Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1353: Cửu Thiên lãm nguyệt (1)




Sắc mặt Nguyễn Hồng Ngọc khó coi nói:

– Có ý gì? Đã sắp chết rồi, còn ẩn dấu?

Khả Nguyệt đã làm tốt chuẩn bị muốn xuất thủ, nghe Khương Sở Nhiên nói như thế, trong lòng ngẩn ra, lắng nghe.

Khương Sở Nhiên cười nói:

– Ban đầu ta cũng cảm thấy người này không có phần thắng, thế nhưng hiện nay xem ra, tiểu tử này ẩn giấu thực lực rất lớn a, chẳng lẽ hắn sợ chúng ta nhìn ra lai lịch của hắn?

– Cái gì?

Nguyễn Hồng Ngọc cả kinh, sau đó lắc đầu liên tục nói:

– Ngươi là ý nói hắn vẫn đang ẩn núp thực lực của mình chiến đấu? Làm sao có khả năng, hắn ngay cả sáu cái huyền khí cấp chín cũng dùng, này đã là lá bài tẩy to lớn nhất, chẳng lẽ hắn còn có lá bài tẩy mạnh hơn sáu huyền khí cấp chín?

Khả Nguyệt nghe mà một trận hoảng sợ, lá bài tẩy so với sáu huyền khí cấp chín càng mạnh hơn, này không thể nghi ngờ chính là Nguyệt đồng, trong hai tay nàng chảy mồ hôi, nếu như Lý Vân Tiêu sử dụng tới đồng thuật mà nói, sợ là ngay cả nàng cũng không giữ được hắn.

Khương Sở Nhiên khẽ cười nói:

– Ta cũng rất hiếu kỳ, ánh mắt của tiểu tử này rất giãy dụa. Xem ra thế cuộc sẽ không như chúng ta lúc trước sở liệu nghiêng về một phía như vậy.

Trên vũ đài, chiến kích lâm không chém tới, sắc mặt Lý Vân Tiêu thay đổi mấy lần, chớp mắt liền tới, đã không tránh kịp, thân pháp đạp ra, vẫn như cũ bị cắt phá lồng ngực, hiện ra huyết nhục đỏ tươi.

– Hừ, chỉ có thực lực như vậy sao? Xem ra chiến đấu so với ta dự tính sớm kết thúc hơn.

Nhuận Tường cười gằn một tiếng, chiến kích trong tay liên tục chém ra, từng đạo từng đạo đánh chém luân phiên mà ra, Lý Vân Tiêu ở dưới thế tiến công liên hoàn đáp ứng không xuể, chiêu nào chiêu nấy gặp nạn.

La Thanh Vân cũng nhíu mày, hắn biết thực lực của Lý Vân Tiêu hoàn toàn không chỉ như thế, cũng không biết hắn vì sao phải ẩn giấu.

Ầm…

Đột nhiên một tiếng huyền khí va chạm, kèm theo Lôi Điện to lớn lấp lóe, Lý Vân Tiêu rốt cục không thể nhịn được nữa, lấy ra chuy tử nện ở trên chiến kích, bắn ra vạn đạo ánh chớp.

Cái Ma Ha cổ văn đại diện cho lôi chi quy tắc ở trong sấm sét hiện lên, đánh văng tam xoa chiến kích của đối phương ra.

– Trời ạ, lại là một cái huyền khí cấp chín.

Trái tim của mỗi người lần thứ hai co giật một thoáng, này đã là kiện huyền khí cấp chín thứ tám mà Lý Vân Tiêu sử dụng, sắc mặt mỗi người đều gần như dại ra.

– Ngươi cuối cùng chọc giận ta, phần mộ ngươi đã thay mình đào xong rồi.

Trên mặt Lý Vân Tiêu lướt qua vẻ tàn khốc, hắn biết trên người Nhuận Tường còn có hai Long Bí bảo, mình lại ẩn giấu sợ là càng đánh càng nguy hiểm, hơn nữa chỉ cần không dùng tới Nguyệt đồng cùng kiếm quyết Trảm Tinh thần, chí ít ở Hồng Nguyệt thành là an toàn.

Hai tay hắn một điểm, lại là bốn chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bay ra, rải rác ở bốn phía vũ đài, năm kiếm chịu ảnh hưởng, đồng thời “ào ào” bay vào không trung, cửu kiếm lâm không, tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, lẫn nhau dẫn dắt, một trận đồ nhàn nhạt ở trên cửu kiếm ẩn hiện.

– A? Lại bốn cái.

Mọi người đã triệt để chết lặng, từng cái từng cái há to mồm, cảm giác trên đời sẽ không còn đồ vật có thể kích thích bọn họ nữa.

Nguyễn Hồng Ngọc cũng triệt để dại ra, mím môi, hoàn toàn không biết nói cái gì cho phải.

Khương Sở Nhiên một mảnh ngạc nhiên, sau đó cau mày nói:

– Tuy huyền khí cấp chín nhiều, nhưng ham nhiều tước không nát, ta nhìn hắn mỗi một dạng đều không thể phát huy ra uy lực gì, còn không bằng La Thanh Vân lúc trước, chuyên tâm ở một cây trường thương.

Nguyễn Hồng Ngọc ngơ ngác nói:

– Lời tuy như vậy……, nhưng huyền khí cấp chín cũng quá nhiều đi……, nhiều đến có thể dùng để bày trận.

– Kiếm trận Cửu Thiên Lãm Nguyệt.

Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, trong mắt không có bất kỳ do dự nào, đồ án trên kiếm trận kia nhanh chóng ép xuống, chín thanh kiếm tự thành kiếm hình, ở trên đồ án lần thứ hai ngưng ra một thanh Kiếm Ảnh, điên cuồng hấp thu linh khí đất trời bốn phía, kiếm khí chi hải khủng bố lan tràn ra.

– Kiếm trận thật mạnh, đây rốt cuộc là trận pháp gì, ngay cả ta cũng chưa từng nghe thấy.

Khương Sở Nhiên ngơ ngác thất sắc, kiếm trận kia trong nháy mắt biến hóa, để trong lòng hắn giật mình. Vũ giả quan sát dưới đài cũng nín thở ngưng thần, không ít người ngơ ngác phát hiện, da của mình bắt đầu nứt ra từng đạo từng đạo lỗ hổng, chảy máu.

– Chuyện gì xảy ra? Không phải có vũ đài phòng ngự sao? Kiếm khí dĩ nhiên có thể xuyên thấu ra?

Người phía dưới từng cái từng cái dị thường khiếp sợ, vội vàng vận công chống đối.

Một lão giả ở chỗ ngồi vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Cửu Âm Cửu Dương kiếm trận của tông ta hưởng nổi danh khắp thiên hạ, thế nhưng…

Hắn rốt cục thừa nhận nói:

– Thế nhưng so với Cửu Thiên Lãm Nguyệt kia vẫn có chênh lệch, kiếm trận bá đạo như vậy, sẽ không thể nào yên lặng vô danh, lẽ nào chư vị thật sự không người thấy qua?

– Ồ? Cửu Âm Cửu Dương kiếm trận của quý phái quả thật là kiếm trận mạnh nhất mà ta biết, lại vẫn không bằng Cửu Thiên Lãm Nguyệt này?

Một lão giả khác giật mình nói:

– Ta quan sát kiếm trận kia diễn biến còn không hết cửu số, chỉ là người trẻ tuổi này thực lực quá nông, căn bản không phát huy ra uy lực.

Lão giả lúc trước kia nói:

– Cửu chính là cực hạn, nếu nói kiếm trận này có thể đột phá chút, như vậy uy lực sẽ vô cùng khủng bố. Người này hiện tại bất quá là lục tinh Vũ Tôn, nếu như hắn bước vào Vũ Đế, hoặc là cửu tinh Vũ Đế, lại triển khai loại kiếm trận này, trong thiên hạ ai có thể địch?

Trong lòng mọi người đều ngơ ngác, lấy tình huống trước mắt đến xem, có thể một lần lấy ra nhiều huyền khí cấp chín như vậy, sau lưng nhất định là có tài nguyên khổng lồ chống đỡ, hơn nữa lấy tình huống hiện nay nhìn thấy, Lý Vân Tiêu bước vào Vũ Đế là không có chút hồi hộp nào, nếu để cho người này trưởng thành, sợ là sẽ diễn biến thành đại nhân vật như Ngạo Trường Không.

– Đáng chết a.

Nhuận Tường kinh hãi, giờ khắc này kiếm đồ kia đã ép tới hắn khó có thể nhúc nhích, nếu như không trung treo cao cửu kiếm hoá hình hạ xuống, sợ là một thân Long Lân cũng sẽ hủy diệt sạch.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay nguyên bản bình thường bắt đầu tiến hóa ra vuốt rồng, một luồng sức mạnh thê lương tản ra, Chân Long móng vuốt làm người nhìn thấy mà giật mình bỗng nhiên nắm chặt chiến kích, một luồng kình khí cường đại đem kiếm đồ đội lên.

– Hừ, vuốt rồng này là lợi ích Thương đưa cho ngươi sao? Ta nhớ ngươi còn có một đôi sừng rồng a? Vẫn là đồng thời dùng tới đi, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng theo dõi hắn.

Khóe miệng tự tin mỉm cười kia, để Nhuận Tường xem giận tím mặt, quát:

– Đối phó ngươi, ba cái Long Bí bảo liền đủ.

Trong tay hắn chiến kích tan ra, mấy đạo trảm quang ngang trời, trong nháy mắt chém phá kiếm đồ, muốn đem một mảnh kiếm khí chi hải kia bổ ra.

– Lại là Long Bí bảo? Chẳng trách những người nắm giữ Long huyết kia đối với vật ấy đổ xô tới, ta nhìn thực lực hắn một thoáng liền gia tăng mấy lần a.