Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1399: Trao đổi (1)




Trong khoảng thời gian này tới nay, Nhuận Tường thương thế ở bên trong Tụ Mệnh Thiên Quan tuy rằng đạt được ức chế, lại vẫn như cũ hiện ra tình huống chuyển biến xấu, nếu là lại không nhận được cứu trị, e rằng sẽ thật sự tổn hại đến võ đạo căn cơ.

– Nghiễm Dịch ngươi đừng đi!

Nhuận Tường sau một lúc cân nhắc, rốt cục mở miệng gọi lại Nghiễm Dịch đang muốn rời khỏi.

– Nga? Biểu ca thay đổi chủ ý?

Nghiễm Dịch gương mặt đắc ý, khóe miệng mang theo dáng tươi cười trêu chọc, tựa hồ đã sớm liệu đến hắn sẽ thay đổi chủ ý.

Nhuận Tường vẻ mặt âm trầm, nói:

– Chân long bí bảo không có khả năng cho ngươi, nhưng ta có thể dùng đồ vật khác đến đổi.

Nghiễm Dịch hơi biến sắc mặt, cười lạnh nói:

– Biểu ca đây là đang nói đùa chứ? Vạn năm linh nhũ giá trị cao, hầu như được xem là có thêm một cái mạng, không có long chi bí bảo, coi như là long tinh ta cũng không đổi.

Nhuận Tường gương mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói rằng:

– Thủy long chi huyết.

– Cái gì?

Nghiễm Dịch toàn thân run rẩy một chút, cả người giống như sét đánh, bị cả kinh liên tiếp lui về phía sau, sợ hãi nói:

– Đùa gì thế? Ngươi có thủy long chi huyết?

Không chỉ có là Nghiễm Dịch, sau lưng mấy trăm tên hải tộc chiến sĩ cũng đều khiếp sợ không thôi, thậm chí đưa tới một trận rối loạn.

Những chiến sĩ này đều là vóc người dị thường cao to, khuôn mặt dữ tợn, hai chiếc răng nanh to lớn chiếm cứ phân nửa khuôn mặt, lớp da dày vừa nhìn đã có lực phòng ngự cực mạnh, là một chi nhánh của Xỉ Kình Tộc trong hải tộc, cũng là thượng tầng siêu cấp chủng tộc, tự nhiên minh bạch giá trị của thủy long chi huyết.

Nếu nói thủy long, chính là tổ tiên đời thứ nhất của tứ hải vương tộc, cũng là hậu duệ gần nhất của chân long.

Minh Bá vẫn luôn hoảng sợ đứng ở một bên, vô cùng cẩn thận, hai người nói chuyện hắn nghe cũng không phải quá hiểu, cũng không muốn hiểu, chỉ biết đều là tồn tại không thể trêu chọc.

Trong giọng nói khó có thể ức chế được khiếp sợ và hoài nghi, Nghiễm Dịch lạnh lùng hừ nói:

– Biểu ca từ lúc nào trở nên thích nói đùa như thế? Có thủy long chi huyết ngươi lại không cần, còn để cho ta?

Nhuận Tường mỉm cười, nói:

– Dĩ nhiên không phải là thủy long chi huyết thực sự, mà là vô hạn tiếp cận ngươi có thể cảm thụ một chút.

Một đạo hồng quang từ trong thiên quan bắn đi ra, chỉ là một tia vị đạo huyết khí.

Nghiễm Dịch không cho là đúng, cười lạnh nói:

– Nếu nói vô hạn tiếp cận, đều là phóng rắm, biểu ca ngươi đừng vọng tưởng!

Thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại, trên mặt hiện ra ngạc nhiên, sau đó là khiếp sợ, tiếp theo là vô cùng kinh hãi.

Mà Nhuận Tường lại vẫn là lạnh lùng cười, tựa hồ đã sớm dự liệu đến hắn sẽ có biểu lộ như vậy.

– Máu này…, máu này…

Nghiễm Dịch kích động đến sắc mặt đều đỏ bừng, vội vàng nói:

– Máu này là từ đâu tới? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Thực sự tràn đầy vị đạo của thủy long a!

Nhuận Tường lạnh lùng nói:

– Những điểm này không phải là chuyện mà biểu đệ nên biết, đổi hay không đổi, chỉ cần một câu nói.

Nghiễm Dịch đem thần sắc kích động đè xuống, con ngươi đảo một vòng, dịu dàng cười nói:

– Nếu biểu ca còn có thứ tốt bực này, vậy dĩ nhiên là phải thay đổi, một giọt linh nhũ vạn năm đổi mười giọt huyết dịch loại này.

– Hừ, Nghiễm Dịch, ngươi chớ ở trước mặt ta giả bộ, loại huyết dịch này giá trị cao căn bản là khó có thể đánh giá, thậm chí còn ở trên chân long bí bảo, một giọt máu đổi ba giọt linh nhũ của ngươi, nếu không thành cũng không sao, thương thế của ta bất quá kéo dài thêm chút thời gian mà thôi.

Nhuận Tường gương mặt bình tĩnh, tựa hồ lười lại nói, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Nghiễm Dịch sắc mặt đại biến, trầm tư nói:

– Nếu là thủy long chi huyết thật, một giọt đương nhiên đáng giá nhưng huyết dịch này rõ ràng có khiếm khuyết, ta cầu được một giọt, huyết mạch phản tổ tỷ lệ cũng cũng không lớn a. Chỉ cần có hai giọt, ta liền đổi.

Thủy long chi huyết chân chính, đó cũng là vật của thập phương thần cảnh, có một giọt liền có thể đạt được 50% cơ hội huyết mạch phản tổ trở lên, chỉ cần thiêu chọn một tên long tộc thiên phú không phải quá mức kém cỏi ăn vào, trên căn bản là nhất định có thể thực hiện phản tổ.

Mà thứ phẩm này của Nhuận Tường, tuy rằng huyết mạch chi lực đã vô hạn tiếp cận, nhưng thật ra phẩm cấp huyết mạch lại không cách nào đề thăng tới thập giai, trên hiệu quả hơn kém cực lớn.

Chính hắn sau khi phục dụng ba giọt huyết dịch loại này, thực hiện huyết mạch phản tổ, lúc này mới có thể đủ dung hợp đại lượng chân long bí bảo, bằng không lấy hiện nay huyết mạch chi lực của tứ hải vương tộc, căn bản không có khả năng dung hợp bốn món bí bảo.

Trải qua thực hiện huyết mạch phản tổ, Nhuận Tường đã không cần loại huyết dịch này nữa, trên người hắn bây giờ cũng chỉ còn lại có hai giọt, nguyên bổn định cùng với hải vực vương tộc khác trao đổi long chi bí bảo, nhưng lúc này trọng thương trong người, không thể không nhịn đau nhức bỏ đi thứ yêu thích.

Nhuận Tường suy tư chốc lát điều kiện của Nghiễm Dịch, nói:

– Ba giọt linh nhũ vạn năm, lại thêm một khối long tinh, ta liền cho ngươi hai giọt huyết dịch. Trên người ta cũng chỉ còn lại có hai giọt này, nếu muốn nhiều hơn nữa cũng đành chịu.

Nghiễm Dịch sắc mặt thay đổi mấy lần, long tinh hắn cũng chỉ có một khối mà thôi, hơn nữa còn là giữ kín không nói ra, bên trong Đông Hải vương cung đều không người nào biết.

Nhưng nghĩ đến vị đạo của huyết dịch, hắn rốt cục cắn răng nói:

– Được đổi thì đổi!

Hắn từ trên người lấy ra cái bình ngọc vừa nãy, cùng với một cái hộp đồng thời ném cho Nhuận Tường, đối phương dưới loại trạng thái này, cũng không sợ hắn đùa giỡn quỷ kế.

Nhuận Tường thận trọng mở bình ngọc, một mùi thơm nồng nặc đập vào mặt, chỉ là khẽ ngửi một chút, đã cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế trên người tựa hồ đã tốt hơn phân nửa. Mà trong một cái hộp khác lại là một tảng đá tinh thể màu xanh, tựa hồ muốn hòa hợp lên, hóa thành khói xanh bay đi, chính là long tinh không thể nghi ngờ.

Sau khi xác nhận, Nhuận Tường cũng đồng dạng lấy ra một bình nhỏ phong cách cổ xưa ném tới, sau đó từ trong bình ngọc đổ ra một giọt linh nhũ, nuốt vào bụng, lập tức cảm thấy thương thế trong nháy mắt được ngăn trở, một sức mạnh thần kỳ to lớn hòa tan ra, mau chóng chữa trị thân thể hắn.

Nghiễm Dịch khi lấy được bình nhỏ, sau đó cũng là vội vàng mở ra kiểm nghiệm, hai giọt máu đỏ tươi nằm ở trong bình, ánh mắt hắn lộ ra vẻ dị thường khát vọng cùng kích động, thân thể cũng bắt đầu run rẩy, lấy ra một cái chai lớn hơn, đem bình nhỏ đưa vào trong đó, lấy thêm ra một cái hộp ngọc để cái chai vào, cuối cùng mới thu liễm.

– Ha ha, Nhuận Tường biểu ca, linh nhũ của ta đây không khiến cho ngươi thất vọng chứ?

Nghiễm Dịch tuy rằng cho đi bốn món bảo vật, nhưng hiển nhiên tâm tình thật tốt.

– Phanh!

Một tiếng nổ vang, Tụ Mệnh Thiên Quan trực tiếp nổ lên, bị đánh thành phấn vụn.