn Nhược Ma Âm trận dần phổ cập vào Thanh Loan chiến hạm lục giai, làm trận pháp chủ công.

Đám người Hứa Phong chân khí sôi trào vận chuyển, có dấu hiệu vọt ra ngoài, càng muốn ức chế thì kết quả càng trái ngược lại, càng lúc càng sôi trào lên.

Hứa Phong điên cuồng gầm rú:

– Thuật Luyện Sư chết tiệt, một đám phế vật!

Hứa Phong định bay đi xa. Từ khi đến Thanh Hải trấn Hứa Phong luôn muốn sửa lại Bàn Nhược Ma Âm trận nhưng không tìm ra người nào có thể sửa chữa, vất vả tìm kiếm mà không được gì. Không ngờ trận pháp Bàn Nhược Ma Âm lần đầu tiên thi triển ra chính Hứa Phong tự nhấm nháp. Cơn tức trong bụng cộng thêm tác dụng ma âm, Hứa Phong hộc máu, bị tổn thương chân nguyên.

Trên bầu trời vang thanh âm lạnh lùng:

– Phương Thiên Họa Kích, Bạch Sí Quỷ Sát!

Đoạn Việt vẻ mặt châm chọc nhìn Hứa Phong, sí hỏa màu trắng bao phủ Phương Thiên Họa Kích trong tay gã từ trên trời giáng xuống.

Một phương không gian hoàn toàn bị Phương Thiên Họa Kích tỏa định, không thể nhúc nhích.

Hứa Phong giật mình kêu lên:

– Ngươi...!

Hứa Phong khó tin hét to:

– Sao... Sao ngươi không bị ma âm quấy nhiễu?