Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1715: Bị ép lưu lại (1)




Nhuận Tường trong lòng phát khổ, Lý Vân Tiêu có thể không thèm để ý đến nàng, nhưng mình không thể ah, hắn cười khổ nói:

– Thủy Tiên công chúa sao lại xuất hiện ở đây? Hiện giờ Ma Sa hộ vệ trọng thương, một mình ngươi ở bên ngoài sẽ rất nguy hiểm đấy, ta bảo người đưa ngươi về, Hải Hoàng đại nhân sợ rằng đang rất lo lắng.

Thủy Tiên lắc đầu, nói:

– Ta không quay về, không nguy hiểm đâu, ta còn có kim giáp vệ sĩ bảo hộ, hơn nữa thực lực của bản thân ta cũng rất mạnh.

Kim giáp vệ sĩ chính là khôi lỗi ở sau nàng ôm lấy Ma Sa, trên người có từng đạo kim quang lóng lánh, các loại phù văn cổ quái không ngừng thoáng hiện trên thân khôi lỗi, vừa nhìn đã biết là cao cấp hàng.

Sắc mặt Nhuận Tường lập tức trầm xuống, thầm nghĩ: thực lực quả thật có, nhưng chỉ số thông minh có hạn, thực lực cũng không phải là tất cả đâu. Trên mặt hắn lộ ra vẻ ân cần, ôn nhu nói:

– Thủy Tiên công chúa phải nghe lời, đợi sau khi ta làm xong chuyện của mình, nhất định sẽ mang đến cho người một vài món đồ chơi vui mà.

Đồng tử Thủy Tiên đột nhiên co lại, tuôn ra một đạo lãnh mang, lạnh giọng nói:

– Nhuận Tường, ngươi thật lớn mật, lại dám coi ta như tiểu hài tử sao?

Nhuận Tường vẻ mặt hắc tuyến, cảm giác mình rất vô tội, cũng rất bất đắc dĩ, đành phải nói:

– Vậy giờ công chúa muốn làm gì đây?

Ánh mắt Thủy Tiên lộ ra một tia mê mang, suy nghĩ hồi lâu, nói:

– Không biết, người ta muốn tìm đã bị các ngươi đụng chết rồi, giờ ta chỉ muốn cứu sống Ma Sa, sau đó rồi mới tính tiếp.

– Người ngươi muốn tìm bị chúng ta đâm chết rồi sao?

Mọi người đều có dấu hỏi to tướng, không rõ ràng cho lắm rốt cục là sao.

Thủy Tiên liền nói lại đầu đuôi mọi chuyện một lần, mọi người lúc này mới ngạc nhiên, nguyên một đám thổn thức không thôi, thầm nghĩ chuyện cũng quá mức trùng hợp đi, bầu trời lớn như vậy, ai bảo tên cường giả Hải tộc sừng dài kia vừa vặn đứng ngay trên tọa độ không gian, cái chết này thật sự có chút oan rồi, nhưng cũng là do mệnh của hắn.

– Thần thông hỏa hệ?

Trong mắt Nhuận Tường hiện lên một đạo hàn quang, ngưng mắt nhìn về phía Lý Vân Tiêu. Hắn và Lý Vân Tiêu đã giao thủ mấy lần, biết rõ trong tay đối phương có một loại thần hỏa cực kỳ lợi hại.

Triệu Văn Chiến chợt nói:

– Thì ra Thủy Tiên công chúa hàng lâm bỉ đảo là vì tìm kiếm võ giả hỏa hệ, chỉ là bằng vào một lời tiên đoán cũng không khỏi quá mơ hồ đi?

Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, sờ cái mũi, nói:

– Tên lừa đảo xem bói cho ngươi là ai?

– Lừa đảo?

Thủy Tiên liên tục lắc đầu, nói:

– Hắn không phải lừa đảo, thuật xem bói của hắn rất lợi hại, phụ hoàng ta cũng từng khen ngợi hắn, hắn gọi là Đoan Mộc Hữu Ngọc.

– Ah.

Tất cả mọi người đều há to miệng, thoáng cái trở nên hoảng sợ.

Không thể tưởng được người ba năm trước chỉ dẫn Thủy Tiên tới đây lại là cái tên kinh thiên vĩ địa, giống như mặt trời chiếu sáng trên bầu trời võ đạo, chỉ dẫn dấu chấn người sau tiến lên kia.

Đây là một cái tên chỉ cần đọc lên đã có thể khiến người nhiệt huyết sôi trào rồi.

Bắc Minh Kháng Thiên trầm giọng nói:

– Thì ra là vị Võ Đế đại nhân Công Tử Ngọc phong hào Thiên Diễn kia, thuật bói toán của hắn trên đời vô sóng, nghe đồn có thể tiến vào thời gian hồng lưu, nhìn xem tương lai, nếu như là lời hắn nói vậy thì nhất định không sai rồi.

Lý Vân Tiêu cũng nhíu mày trầm tư không nói, hắn đối với Đoan Mộc Hữu Ngọc cũng không rõ ràng lắm, lúc vào kiếp trước hắn cũng chẳng thèm ngó tới thuật xem bói gì đó, nhưng lai lịch của Lãnh Kiếm Băng Sương cùng với quan hệ với một vị Chiếm Phái cực kỳ lợi hại, hơn nữa từ manh mối trước mắt mà xe, vị hỏa hệ thần thông giả mà Thủy Tiên muốn đợi chẳng phải chính là mình sao?

Trong thiên hạ này còn hỏa diễm của hắn có thể thắng được Phượng Hoàng Thần Hỏa của mìn nữa, huống chi Phượng Hoàng Thần Hỏa hiện giờ sau khi dung hợp một tia Ma Sát Tâm Diễm, uy lực càng tăng đến một cấp độ mà mình khó có thể lý giải, hoàn toàn xứng đáng là thần hỏa đệ nhất thiên hạ rồi.

– Chẳng lẽ thuật xem bói thật sự có tác dụng?

Lý Vân Tiêu bất giác nổi lên nghi ngờ, nếu quả thật hữu dụng, vậy thì thiên hạ này còn chuyện gì mà bọn họ không biết nữa chứ?

– Đúng vậy a, người ta đau khổ chờ đợi ba năm đã bị các ngươi đâm chết rồi!

Thủy Tiên một hồi căm tức, trong mắt tuôn ra hung mang, hung hăng đảo qua từng người.

Tuy rằng ánh mắt nàng sắc bén kinh người, nhưng mỗi nam tử bị ánh mắt nàng đảo qua trong lòng không chỉ không sợ, ngược lại còn sinh ra một loại cảm giác vinh hạnh đến cực điểm, nhao nhao tiến tới trước vài bước, ưỡn cao lồng ngực, không ngừng có người sửa sang lại kiểu tóc.

Nhuận Tường nhàn nhạt nói:

– Thuật xem bói của Đoan Mộc Hữu Ngọc ta cũng đã nghe qua, nếu đã chính xác như vậy thì người ngươi muốn tìm sao có thể dễ dàng chết như thế được. Nếu thật sự vừa xuất hiện đã chết mất, vậy thì Đoan Mộc Hữu Ngọc cũng có thể xem ra được, hơn nữa còn nói cho ngươi biết, hắn có từng nói qua người ngươi muốn tìm sẽ chết không?

Thủy Tiên lắc đầu, nói:

– Cái đó thì chưa nói. Nhưng toàn bộ đảo Hãm Không người tu luyện thần thông hỏa hệ thần thông ta chỉ tìm ra được ba người, nhưng đều chết hết rồi.

– Có thế chứ.

Nhuận Tường hiện giờ cơ hồ có thể khẳng định, người Thủy Tiên muốn tìm chính là Lý Vân Tiêu, hơn nữa nguyên nhân trong đó hắn cũng biết một ít.

– Huyễn bảo đại hội chưa bắt đầu, vẫn còn cao thủ tiến tới, có lẽ có vài người thần thông quảng đại vẫn còn đang che dấu, khiến ngươi không thể tìm thấy cũng nên.

Triệu Văn Chiến cũng cười nói:

– Vị bằng hữu kia nói có lý, Thủy Tiên cô nương không bằng đợi đến khi huyễn bảo đại hội triển khai, chắc chắn sẽ có kinh hỉ không tưởng được.

Thủy Tiên trên mặt sáng ngời, vui vẻ nói:

– Nói vậy cũng rất có lý, được rồi, ta sẽ đợi cho huyễn bảo đại hội chấm dứt, hy vọng có thể gặp được người ta muốn tìm, nếu không... Nếu không...

Sắc mặt của nàng thoáng cái phai nhạt xuống, lộ ra vẻ thần sắc nồng đậm, khiến mọi người thấy thế đều thầm thương, hận mình không phải là người muốn tìm.

– Quả nhiên là nguyên nhân kia.

Trong lòng Nhuận Tường thở dài một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ do dự, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu.

Một gã võ giả nghẹn đỏ mặt, rốt cục nhịn không được nữa đi ra khỏi hàng, cao giọng nói:

– Thủy Tiên công chúa, tuy rằng ta chủ tu không phải võ kỹ hỏa hệ, nhưng ta đã từng luyện hóa qua một đầu yêu thú hỏa hệ, hơn nữa còn rút lấy yêu hỏa của nó, có lẽ ta chính là ngươi người muốn tìm cũng không chừng.

Hắn hét lớn một tiếng, hai tay kháp quyết trước người, một đoàn Thanh Hỏa du du hiển hiện trên người, tản mát ra nhiệt độ cực cao.

– PHỐC, hỏa diễm của yêu thú lục giai ngươi cũng không biết xấu hổ mà lấy ra mất mặt sao?

Một gã võ giả bên cạnh khiển trách:

– Ta mặc dù không có kỳ hỏa trên người, nhưng bản thân luyện chính là liệt chương chưởng lực, cũng coi cũng là một nửa thần thông hỏa hệ rồi, Thủy Tiên công chúa ngươi nhìn kỹ xem người ngươi muốn tìm có phải là ta không?