Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1705: Người muốn tìm chết (1)




Cường giả Hải tộc sừng dài nhịn không được cười nói:

– Haha, ha ha, Thủy Tiên tiểu thư không khỏi đùa quá đáng đi? Chỉ bằng điểm này, chẳng lẽ ngươi muốn lật tung toàn bộ Đông Hải để tìm kiếm sao? Không phù hợp yêu cầu đều giết?

Thần sắc Thủy Tiên khôi phục bình tĩnh, nói:

– Đương nhiên không phải. Người kia nhất định sẽ xuất hiện tại huyễn bảo đại hội, ta đã đợi ba năm rồi.

– Ba năm? Thủy Tiên tiểu thư càng nói càng quá tà dị đi. Huyễn bảo đại hội mỗi năm năm tổ chức một lần, chẳng lẽ các ngươi ba năm trước đây đã có hẹn sao? Nhưng nếu thế, ngươi sao lại không biết người mình muốn tìm là người phương nào chứ?

Cường giả Hải tộc sừng dài trong lòng một hồi phát khổ, chỉ cảm giác như mình gặp phải người tâm thần, hơn nữa còn là một người tâm thần thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, phiền toái thật lớn, trong nội lòng hắn đang khổ tư kế thoát thân.

Trên mặt Thủy Tiên lộ ra một tia thống khổ, du du nói:

– Ba năm trước đây ta ở đại lục Nhân tộc gặp phải một gã Chiêm Phái, hắn nói cho ta biết trên huyễn bảo đại hội tại đảo Hãm Không ba năm sau, ta sẽ gặp được người mình muốn tìm. Cho nên ba năm qua, huyễn bảo đại hội đảo Hãm Không chưa mở ra, ta đã tới rồi.

Cường giả Hải tộc sừng dài trong lòng lập tức mắng tên Chiêm Phái kia một vạn lần, vẻ mặt đưa đám nói:

– Thủy Tiên tiểu thư cũng quá trêu người đi? Huyễn bảo đại hội sắp mở ra, trong vòng ngàn dặm nên đến đều đã đến, xa hơn vạn dặm mộ danh mà đến cũng đã đến, cũng chỉ có ba tu sĩ hỏa hệ chúng ta thôi, tiểu thư ngươi bị người lừa dối rồi.

Trên mặt Thủy Tiên hiện lên một tia thần sắc, hơi có chút hưng phấn nói:

– Sẽ không đâu, người nọ xuất từ thế gia xem bói, ở trong nhân tộc cũng vô cùng có uy vọng, hắn nhất định sẽ không lừa gạt ta, cũng sẽ không tính toán sai đâu. Cho nên... Ngươi nhất định chính là người ta muốn tìm.

Cường giả Hải tộc sừng dài sững sờ, sau đó trong lòng đại hỉ, vội hỏi:

– Nếu nói thế thì chắc là đúng rồi.

Đại hán đầu thú hừ lạnh một tiếng, nói:

– Biểu hiện ra thần thông hỏa hệ của ngươi.

Cường giả Hải tộc sừng dài xấu hổ cười nói:

– Hiện giờ đã rất hiển nhiên, ta chính là người mà Thủy Tiên tiểu thư muốn tìm, cần gì phải phô bày chứ?

Thủy Tiên lạnh lùng nói:

– Việc này quyết không thể có sai lầm!

Cường giả Hải tộc sừng dài biến sắc, trong lòng có chút nói thầm, nếu tên Chiêm Phái kia nói thật, người cô nàng trước mắt này muốn tìm chẳng lẽ thật là ta? Thần thông hỏa hệ ta ngược lại quả thật có một thức cực kỳ cường đại, nhưng cường thịnh trở lại cũng không mạnh hơn tên hán tử này, đến cùng nên làm thế nào cho phải đây?

– Xem ra ngươi không bị đánh thì không thành thật rồi!

Nam tử đầu thú thấy hắn do dự, sắc mặt trầm xuống, lập tức một đạo Hắc Viêm nổ bung trên người, chắp tay trước ngực, đột nhiên đẩy ra, một cổ lực lượng bài sơn đảo hải đè ép xuống

Hỏa diễm màu đen như sông dài cuồn cuộn, từ trên trời rơi xuống, khiến cả bầu trời hóa thành một mảnh biển lửa màu đen.

Sắc mặt cường giả Hải tộc sừng dài đại biến, dọa ra một thân mồ hôi lạnh, biết rõ không cách nào do dự thêm được nữa, đột nhiên hét lớn một tiếng, hai tay kháp quyết ấn trước người, sừng dài trên đầu hắn lập tức hóa thành một mảnh màu vàng, bắn xuất ra đạo đạo kim quang, bảo vệ lấy cả người mình.

Thủy Tiên trong mắt sáng ngời, kinh dị nói:

– Hỏa diễm kim sắc? Chẳng lẽ thật là hắn sao?

Trên mặt nàng rốt cục bởi vì kích động mà dần hiện ra một tia hồng nhuận phơn phớt, cả người càng lộ ra sáng bóng xinh đẹp, xinh đẹp không gì sánh được.

Hỏa diễm màu đen không ngừng xoay tròn quanh thân cường giả Hải tộc sừng dài, điên cuồng đè ép vào, lại thủy chung không thể đột phá hỏa diễm kim sắc kia.

Cường giả Hải tộc sừng dài cũng lộ ra vẻ vui mừng, lông mày có chút nhướng lên, song chưởng đột nhiên đẩy ra, quát to:

– Cổ hoàng tam thái diễm.

Trên trán hắn bắn ra đạo đạo kim diễm, thoáng cái nhảy vào trong Hắc Viêm, màu đen đầy trời trong chốc lát không ngừng có kim mang long lánh trong đó.

Đại hán đầu thú tỉnh táo nhìn trạng thái ngọn lửa kia, ngưng giọng nói:

– Kim diễm này thật sự có chút lợi hại, hẳn là thiên phú thần thông của nhất tộc bọn hắn, nhưng ta cảm giác như vẫn kém yêu cầu của tiểu thư rất xa.

Thủy Tiên cũng trầm tư bất định, trong con ngươi tràn đầy vẻ do dự.

Đại hán đầu thú nói:

– Hắc Viêm của ta cũng là thiên phú chi hỏa truyền thừa, hiệu quả không khác gì với kim diễm kia cả. Nếu hắn thật sự là người truyền thừa, vậy chẳng lẽ không phải nhất tộc bọn hắn đều thỏa mãn điều kiện sao?

Thủy Tiên cũng có chút đắn đo bất định, lông mày khẽ nhíu, mở miệng nói:

– Mặc dù là thiên phú thần thông, cũng chưa chắc mỗi tộc nhân đều có thể kế thừa, có lẽ trong nhất tộc bọn hắn chỉ có hắn có kim diễm như vậy cũng nên.

Nàng dừng thoáng một phát, lại nói:

– Thuật bói toán của Đoan Mộc thế gia ngươi cũng biết, nếu hắn đã có thể suy đoán ra chuẩn xác, vậy nhất định sẽ không sai đâu.

Đại hán đầu thú nói:

– Đã như vậy, vậy ta lại tăng cường thêm vài phần công lực, thử xem tiềm năng của hắn như thế nào.

Lúc trước hắn ra tay vậy mà chỉ là thăm dò mà thôi, hiện giờ hắn một tay kết ấn, một cái ký hiệu cổ quái hiển hiện trong tay, trong Hắc Viêm phía trước đột nhiên xuất hiện một cái ký hiệu y chang vậy, bất quá lại phóng đại hàng trăm hàng ngàn lần, thoáng cái mạnh mẽ đè xuống.

“Ầm ầm”

Kim diễm trên người cường giả Hải tộc sừng dài đột nhiên tán loạn, dưới ký hiệu cổ quái kia, Hắc Viêm chi lực không biết tăng cường thêm bao nhiêu lần, trực tiếp đánh tan hỏa diễm của hắn, hắn thoáng cái lộ ra vẻ sợ hãi, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng

Thủy Tiên nhướng mày, nói:

– Ma Sa, dừng tay.

Đại hán đầu thú nói:

– Tiểu thư là sợ Hắc Viêm của ta hoả táng hắn sao? Nếu hỏa diễm thần thông của hắn ngay cả Hắc Viêm của ta cũng đỡ không nổi thì sao có thể giúp đỡ cho tiểu thư được chứ?

Thủy Tiên im lặng không nói, con ngươi thanh tịnh chăm chú nhìn chằm chằm vào phía trước, mong mỏi kỳ tích xảy ra, mong mỏi Hải tộc sừng dài chuyển bại thành thắng.

“Oanh”

Đột nhiên trong Hắc Viêm truyền đến một tiếng rung mạnh, toàn bộ bầu trời đều bị run rẩy thoáng một phát.

“Oanh”

“Ầm ầm”

“Ầm ầm”

Âm thanh cự chiến thoáng cái liên tiếp, lực lượng mỗi một cái đều cường đại hơn mấy phần, Hắc Viêm chi hỏa đầy trời đều bị đánh đến thất linh bát lạc, không cách nào ngưng hình được nữa.

Ma Sa sắc mặt đại biến, cả kinh nói:

– Sao? Chẳng lẽ hắn thật sự là người tiểu thử muốn tìm sao/

Trong mắt Thủy Tiên cũng là tách ra kinh hỉ, cả người thần thái sáng láng.

Cường giả Hải tộc sừng dài vẻ mặt ngạc nhiên, hắn chỉ cảm thấy lực lượng Hắc Viêm càng ngày càng yếu, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mình tựa hồ được cứu rồi, lực lượng khổng lồ không biết từ chỗ nào truyền đến, thay hắn đánh tan những Hắc Viêm kia.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ ta thật là chân mệnh thiên tử mà Thủy Tiên tiểu thư muốn tìm sao?