Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1406: Phong Hỏa Luân lớn nhỏ




Thân hình Lý Vân Tiêu chậm rãi bành trướng, trong mây đen quay cuồng trên bầu trời tựa hồ như bị hắn ảnh hưởng, lôi điện lập lòe càng thêm lợi hại, không ngừng đánh rơi xuống, vậy mà toàn bộ đều bị hắn hấp thu vào.

– Lôi đình vạn quân

Thân thể bành trướng cơ hồ trong suốt kia bỗng nhiên nổ bung, hóa thành vạn đạo lôi đình đánh tới bốn phương tám hướng, như là Thiên Địa chi uy, lôi chi địa ngục mở ra tại nhân gian vậy.

– Ah ah ah

Dưới tiếng sấm đinh tai nhức óc kia, tiếng kêu thảm thiết của vô số chiến sĩ Hải tộc không dứt bên tai, từng đạo Lôi Long ầm ầm qua trên người những người này, thân hình cực lớn của đám người tộc Xỉ Kình bị sấm đánh khiến toàn thân đều run rẩy.

– Giận a!

Tên kia tiểu thống lĩnh tộc Xỉ Kình kia giận dữ một tiếng, trong đôi mắt phun ra lửa, một chiêu đại hải vô lượng từ trên trời rơi xuống, mang theo Cửu Thiên Đế Khí giải khai lôi ngục, tụ lực lượng toàn thân vào trong một chưởng, muốn triệt để đánh gục Lý Vân Tiêu.

Ở trung tâm lôi ngục, thân hình Lý Vân Tiêu chậm rãi hiển hiện, hai tay bấm niệm pháp quyết, hai đạo nguyên tố chi lực bắn ra, ngưng tụ ra Phong Hỏa Luân cực lớn xoay tròn trước người, một ít chiến sĩ tộc Xỉ Kình ở gần đều lộ ra vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng, không ngừng run rẩy.

Lôi và hỏa chi lực chính là khắc tinh của Hải tộc, chỉ riêng tổn thương nguyên tố đã khiến bọn hắn khó có thể chống đỡ rồi.

– Phong chi vận luật, Hỏa chi ý chí, Phong Hỏa lưu chuyển, Tam Thiên Quang Minh Tiểu Thế Giới.

Lý Vân Tiêu dùng chưởng lực khống chế, vận chuyển Phong Hỏa Luân kia tới cực hạn, đột nhiên vỗ ra

“Oanh”

Đại hải vô lượng của tiểu thống lĩnh tộc Xỉ Kình lập tức bạo phát vô tung vô ảnh, nguyên tố chi lực cường đại cuốn tới, không chỉ có hắn, mà trên trăm tên chiến sĩ tộc Xỉ Kình ở chung quanh cũng đều bị quấn vào, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Toàn bộ Phong Hỏa Luân ầm ầm quay trên mặt biệt, như liệt nhật chói chang, phá vỡ toàn bộ bộ dị tượng lờ mờ trên bầu trời.

Lý Vân Tiêu như thần linh lâm không đứng trong thế giới Phong và Hỏa, hai mắt lạnh lùng ngóng nhìn qua.

Mà mấy vạn đại quân Hải tộc kia dưới uy thế kia vậy mà sợ tới mức không ngừng lui về phía sau, càng có đại lượng Hải tộc đê giai bị dọa sợ hãi trực tiếp trốn vào dưới đáy biển

Xa xa trên đầu thành trấn Hải Thiên mọi người đều cực kỳ kinh hãi, tuy rằng cũng biết hắn là nhân tài mới xuất hiện đệ nhất nhân, nhưng lúc chính thức thể hiện ra lực lượng vẫn khiến người cực kỳ rung động.

Trong mắt Liêu Dương Băng cũng lộ dị sắc, thầm nghĩ đây nhất định chính là át chủ bài của Lý Vân Tiêu rồi, chỉ cần thực lực của hắn càng mạnh, đối kháng Bắc Minh thế gia lại càng có nắm chắc.

Tiểu thống lĩnh tộc Xỉ Kình cả người đều bị đốt cháy đen, phun ra một ngụm lớn máu tươi bị đánh bay ra xa hơn 1000m,, nhưng tinh thần chiến sĩ Hải tộc khiến hắn nhịn đau rống giận lại lao đến.

– Dừng tay

Nghiễm Dịch rốt cục không nhịn được nữa, trong lòng hắn cũng cực kỳ kinh hãi, khí tức khủng bố do Phong Hỏa chi lực phát ra khiến hắn cũng cảm thấy kinh hãi.

Lý Vân Tiêu lâm không khẽ vẫy, Phong và Hỏa đầy trời phi tốc co rút lại, bầu trời như Liệt Dương cũng chầm chậm hóa thành nắng ráo sáng sủa. Một lát sau, một đầu Ngạc Ngư xuất hiện dưới chân Lý Vân Tiêu.

Ngạc Ngư này bộ dáng đã hoàn toàn khác với lúc ở Vực Ngoại Tinh Không, Ngạc Ngư hiện giờ chỉ có một nửa thân thể trước kia, lại thêm vào Phượng Hoàng Thần hỏa, trên thân thể hiện giờ nhiều hơn rất nhiều hoa văn hỏa hồng sắc cổ quái, phần lưng còn dài ra vây lưng giống như hỏa diễm vậy.

Nghiễm Dịch kinh hãi nhìn sinh vật kỳ dị này, chẳng biết tại sao chỉ thấy trong lòng ẩn ẩn có chút khủng hoảng, tựa hồ uy áp phát ra từ trên người thứ này còn trên cả Long uy của hắn.

Ngạc Ngư mở ra bốn chân trên không trung, bò lên, nhưng tốc độ lại cực nhanh, thoáng cái đã đi tới trước mặt Nghiễm Dịch.

Nghiễm Dịch cũng ngồi không yên, đứng dậy liên tiếp lui về phía sau, cả kinh nói:

– Đây là sinh vật gì?

Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:

– Chỉ là một đầu Ngạc Ngư ngu xuẩn mà bản thiếu gia nuôi thôi, đương nhiên, Nghiễm Dịch công tử thân là Vương tộc Đông Hải, cao cao tại thượng, tự nhiên sẽ không nhận ra những sinh vật cấp thấp này rồi!

– Ngạc, Ngạc Ngư?

Nghiễm Dịch mở to tròng mắt, đây thật là một đầu Ngạc Ngư, tuy rằng trên người có hoa văn và vây lưng, nhưng hẳn là một loại biến chủng.

Hắn ổn định lại tâm thần, lúc này mới nói:

– Ngươi tùy ý đả thương đông đảo chiến sĩ Hải tộc ta, chẳng lẽ sẽ không sợ gây ra hai tộc đại chiến sao?

Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười cười, khẽ nói:

– Cái gọi là hai tộc đại chiến chẳng qua chỉ là khiến võ giả tộc ta lịch lãm rèn luyện nhiều một chút thôi, sợ cái gì. Dù sao Đông Hải lớn như vậy, Hải tộc cũng giết không hết, giết còn có thể tái sinh, có gì phải sợ chứ?

– Ngươi...

Sắc mặt Nghiễm Dịch lập tức tái nhợt, gân xanh trên cánh tay kéo căng ra, sát khí quanh quẩn bốn phía, lạnh giọng nói:

– Một khi hai tộc khai chiến, đối với nhân loại các ngươi mà nói chính là tận thế, coi như là nơi các ngươi gọi là Thánh Vực cũng sẽ bị san bằng trong khoảnh khắc thôi.

Lý Vân Tiêu cười to nói:

– Ha ha, san bằng thì san bằng, liên quan gì đến ta, ta cũng đã nhìn đám lão gia hỏa Thánh Vực kia không vừa mắt lâu rồi, làm phiền các ngươi đi san bằng đi, không san bằng thì ngươi chính là tên hèn nhát.

Nghiễm Dịch tức đến nhe răng trợn mắt, gương mặt cũng bắt đầu vặn vẹo, tựa hồ muốn yêu hóa thành Long. Hắn thân là hậu duệ Vương tộc cao cao tại thượng, đã bao giờ phải chịu qua tức giận thế này? Nhưng nghĩ đến Hồng Thạch, nghĩ đến lực lượng kinh khủng lúc trước của người này, lý trí hắn vẫn chiến thắng cảm xúc, cả giận nói:

– Ta không đấu miệng lưỡi vô vị với ngươi nữa, mau giao Hồng Thạch ra đây thì ngươi có thể đi, chúng ta cũng trực tiếp lui binh về.

Lý Vân Tiêu lộ vẻ trêu tức, khẽ nói:

– Các ngươi lui binh hay không có liên quan gì đến ta? Không muốn lui cũng đừng lui, ta đi trước, các ngươi cứ ở lại đó đây.

Hắn dẫm lên Ngạc Ngư dưới chân muốn rời đi, trong miệng còn lầm bầm nói:

– Thật sự là một đám tú đậu, có bản lĩnh thì ở trên mặt biển vài năm đi.

– Ngươi, ngươi, ngươi..., đáng chết, đáng chết ah!

Nghiễm Dịch triệt để giận điên lên, giận dữ hét:

– Chiến sĩ Xỉ Kình, triệu hoán Mông Lỏa.

Tên tiểu thống lĩnh tộc Xỉ Kình toàn thân cháy đen kia cả kinh, vội vàng lĩnh mệnh, lúc này vài tên chiến sĩ tộc Xỉ Kình bị thương tương đội nhẹ nhao nhao tụ lại, tổng cộng bảy người làm thành một vòng tròn lớn, bắt đầu đánh ra các loại pháp quyết.

Đám binh tôm tướng cá đã sớm tránh qua một bên, mấy vạn người hoảng sợ nhìn xem, không nổi lên chút tác dụng nào cả

Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, rốt cục bắt đầu trở nên ngưng trọng.

Mỗi Hải tộc đều có đồ đằng của mình, những đồ đằng này cũng không phải tự tưởng tượng ra, mà là cường giả siêu cấp đã từng tồn tại hoặc là giờ đang tồn tại, ví dụ như đồ đằng của Vương tộc chính là Chân Long, mà đồ đằng chi thứ từ Vương tộc tách ra, cũng chỉ có thể là Thủy Long.