Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1236: Quả đắng (2)




Hắn quái lạ nhìn Lý Vân Tiêu một chút, hoàn toàn châm chọc cười nhạo nói:

– Có khi Nam vực cũng sẽ có cường giả đến cũng khó nói.

La Thanh Vân từ tốn nói:

– Không có hứng thú.

Hắn đứng dậy liền theo Nạp Lan Chỉ Tuyền rời đi, trải qua bên cạnh Lý Vân Tiêu, hừ lạnh nói:

– Ta còn tìm ngươi.

Nạp Lan Chỉ Tuyền nhìn hai người một chút, liền triệu tập vài tên đệ tử Ngân Nguyệt tông, thả ra một chiếc phi chu, đồng thời cưỡi gió bay đi.

Tiểu thuyền vô cùng tinh xảo hoa lệ, cưỡi gió mà đi.

Nạp Lan Chỉ Tuyền rốt cục không nhịn được hỏi:

– La đại ca, vừa nãy ở trong phòng ngươi truyền âm ngăn ta, để ta không nên cùng Lý Vân Tiêu tranh chấp là ý gì? Ngươi không phải ở trước mặt Tây Môn Kim Lăng nói sẽ không bảo hộ hắn sao?

La Thanh Vân nhìn nàng một cái, từ tốn nói:

– Phải, ta là bảo vệ ngươi.

Nạp Lan Chỉ Tuyền sững sờ, hai hàng lông mày nhíu lên, không hiểu nói:

– Bảo vệ ta? Giải thích thế nào?

La Thanh Vân nhìn nàng, ngưng tiếng nói:

– Bất luận lúc nào, cũng không thể cùng người này lên xung đột. Hắn cho tới nay, ta ở trong trẻ tuổi trên đại lục thấy qua người có thực lực mạnh mẽ nhất, không có một trong, mặc dù là đứng đầu Đông Vực thất tinh tử Nguyễn Tử Mậu ta cũng đã gặp, nhưng nếu bàn về sự đáng sợ, kém xa Lý Vân Tiêu.

– A?

Nạp Lan Chỉ Tuyền bỗng nhiên dại ra, ngơ ngác nói:

– Này, chuyện này làm sao có thể? Hắn không phải chỉ có ngũ tinh Vũ tông sao?

La Thanh Vân hừ nhẹ một tiếng, khuôn mặt lộ ra vẻ giận dữ, lạnh lùng nói:

– Đáng chết, hắn luôn giả heo ăn thịt hổ, nếu không có thực lực mạnh mẽ, sâu không lường được, làm sao có thể ở dưới mắt của chúng ta ẩn giấu tu vi?

Hắn giơ nắm đấm lên, giờ khắc này còn cảm thấy từng trận đau đớn truyền vào đại não.

Nạp Lan Chỉ Tuyền nhìn nắm đấm của La Thanh Vân hoàn toàn tím đen, triệt để dại ra…

Người của Ngân Nguyệt tông cùng La Thanh Vân vừa đi, ánh mắt của Từ Thanh cùng Bùi Minh Viễn lập tức rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, ánh mắt lạnh lùng, dần dần lạnh lẽo xuống.

– Ha ha, hai vị nhìn chằm chằm ta như vậy là ý gì?

Lý Vân Tiêu híp mắt nở nụ cười.

Bùi Minh Viễn gật đầu khen:

– Ngươi là người có tố chất mạnh nhất mà ta đã thấy, thế nhưng thực lực không được, hết thảy đều vọng đàm a.

Từ Thanh than thở:

– Lý Vân Tiêu, ngươi ta cũng coi như là từng vào sinh ra tử, ngươi hẳn phải biết lấy tình thế của Viêm Vũ thành cùng thân phận của ngươi hiện nay, ở trên đại lục chạy loạn là rất nguy hiểm, tuy rằng Vọng Triều các không phải siêu cấp thế lực, nhưng chưa chắc đã không phải là một nơi đến tốt đẹp.

Hắn ngoại trừ muốn lôi kéo Lý Vân Tiêu, càng là đối với vài món huyền khí cấp chín kia một mảnh cuồng nhiệt, nhưng Bùi Minh Viễn ở bên người, không cách nào nói rõ.

Bùi Minh Viễn cười nói:

– Từ huynh nói có đạo lý, nhưng ta cảm thấy Lưu Ly sơn trang so với Vọng Triều các thích hợp Lý huynh hơn.

Từ Thanh biến sắc, cười lạnh nói:

– Bùi huynh, hai hổ tranh chấp tất có một người bị thương, vì Lý Vân Tiêu, ta có thể từ bỏ Khương Như Băng vũ đài tái, đồng thời toàn lực trợ giúp ngươi. Nếu không cùng ta tử chiến, tạm thời bất luận thắng thua, ngươi còn có thể lấy tư thái toàn thịnh đi tham gia vũ đài chiến sao?

Bùi Minh Viễn sững sờ, không nghĩ tới Từ Thanh mở ra điều kiện như vậy, hắn trầm tư, rốt cục gật đầu đồng ý. Dù sao đạt được Lý Vân Tiêu, là vì lợi ích tông môn, mà trở thành con rể Khương gia, là vì lợi ích của mình, hai cái cân nhắc, đương nhiên là lợi ích của mình làm trọng.

Đây là việc rất dễ dàng cân nhắc, hắn từ từ lui sang một bên, khẽ cười nói:

– Mong rằng lời hứa của Từ huynh đáng giá nghìn vàng

– Ta hiểu rồi.

Từ Thanh đáp một tiếng, liền hướng Lý Vân Tiêu đi đến, nói:

– Lý Vân Tiêu, cân nhắc làm sao? Kỳ thực, đây căn bản không có cơ hội cho ngươi lựa chọn a.

Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu một cái nói:

– Từ huynh từng bước tương bức như thế, ta xác thực là không có cơ hội lựa chọn.

– Hả?

Từ Thanh hơi nhướng mày, sắc mặt Lý Vân Tiêu càng ngày càng lạnh lẽo, càng mang theo một tia xem thường cùng lạnh lùng, lẳng lặng theo dõi hắn, đột nhiên bản năng vũ giả để trong lòng hắn khẽ run lên, thật giống như phía trước là một con mãnh hổ dã thú, chậm rãi mở ra răng nanh.

– Này đúng là tiếc nuối.

Từ Thanh đem loại ý thức nguy hiểm kia bài trừ, Vũ Tôn lĩnh vực trên người đột nhiên mở ra, hướng về Lý Vân Tiêu ép đi, sau đó bóng người lóe lên, thân như du long, một chưởng chộp tới.

Con mắt Lý Vân Tiêu dần dần ngưng lại, trong tay lóe lên hàn quang, Thiên Thu Bá Đao đột nhiên hiện ra, bắn mạnh đao ảnh ngang trời, một đao mạnh mẽ liền chém xuống.

Chi.

Một luồng hàn ý từ nội tâm Từ Thanh dâng lên, nhưng sợ hãi chỉ chớp mắt, toàn bộ người hắn đã bị bao phủ ở dưới ánh đao tuyệt thế, vẻn vẹn là đao khí ngang dọc, liền để thân thể của hắn hầu như muốn phá diệt.

– Đại Bi Mộ Vân bảo kính.

Ở thời khắc sống còn này, hắn đã rõ ràng Lý Vân Tiêu vẫn áp chế thực lực, giả heo ăn thịt hổ, nội tâm chỉ có cay đắng vô biên, nhưng luyện hóa huyền khí cấp chín Đại Bi Mộ Vân bảo kính, hắn đối với mình vẫn có lòng tin nhất định.

Một gương đồng sáng loáng xuất hiện ở trong tay Từ Thanh, hướng về đao mang kia chiếu rọi, lập tức ở trước người hình thành một phòng ngự màu vàng, đem ánh đao xảo diệu từ đó tách ra, dĩ nhiên vòng qua thân thể của hắn chém về phía hai bên.

Bảo kính này có thể đem ánh đao tan mất?

Con mắt Lý Vân Tiêu co rụt lại, thân thể trực tiếp biến mất ở tại chỗ, thuấn di mà lên.

Trong thiên địa đột nhiên phong vân dũng động, Lý Vân Tiêu xuất hiện ở phía trước bảo kính, đồng thời một chưởng thu nạp phong vân, phong thái tuyệt thế, toàn bộ bầu trời đều hóa thành chưởng thế, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai đem chưởng lực đánh vào trên gương đồng.

Ầm.

Gương đồng phát sinh tiếng rung kịch liệt, Từ Thanh nắm lấy gương đồng cũng thuận theo run lên một cái, nhưng rất nhanh liền ổn định.

Lý Vân Tiêu thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn phát hiện sau khi một chưởng hạ xuống, lực lượng phong vân dĩ nhiên phản chấn trở về, trong nháy mắt ép tới trên cánh tay của hắn, hiện ra một tầng màu vàng, là Bất Diệt Kim thân tự động hộ thể.

Nhưng Đại Phong Vân Chưởng của hắn mạnh mẽ biết bao, chưởng lực cơ hồ bị trăm phần trăm chấn về, trong cánh tay truyền đến tiếng xương cốt gãy nhỏ bé, trong lòng ngơ ngác một thoáng, liền lập tức hóa thành thân thể Lôi Điện, để lực phản chấn trực tiếp xuyên thấu qua thân thể của mình, đánh về phía sau.

Tuy rằng Phong Vân Chưởng cường đại, nhưng không có đế khí quy tắc, không cách nào đối với lôi đình thân của mình tạo thành ảnh hưởng.

Sắc mặt Từ Thanh từ vui vẻ biến thành cả kinh, Đại Bi Mộ Vân bảo kính phản chấn, hiệu quả cùng tu vi đẳng cấp người nắm kính có quan hệ, hiện tại Từ Thanh có tu vi thất tinh Vũ Tôn, như vậy sức mạnh dưới thất tinh Vũ Tôn hầu như có thể trăm phần trăm phản chấn trở lại.