Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1518: Thái Nhất huyền khí (1)




Dù sao có thực lực Võ Tôn cao giai, mặc dù là ở thành Trường Cốc cũng có thể sống yên ổn.

– Ha ha, Kỷ phu nhân, Tử Địch, để cho ta đợi một hồi thật lâu ah.

Mọi người thương hội Mặc Vũ rất nhanh đã đi tới phân bộ của mình, lập tức có một gã lão giả tóc bạc mặt hồng hào từ bên trong đi ra, tiếng cười sang sảng.

Không đợi Kỷ phu nhân mở miệng, Tử Địch đã tiến lên nghênh nói:

– Nam thúc

Kỷ phu nhân lúc này mới cười nói:

– Nam thúc không biết nỗi khổ của chúng ta, Thuật Luyện Sư các ngươi có đặc quyền có thể chen ngang truyền tống, chúng ta thì phải lấy số đợi xếp hàng nữa

Tử Địch vội hỏi:

– Nam thúc ngươi đến xem, đây là một gã võ giả chúng ta gặp được trên đường, không biết sao lại bị thương thành ra như vậy, có thể thi triển diệu thủ cứu hắn một mạng không?

Kỷ phu nhân trách nói:

– Đứa nhỏ này thực không hiểu chuyện, Nam thúc là thân phận gì, há có thể tùy ý ra tay, để cho mấy tên Thuật Luyện Sư của thương hội chúng ta xem một chút đi.

– Không sao.

Nam thúc tay vuốt chòm râu nở nụ cười, hắn cũng liếc mắt thấy được cáng cứu thương ở sau lưng mọi người.

Mấy tên võ giả kia vội vàng mang cáng cứu thương đến hậu viện thương hội, Nam thúc bắt đầu tản thần thức ra bao trùm lấy người xấu xí kia, tất cả mọi người im im lặng lặng chờ.

Nam thúc bắt đầu cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, theo không ngừng mà dò xét, sắc mặt bắt đầu trở nên cổ quái, sau đó lại nghi hoặc không thôi, lại trở nên ngưng trọng, cuối cùng trở nên ngạc nhiên và không biết làm sao.

Bọn người Kỷ phu nhân ở tại một bên lẳng lặng nhìn, không dám quấy rầy, thấy sắc mặt Nam thúc biến hóa, đều cảm thấy có chút quái dị.

– Người này đến cùng xảy ra chuyện gì?

Hồi lâu, Nam thúc rốt cục mở miệng hỏi, ngữ khí cực kỳ ngưng trọng.

Tử Lăng vội hỏi:

– Là chúng ta phát hiện lúc hái Phong Tử Tín ở bên ngoài Tử Vân Phong bên ngoài thành Hồng Nguyệt, lúc phát hiện hắn đã là thế này rồi, chắc vì đi vào Địa Lão Thiên Hoang nên mới tổn thương thành ra như vậy.

Nam thúc chợt nói:

– Thì ra là bị thương trong Địa Lão Thiên Hoang, khó trách cổ quái như thế. Người này giống như chết không chết, nói sống lại không giống sống, ta cũng chưa bao giờ thấy qua tình huống bực này, sợ rằng không cách nào giúp hắn được rồi.

– Cái gì? Ngay cả Nam thúc ngươi cũng bất lực sao?

Lúc này ngay cả Kỷ phu nhân cũng giật mình, Nam thúc chính là Thuật Luyện Sư Tử Vân Phong, ở trong mắt nàng chính là tồn tại không gì không làm được, rõ ràng cũng thúc thủ vô sách

Nam thúc nói:

– Bình thường lâm vào loại trạng thái chết giả này có rất nhiều nguyên nhân, nhưng đa số tình huống đều chỉ có thể dựa vào ý chí bản thân sống lại. Phu nhân nếu muốn giúp hắn thì có thể lấy một quả Ngũ Hành Hoàn Đan cho hắn ăn vào, có lẽ có thể gia tăng tỷ lệ sống sót lên một chút đấy.

Kỷ phu nhân biến sắc, quả quyết nói:

– Mà thôi, người này ta không rõ, há có thể lãng phí một quả Ngũ Hành Hoàn Đan, đây chính là linh dược bát giai, giá trị vạn kim a.

Nàng nhìn thoáng qua Tử Lăng, nói:

– Người nọ là bốn người các ngươi mang về, vậy do các ngươi xử lý đi.

Bốn ả nha đầu đều sửng sốt một chút, một người không biết sống chết như thế, các nàng xử lý như thế nào đây.

Một gã võ giả vụng trộm truyền âm qua, nói:

– Mang đến ngoài thành tùy tiện tìm một chỗ ném đi là được.

Sắc mặt Tử Lăng hơi trắng bệch, khẽ lắc đầu.

Hai tỳ nữ khác cũng không muốn quản nhiều, cuối cùng chỉ còn lại Bạch Vân nguyện ý giúp người, hai người mang người nó tới kho củi, tạm thời an trí ở đó.

Kho củi thập phần đơn sơ, trời vào đêm, ánh trăng chiếu vào, chiếu lên trên thân người xấu xí kia.

Thân thể người xấu xí này tựa hồ có chút nổi lên biến hóa, nhìn kỹ lại, sẽ phát hiện trên người hắn bắt đầu hiện lên kim mang nhàn nhạt, hơn nữa trên làn da tựa hồ lộ ra bạch quan nhu hòa, ánh trăng vẩy lên người, phảng phất bị trực tiếp hút vào.

Trong Giới Thần Bi, bởi vì linh hồn Lý Vân Tiêu trọng thương nên giờ phút này vô cùng lờ mờ, toàn bộ bầu trời đều bị âm trầm bao phủ, tựa hồ như lâm vào tận thế vậy

Sắc mặt mọi người đều ngưng trọng, đám nguyên lão tiến vào đầu tiên như Đoạn Việt cũng chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng như vậy cả.

Trạng thái của Giới Thần Bi cùng một nhịp thở với sinh tử Lý Vân Tiêu, nếu Lý Vân Tiêu thân vẫn vậy thì mảnh không gian này sẽ lần nữa biến thành vật vô chủ, người ở bên trong trừ phi có lực lượng phá vỡ thế giới, nếu không sẽ không cách nào ra ngoài được, thẳng đến khi Giới Thần Bi tìm được chủ nhân mới.

Còn có một loại khả năng chính là Giới Thần Bi cũng theo đó tan vỡ, phiến thế giới này trực tiếp chảy vào trong hư không, phiêu đãng trên không Thiên Võ Giới, cuối cùng tiêu vong, hoặc là dưới cơ duyên xảo hợp, chậm rãi diễn biến thành tồn tại giống như Tứ đại Tiên Cảnh vậy.

Sắc mặt mấy người trong Giới Thần Bi đều cực kỳ khó coi, nhao nhao hội tụ đến Phương Thốn Sơn.

Nhưng loại tình huống này, mặc dù là Viên Cao Hàn cũng không cách nào giải quyết, chỉ có thể thuận theo ý trời.

Chỉ có một đạo thanh ảnh không ngừng xuyên qua dưới bầu trời lờ mờ này, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó, đúng là Yêu Long hiển hóa ra Long hình, ngay lập tức vạn dặm.

Rốt cục, hắn ngừng lại ở trên không một mảnh đất hỏa hồng, đáp xuống trên một một khối hồng thạch cực lớn.

Dưới tảng đá là một cây tiểu thụ xanh mượt, hoàn toàn không hợp với bầu trời âm trầm kia

Yêu Long ngưng giọng nói:

– Tiểu Ngô, lần này cần dựa vào ngươi cứu người rồi.

Trên gốc tiểu thụ kia huyễn hóa ra bộ dáng một đứa bé, kinh sợ nói:

– Đừng chuyện gì cũng đánh chủ ý lên đầu ta thế.

Yêu Long nói:

– Lần này sống còn, ngươi nguyện cũng phải nguyện, không nguyện cũng phải nguyện thôi.

Thân thể của hắn cũng hiện ra vẻ sáng ngời bất định, phiêu hốt không thôi, hắn cùng cộng sinh với linh hồn Lý Vân Tiêu, nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh.

Tiểu Ngô cười lạnh nói:

– Chính hắn không biết tự lượng sức mình, dẫn động Nghiệp Hỏa thiêu thân, hiện giờ ba hồn bảy vía đều đã bị đốt không còn gì rồi, coi như là ta lúc toàn thịnh cũng không có cách nào, huống chi là hiện giờ.

Yêu Long cau mày, nói:

– Ta rõ ngươi đã từng đáp ứng Lý Vân Tiêu, độ một tia Thái Nhất huyền khí cho hắn, chẳng biết có chắc chắn không?

Thân hình Tiểu Ngô chấn động, ngưng giọng nói:

– Đương nhiên chắc chắn, chỉ là ngươi xác định hiện giờ liền cần sao? Thái Nhất huyền khí chính là Thiên Địa sơ khai biến thành, nếu dùng tu vị võ đạo đỉnh phong hấp thu, rất có khả năng sẽ bước vào Thập Phương Thần Cảnh, nếu dùng trạng thái hiện giờ của hắn hấp thu, có lẽ có thể bảo vệ hắn một mạng, nhưng cũng mất đi cơ hội thành Thần rồi.

Yêu Long khẽ nói:

– Mạng cũng mất còn thành thần gì? Hiện giờ trừ Thái Nhất huyền khí của ngươi ra, ta đi đâu tìm ra cách cứu hắn một mạng đây. Nếu Lý Vân Tiêu thực chết rồi, Phượng Hoàng Thần hỏa cũng sẽ tiêu tán trong thiên địa, ngươi cũng không thể nào mỗi ngày đều hấp thu lực lượng thần hỏa như hiện giờ nữa rồi