Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1736: Người muốn tìm (1)




Cái kia hơn mười tên Hải tộc võ giả tại Phi Minh uy áp xuống, nguyên một đám thành thành thật thật đem chính mình ẩn giấu công phu thi triển đi ra.

Sắc mặt Thủy Tiên càng ngày càng khó coi, đặc biệt là sau khi người cuối cùng biểu diễn xong, trong mắt nàng càng băng hàn như nước, lóe ra vẻ tàn khốc.

Phi Minh vừa nhìn đã biết rõ nàng không hài lòng, cúi đầu ở một bên, cũng không dám đi, chờ mệnh lệnh.

Hải tộc cuối cùng kia hiển nhiên đối với biểu diễn của mình hết sức hài lòng, đắc ý nói:

– Thủy Tiên tiểu thư, chiêu Thiên Viêm Diễm kia của tại hạ có thể nói là thần hồ kỳ kỹ, thiên hạ hôm nay, trong tứ hải không tìm ra hỏa hệ thần thông qua ta được, Thủy Tiên tiểu thư có thoả mãn không?

Sắc mặt Thủy Tiên càng thêm khó coi, đang muốn phát tác thì đột nhiên một đạo cảm ứng khiến trong nội tâm nàng có chút nhảy lên.

Sắc mặt của nàng cả kinh, vội vàng quay đầu đi, nhìn về phía một chỗ, đúng là hướng phường thị.

“Vèo”

Nàng lúc này hóa thành một đạo quang lao tới phường thị kia.

Phi Minh cả kinh, không biết vì sao, nhưng cũng vội vàng đuổi kịp.

Chỉ lưu lại hơn mười tên võ giả hai mặt nhìn nhau, nhao nhao nhíu mày lại.

Một người trong đó nói:

– Thủy Tiên tiểu thư đây là thái độ gì? Cũng không nói thoả mãn, cũng không nói không hài lòng, thái độ gì cũng chưa nói đã bỏ đi rồi, quá không có lễ phép đi?

– Lễ phép? Ngươi không phát hiện sắc mặt kia của Thủy Tiên tiểu thư sao? Không một tát tát chết ngươi đã tốt lắm rồi.

– Đúng đấy, tên Hải tộc bên người nàng thực lực quá kinh khủng, chỉ khí tức phóng ra ngoài thôi đã ép khiến ta không thở nổi, đi cũng tốt, lão tử cũng phải đi đây.

– Mẹ nó, ta đã dùng hết công phú bú sữa mẹ ra thi triển thần thông, còn tưởng rằng có thể được mỹ nhân chiếu cố, nhưng ngay cả cái rắm cũng không có, thật là thất vọng.

– Hừ, chỉ bằng chút thực lực kia của ngươi cũng muốn đánh chủ ý lên Thủy Tiên tiểu thư sao? Cũng không xem thử bộ dáng cóc thối của mình đi?

Tên Hải tộc cuối cùng Xùy~~ cười rộ lên, trong mắt chớp động hàn quang, dừng ở hướng Thủy Tiên bay đi trầm tư không thôi.

– Tiểu tử ngươi nói cái gì? Lão tử là Hải Cáp Mô nhất tộc, cũng không phải cóc trên lục địa đâu!

Tên võ giả Hải Cáp Mô kia tức giận nói, cảm thấy cực kỳ khó chịu, một cổ khí tức cuồng bạo tràn ngập ra, tập trung vào tên cường giả Hải tộc cuối cùng thi triển thần thông koa, tựa hồ một lời không hợp liền tuyên chiến.

Tên Hải tộc kia sắc mặt phát lạnh, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng, lạnh lùng nói:

– Thật sự mù mắt rồi, lại dám vô lễ đối với bổn quân.

Trong cặp mắt của hắn tuôn ra vẻ lạnh lẽo, hỏa diễm sâu kín bao trùm trên người, chỉ riêng khí tức đã phá vỡ uy áp của tên Hải Cáp Mô kia.

Hơn nữa gương mặt người này cũng bắt đầu biến hóa, khuôn mặt thanh tú trước kia dần dần hóa thành hình tam giác, lộ ra vẻ âm lãnh.

– À, ngươi là...

Gương mặt Hải Cáp Mô đột nhiên vặn vẹo biến hình, lộ ra vẻ hoảng sợ. Khí diễm hung hăng càn quấy trước kia thoáng cái không còn nữa, sợ tới mức cơ hồ muốn quỳ xuống.

Hơn mười tên Hải tộc khác cũng biến sắc, tựa hồ đã nhận ra lai lịch người này, mọi người liền cảm thấy hoảng sợ, trong đó một gã võ giả run rẩy nói:

– Huyết Xà, ngươi là cường giả Huyết Xà nhất tộc…

Tên Hải tộc kia trong miệng phun ra nuốt vào ra một cái lưỡi màu đen, trong con ngươi tràn đầy lạnh như băng và khinh miệt, mỉa mai nói:

– Ngu xuẩn vô tri, giờ mới biết rõ thì chậm rồi.

Trên người hắn lóe lên hỏa diễm, một đạo hào quang cực kỳ diễm lệ màu đỏ tươi xẹt qua trời cao.

“Ah”

“Phanh”

Tên cường giả Hải Cáp Mô tộc kia giống như hỏa diễm lập tức nổ bung, hóa thành vô số đạo hỏa diễm tứ tán, bị đốt thành tro bụi.

Người còn lại đều tới mức liên tiếp lui về phía sau, trở nên cảnh giác vạn phần.

“Hừ”

Người trẻ tuổi Huyết Xà nhất tộc hừ lạnh một tiếng, gương mặt khôi phục hình người, lộ ra một tia dữ tợn, nói:

– Thủy Tiên, tốt một cho một cô nàng tuyệt sắc, ngươi là của bổn thiếu gia.

Hắn không hề để ý tới mọi người, lập tức hóa thành một đạo hồng quang, lướt tới chỗ phường thị.

Chút ít Hải tộc còn lại như sống sót sau tai nạn vậy, nguyên một đám sắc mặt trắng bệch, sau đó nhanh chóng rời khỏi chỗ thị phi này

Tốc độ Thủy Tiên cực nhanh, trong nháy mắt đã đi vào trong phường thị, hai mắt không ngừng nhìn qua bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm phương hướng.

Dung nhan nàng cực đẹp, vừa xuất hiện lập tức khiến mọi người liên tiếp quay đầu nhìn lại, phát sinh bạo động không nhỏ.

– Ở bên kia.

Nàng đột nhiên nhẹ giọng hô một tiếng, thân ảnh lóe lên liền biến mất tại chỗ.

Phi Minh cũng đúng lúc vừa đáp xuống, xoay người một cái cũng theo đó biến mất.

Người Hải tộc bốn phía đều biến sắc, vừa rồi khi hai người thi triển độn thuật, cổ lực lượng lộ ra kia khiến mỗi người bọn hắn đều cảm thấy kinh hãi không thôi.

May mắn không đánh chủ ý vào cô gái nhỏ kia.

Những cái… kia trước khi sinh ra tâm tư Hải tộc cường giả trên mặt đều là toát ra mồ hôi lạnh ra, âm thầm may mắn không thôi.

Thủy Tiên thoáng cái đã xuất hiện bên ngoài đám người, lăng không bay lên, nàng lập tức thấy được một cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp, dung nhan lạnh như băng kia thoáng cái ngốc trệ, cả kinh hơi mở miệng ra

Trong đám người, Sơn Hà Đỉnh bắn ra vạn đạo hoa quang, núi sông khắc trên đó phảng phất như đang lưu chuyển, từng đợt chim hót hoa nở truyền ra, giống như một mảnh thế giới chân thật vậy.

Mà một gã thiếu niên áo trắng nhẹ nhàng vẫy tay trước bức tranh tuyệt đẹp kia, từng đạo ấn phù màu vàng theo từ trong tư thái ưu mỹ kia bay ra, giống như như hồ điệp bay vào trong thân đỉnh, đi ngắt lấy đóa hoa kia.

Ánh sáng chiếu lên khuôn mặt hơi có vẻ non nớt của hắn, góc cạnh rõ ràng, mày kiếm đường hoàng, trong khuôn mặt trắng nõn lại là một mảnh nghiêm nghị, trong con ngươi như mặt nước kia hoàn toàn sâu không thấy đáy, cẩn thận ngưng mắt nhìn qua liền thấy được một mảnh bầu trời biển cả, phảng phất như trời xanh vũ trụ vậy.

– Ah

Thủy Tiên nhịn không được hơi kinh ngạc thoáng một phát, trên gương mặt ngốc trệ lộ ra dị sắc, một cổ cảm xúc khó hiểu nhộn nhạo trong lòng.

Kim mang kia ngưng tụ lại, từng chiêu từng thức lưu chuyển đều tao nhã tuyệt đại

Thủy Tiên dừng ở thân ảnh đang không ngừng lập lòe kkia, vậy mà thoáng cái quên mất mục đích mình tới đây, cứ nhìn như si mê.

Lý Vân Tiêu thi triển đúng là Thiên Kinh Huyễn Ba Quyết, một bộ luyện chế chi pháp hắn sở trường nhất, sau khi thực lực khôi đến Cửu Thiên Võ Đế thì hắn thi triển ra cùng càng thêm thuận buồm xuôi gió, mỗi một động tác đều cực kỳ tiêu chuẩn.

Bộ quyết ấn này chú ý vốn là thiên mã hành không, như mộng như ảo quyết ấn tùy tâm động, dùng tâm luyện khí.

Người thường xem náo nhiệt, Triệu Văn Chiến thì lại xem môn đạo, hiện giờ khiếp sợ trong lòng hắn đã không biết làm sao để hình dung được nữa, đã kinh hãi đến trình độ tột đỉnh rồi.