Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1172: Nhất đao thiên thu




Khô lâu mở ra thủy vực giới cho Lý Vân Tiêu, rốt cục cũng thực hiện được nguyện vọng của mình, có thể trọn đời an nghỉ, mà Thi Biệt đao sau khi chủ nhân rời đi, rốt cục cũng mất đi dấu hiệu tính mạng, trở về lại đao chi bản thể, yên lặng cắm trên vùng đất.

Yêu Long cũng thổn thức nói:

– Không thể tưởng được lại là kết quả này, một đời cường giả vậy mà lại vùi thân ở đây

Lý Vân Tiêu thở dài, cũng thê lương nói:

– Mặc ngươi công che cả đời, cũng không thoát khỏi năm tháng trôi qua. Tuế nguyệt, là Thiên Đạo lớn nhất ah.

Hắn chụp mạnh một trảo, chuôi Thi Biệt đao trên đại địa kia đột nhiên bay lên, hóa thành một đạo quang mang rơi vào hắn tay, hàn quang chiếu ảnh, ở trên thân đao có khắc lấy mấy chữ nhỏ rõ ràng: Nhất Đao Thiên Thu

– Nhất Đao Thiên Thu.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng thì thầm:

– Dù sao gọi ngươi Thi Biệt đao cũng không dễ nghe, danh tự của ngươi lúc trước cũng theo chủ nhân lúc đầu của ngươi biến mất trong dòng lịch sử rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi gọi là Thiên Thu Bá Đao đi.

Khí uẩn hắn cảm nhận được từ trên thân đao này còn trên cả Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm của hắn, là tồn tại cùng một cấp bậc với Hoàng Triêu Chung.

Lý Vân Tiêu sau khi thu Thiên Thu Bá Đao, cả người liền bay ra khỏi Giới Thần Bi, thu thần bi vào trongcơ thể, đột nhiên hắn lộ ra thần sắc cổ quái, cười khổ nói:

– Chỉ lo cảm ngộ Thiên Địa, không thể tưởng được tu vị cũng đã được đề thăng lên không ít.

Hắn lúc này chợt phát hiện, mình trong lúc vô hình vậy mà đã vượt qua hai cấp độ, vọt tới Võ Tôn tam tinh. Bất quá tu vị tăng lên với hắn mà nói tuy rằng cao hứng, nhưng cũng không đến mức quá hưng phấn. Hắn nhìn qua thủy đàm bên dưới, đáp xuống trong đó, nhíu mày lại.

Đáy thủy đàm đích thật là hình thái một phong ấn, theo Chân Long chi lệ mất đi, đã bị phá vỡ ra rồi.

Ánh mắt Lý Vân Tiêu rơi vào một khối kim loại dán dưới đáy đầm nước, đột nhiên đồng tử co rút, ngưng trảo chụp tớ, khối kim loại kia liền bay vào tay hắn, nháy mắt khi vừa cầm vào, trên bàn tay của hắn chợt phát ra đạo đạo kim quang, miếng sắt kia trực tiếp đánh bay lên không trung.

Lý Vân Tiêu nhìn trên bàn tay, một đạo ma khí bị thân thể chi lực của hắn tinh lọc mất.

Mà miếng sắt trên không trung sau khi gặp lực chấn động liền ở trên không phát ra tiếng vang “Ông ông”, không ngừng tản mát ra ma khí, tạo thành đồ án kỳ dị trên không trung.

Lý Vân Tiêu trong nội tâm chấn động, ngưng mắt nhìn lại, vậy mà là một mảnh công pháp, dùng văn tự thông dụng trên đại lục ghi thành, gọi là: Chân Ma Pháp Tướng

– Đây... Đây là ma công?

Lý Vân Tiêu kinh hãi, pháp môn tu luyện mà miếng sắt kia không ngừng hiển hóa trên không đúng là ma chi thần thông, một đại ma lớn ngang ngửa với Đế Già đang ở trong ma khí hiển hóa ra thần thông Chân Ma Pháp Tướng, đến cuối cùng vậy mà hóa thành bộ dáng ba đầu sáu tay, uy lực vô cùng

Toàn bộ quá trình biểu thị chẳng qua chỉ trong thời gian uống cạn chung trà, những đồ án kia sau đó liền chậm rãi nhạt xuống, tiêu tán trên không trung. Miếng sắt cũng rơi xuống lại trong tay Lý Vân Tiêu, trở nên cực kỳ bình thường.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, không ngừng suy tư về việc tu luyện thần thông Chân Ma Pháp Tướng, sau đó chỉ cười khổ lắc đầu. Pháp tướng ba đầu sáu tay kia quả thật uy lực vô cùng, nhưng loại công pháp này phải dùng ma khí làm điều kiện tiên quyết, mới có thể tu luyện ra pháp tướng, nếu không tất cả đều chỉ nói suông. Mà nhân loại bình thường căn bản không cách nào nhiễm ma khí, nếu không thần trí mất hết, nhập ma thành cuồng ngay.

Hắn hít một tiếng, thu hồi miếng sắt, cả người hóa thành một đạo quang mang liền xông ra ngoài.

Trong đường hành lang cũng trở nên yên tĩnh, hắn nhanh chóng bay tới trước, đi thẳng tới chỗ Tinh Quang Hồn Thể bị diệt lúc trước.

Cả sơn động đều là do nhân công mở ra, rộng chừng mấy trăm mét, lại không thấy một bóng dáng, lộ ra một mảnh trống rỗng. Nơi này cũng là nơi có thể che dấu phong ấn chi địa mà thành Hồng Nguyệt đào ra, tuy rằng không thể tìm được, nhưng cũng không kém xa lắm.

Tinh Quang Hồn Thể của v lúc trước chính là bị diệt ở đây.

– Là ngươi? Quả nhiên không chết.

Một đạo thanh âm lạnh như băng truyền đến, hai gã võ giả chẳng biết lúc nào đã ra xuất hiện trước mặt hắn, cau mày thật sâu.

Một người trong đó nghi ngờ nói:

– Ta rất kỳ quái, ngươi rốt cuộc là ẩn thân nơi nào, vậy mà có thể đột phá phong tỏa bên ngoài, hay là ngươi từ một đường hầm trong động đất này đi tới

Hai người này đúng là người đã giết Tinh Quang Hồn Thể của hắn, sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức chìm xuống, lạnh giọng nói:

– Những thứ này đối với các ngươi đều không quan trọng.

Hắn đột nhiên đưa tay ra bổ tới một chưởng, tuy ở trong động đất, lại vô duyên vô cớ nổi lên phong ba, khiến người cảm thấy trận trận hàn ý.

– Nhất Chưởng Phong Vân

Đại Phong Vân Chưởng đánh ra, trực tiếp bao phủ lấy hai người vào trong, hai người còn chưa thốt lên được một tiếng xương ngực và nội tạng đã vỡ vụn, chấn lên trên tường, trực tiếp lún vào trong, không thể rớt xuống nữa.

Lý Vân Tiêu đã khống chế lực đạo của mình rất tốt rồi, hai người này đều chỉ có trình độ Võ Tôn nhất tinh, nếu một chiêu vô ý giết chết thì hắn cũng không hỏi được gì rồi.

– Phong ấn ở Mai Cốt chi địa đã phá mấy chỗ? Người phá ấn hiện đang ở chỗ nào?

Hắn hỏi thẳng.

– Không, không... Không biết.

Một người trong đó hấp hối, nhưng vẫn dũng ánh mắt phẫn hận và sợ hãi nhìn hắn, cả giận nói từng chữ

– Chúng ta... Chính là người Thánh... Thánh Vực, ngươi...

– Dong dài

Lý Vân Tiêu ánh mắt lạnh lẽo, nói:

– Các ngươi giết Tinh Quang Hồn Thể của ta, tuyệt đối không thể toàn mạng rồi.

Hai con ngươi hắn bỗng nhiên hóa thành Huyết Nguyệt, một cổ lực lượng yêu dị phát ra, trực tiếp chấn nhiếp tâm thần hai người, lập tức thi triển ra sưu hồn chi pháp.

Sưu hồn chi pháp có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với bản thân, nếu không rất dễ dàng tạo thành cắn trả, nhưng hai người trước mắt này quá cùi bắp rồi, căn bản không thể nào tạo thành bất kỳ uy hiếp gì có hắn cả.

Rất nhanh, trí nhớ trong đầu hai người đã bị Lý Vân Tiêu sưu tầm không còn, liền mềm nhũn co quắp bỏ mình.

Lý Vân Tiêu lẩm bẩm:

– Không thể tưởng được đã phá bốn chỗ rồi, tăng thêm Chân Long chi nhãn chỗ ta, bảy chỗ phong ấn chỉ còn lại hai, nguy hiểm rồi.

Trong lòng của hắn do dự bất định, từ tin tức lấy được từ trong trí nhớ hai người, người Thánh Vực và Hóa Thần Hải rõ ràng không biết bên trong phong chính là Đại Ma, tưởng rằng là bí mật thành Thần từ xa xưa lưu lại, cho nên cực kỳ xuất lực.

– Không được, ta phải báo cho người phụ trách nơi này, quyết không thể mở ra một đạo phong ấn nữa, nếu không Ma thể vừa ra, đến lúc đó đại lục nguy rồi.

Hắn nghĩ đến lời khô lâu nói, chỉ có thánh khí mới có thể trấn áp Ma thể, đủ thấy Đại Ma khủng bố cỡ nào, mà thiên hạ hôm nay có mấy người có được, hơn nữa có thể thi triển ra uy lực thánh khí chứ?