Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1657: Truyền thuyết thâm hải (2)




“Ầm ầm”

Nước biển vô tận nứt vỡ, lực lượng hai màu một đen một xanh cuốn khắp đáy biển, khiến xuất hiện một vòng xoáy như cối xay cuốn lấy tất cả vào trong đó.

Thân thể Lục Điêu thống lĩnh cũng bắt đầu nứt vỡ từng khúc dưới cối xay kia, hắn trợn tròn mắt, nhìn từng đạo lực lượng cọ rửa lấy chiến giáp của Lý Vân Tiêu, nhưng lại không thể nào đột phá được phòng ngự đối phương, hắn giận dữ hét:

– Súc sinh, ta không cam lòng a!

Đối phương dựa vào phòng ngự của Ma Thiên Khải lông tóc vô thương, mà mình lại đang dần hóa thành nát bấy, dù là ai cũng khó mà cam tâm a?

Lý Vân Tiêu lãnh đạm nói:

– Ngươi không cam lòng, ai quan tâm chứ?

“Phanh”

Thân thể Lục Điêu thống lĩnh lập tức hóa thành vô số mảnh thịt tiêu tán, mà ngay chuôi kim xoa bát giai bên người hắn cũng bị lực lượng cối xay kia phá hủy mất.

Vào thời khắc này, một cổ khí tức nguy hiểm dị thường truyền đến, run rẩy đến từ sâu trong linh hồn khiến toàn thân Lý Vân Tiêu đều run lên

Hắn hoảng sợ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Cự Kiểm Thú đã nhô lên, cái mồm cực lớn kia như một hắc động sâu không đáy, lực lượng khủng bố đang dần được thai nghén trong đó.

Thần thức Lý Vân Tiêu quét qua, lại không để lại bất kỳ dấu vết gì, thậm chí ngay cả thần thức cũng bị nuốt vào, không nhìn ra chút mánh khóe, nhưng nỗi sợ hãi nguy hiểm sâu trong lòng lại càng ngày càng mạnh..

– Dùng mạng Lục Điêu thống lĩnh đổi lấy mạng ngươi, đáng giá.

Trong mắt Nhuận Tường hiện lên một đạo hàn mang, quyết ấn trong tay biến đổi, một cổ khí tức Man Hoang hung tàn khó có thể tưởng tượng theo hô hấp của Cự Kiểm Thú bị nó phun ra khỏi miệng.

Lý Vân Tiêu lập tức kinh hãi, ở đằng sau khi tức hung tàn kia ẩn hàm một cổ cảm giác càng thêm khiến hắn sởn hết cả gai ốc. Quanh thân hắn đột nhiên tách ra cường quang chói mắt, giống như ban ngày vậy, Giới Thần Bi bay ra trên tay, càng lúc càng lớn.

Trân thân bia lưu quang dị sắc, nguyên một đám Ma Ha cổ văn hiện ra, sau khi Lý Vân Tiêu hiển hóa ra Kim Thân Pháp Tướng, sáu cánh tay nhanh chóng bay múa trên không trung, tốc độ quyết ấn nhanh gấp ba bình thường.

Thế giới chi lực hiện hỏa ra, trên thân bia bắt đầu hiện ra các loại dị tượng, đột nhiên tản ra dưới đáy biển, một cổ uy thế Thiên Địa chi chợt cuồn cuộn mà đến, khiến người có cảm giác Càn Khôn khó lường.

Theo hắn thi triển Đại Giới Thần Quyết, hào quang kết nối toàn bộ thế giới mới bắt đầu hiển hiện, ở dưới đáy biển lộ ra trời xanh mây trắng, chim hót hoa nở, tất cả mọi chuyện không thể tưởng nổi đều xuất hiện.

Nhuận Tường biến sắc, kinh hãi quát:

– Công kích, nhanh công kích.

Khí tức khủng bố còn đang không ngừng gia tăng trong miệng Cự Kiểm Thú lại ngưng lại, đột nhiên một cổ lực lượng màu đen xì ra, toàn bộ thế giới dưới đáy biển lập tức lâm vào một mảnh đen kịt.

Lực lượng màu đne kia đột nhiên đánh vào thế giới Giới Thần Bi, lập tức giống như mặc thủy tan ra, bao vây lấy toàn bộ thế giới chi quang của Lý Vân Tiêu vậy, không ngừng xơi tái.

Mọi người hải tộc ở xa xa cũng đều biến sắc, trong linh hồn tựa hồ bẩm sinh đã cực kỳ kháng cực cổ lực lượng kia, nguyên một đám kinh hãi né ra, không dám đến.

Sắc mặt bọn người Mạc Tiểu Xuyên cũng đại biến, đứng ở bên ngoài hắc mang vô tận kia không biết nên làm thế nào cho phải.

Nhuận Tường cũng lộ vẻ ngưng trọng, trong lòng vừa mừng vừa sợ. Cả kinh là với lực lượng Thâm Hải Cự Thú vậy mà cũng không cách nào nháy mắt diệt được Lý Vân Tiêu, mừng chính là thứ trong tay Lý Vân Tiêu tuyệt đối là huyền khí siêu phẩm. Nhưng hắn cũng không có gì lo lắng cả, bị Cự Kiểm Thú công kích đến, tuyệt đối không thể nào thoát đượć.

Những Thâm Hải Cự Thú này vào thời thái cổ đã được truyền xuống, niên đại còn xa xưa hơn cả thời kỳ Chân Linh hoành hành, chỉ có điều theo Thiên Địa đại biến đại lượng Thâm Hải Cự Thú tử vong, mặc dù còn lại một ít những theo lịch sử diễn biến cũng dần bị thoái hóa đi.

Trong tứ hải tồn lại bao nhiêu Thâm Hải Cự Thú, thực lực tổng thể của bọn hắn lại ra sao, không ai hay biến, nhưng duy nhất có thể để xác định chính là chỉ cần triệu hoán ra những Thâm Hải Cự Thú này bọn chúng sẽ nghe theo chỉ huy của Chân Long Hậu Duệ, hơn nữa huyết mạch chi lực càng mạnh, lực khống chế đối với bọn hắn cũng càng mạnh.

Tương truyền thật lâu trước kia, Thượng Cổ Chân Long đã định ra khế ước nào đó với cổ tiên những Cự Thú này, giống như những Đồ Đằng vậy.

Thần sắc Mạc Tiểu Xuyên cũng không còn bình tĩnh được nữa, trong tay bảo kiếm loong coong chấn minh, một đạo Kiếm Phù kim sắc xoay tròn trên thân kiếm, càng ngày càng lớn.

Hắn giơ trường kiếm lên caon, nhàn nhạt Kiếm Linh hư ảnh lao ra khỏi kiếm thể, theo đạo Kiếm Phù kia bay lên không trung.

– Nhất kiếm sơ dương thiên túc vũ

Trong hai mắt Mạc Tiểu Xuyên chớp động sát cơ, Tru Ma kiếm ý trong tay hiện ra, lăng không chém ra.

Toàn bộ đáy biển đen kịt lập tức bổ ra, như trường hồng lâm không, thông hướng đầu bên kia.

Đồng tử Nhuận Tường đột nhiên co lại, uy lực một kiếm này dù là hắn cũng không dám nói có thể nhẹ nhàng tiếp được a!

“Ầm ầm”

Kiếm khí kia chém vào trong hắc mang, bổ ra khoảng cách mấy trượng, liền triệt để chôn vùi trong đó.

Lần này sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, năng lực của Mạc Tiểu Xuyên bọn hắn đều rất rõ ràng, dưới một kiếm toàn lực vậy mà chỉ có thể chém ra một chút, vậy Lý Vân Tiêu ở trong đó cũng càng thêm dữ nhiều lành ít

Hác Liên Thiểu Hoàng kinh sợ nói:

– Giết Nhuận Tường

Hắn lăng không bay lên, đang muốn lao tới Nhuận Tường thì đột nhiên lực lượng màu đen kia bắt đầu khởi động, một đạo bạch quang bỗng nhiên bắn ra

Phảng phất khai thiên tích địa, phân cả thế giới đục ngầu thành hai mảnh.

– Cái gì? ”

Nhuận Tường hoảng hốt, thân hình rung rung kịch liệt, dưới hắc mang hữu tử vô sinh kia hắn vậy mà vẫn sống sót sao?

Sau đó một đạo lôi quang thanh sắc bay vụt ra, hóa thành bản thể Lý Vân Tiêu, tay phải hắn nắm lấy Lãnh Kiếm Băng Sương cũng đang không nhịn được run rẩy, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

– Trước tiên lui đã.

Mọi người xúm lại, đang muốn hỏi thăm thì Lý Vân Tiêu đã lên tiếng, sau đó tay trái vung Giới Thần Bi lên, thu tất cả mọi người vào trong hóa thành điện mang mà đi.

Lúc này Nhuận Tường mới hồi phục tinh thần lại, giận dữ hét:

– Đáng chết ah truy kích, giết hắn đi

Vừa rồi động tác Lý Vân Tiêu vung tay lên thu lấy mọi người hắn đều thấy rõ ràng, hắn càng thêm khẳng định ngọc bia kia nhất định là huyền khí siêu phẩm.

Cự Kiểm Thú chậm rãi xoay người, há to mồm lần nữa nhổ ra một ngụm hắc quang đánh tới Lý Vân Tiêu, chẳng qua lần này chỉ là nhổ tùy ý, cũng không chuẩn bị lâu như trước nên hắc mang kia tựa hồ yếu hơn không ít.

Nhưng dù vậy, thể tích Thâm Hải Cự Thú thật sự quá lớn, chỉ một đạo hắc mang cũng đã phô thiên cái địa, hơn nữa tốc độ còn không dưới lôi quang.

Lý Vân Tiêu cắn chặt răng, tay trái lăng không bấm niệm pháp quyết, hóa thành Ma Ha cổ văn lôi chi quy tắc trực tiếp điểm vào mi tâm mình.