Tây Phương Bất Khả nắm chặt tay của mình lại , hôm qua ngay lúc Thiên Tiếu rơi xuống nàng đã có mặt.
Nàng cũng chưa nói cho Thiên Tiếu biết năng lực của mình , đó chính là khả năng khuếch đại sức mạnh công kích và Hồn Ngọc thì cho nàng khả năng ẩn thân tuyệt đối.
Lúc Thiên Tiếu rớt xuống đây thì đụng ngay Nam Phương Bất Hạnh , có một cô gái đã ném chiếc ly vào đầu khiến cho hắn ta hoàn toàn bất tỉnh.
Chính nàng là người đã ném cái cốc đó đi , với tu vi bằng đó thì Thiên Tiếu bất tỉnh không có gì kỳ lạ cả.
Chỉ có một chuyện duy nhất nàng không thể hiểu được , hắn ta nằm đè lên người của Bất Hạnh nhưng chiếc ly vẫn trúng ngay đầu của hắn.
Điều này thật sự khó thể nào lý giải bằng cách thông thường được , chứng tỏ Thiên Tiếu có một cái gì đó dính dáng tới lời nguyền.
Vừa nãy khi Đông Phương Bất Nhã ném cái ly về phía Thiên Tiếu thì nàng đã tính đưa tay ra để ngăn lại , tu vi của Thiên Tiếu vẫn thấp hơn bọn họ rất nhiều.
Chiếc ly lại bay thẳng vào đầu của Bất Hạnh , điều này khiến cho nàng không thể nào hiểu được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Kéo tờ giấy viết từ một tới chín trên bàn rớt xuống đất , từ trong nhẫn không gian của nàng xuất hiện một cây viết chì khác.
Đặt nó ở dưới chân , dùng chân thử viết số mười xem có được không , viết còn cách giấy một khoảng thì nàng đã cảm nhận được cản trở rồi , giống như nam châm vậy.
Nàng vươn tay ra nắm lấy tay của Thiên Tiếu , điều này khiến hắn ta ngạc nhiên nhìn , hơi mỉm cười nàng khẽ giọng :
“Đừng lo lắng .”
Thiên Tiếu hơi cười , đầu khẽ gật một cái :
“Yên tâm đi , ta ổn mà .”
Áp lực phía dưới chân của nàng dần nhẹ đi , nàng thử thì áp lực kia nhỏ dần , bắt đầu từ từ tiếp cận trang giấy kia.
Rất nhẹ nhàng nhưng nàng đã cảm nhận được đầu bút chì chạm xuống mặt giấy , chầm chậm từng chút một hoàn thành từng chút một , ngay lúc này lực cản lại xuất hiện nhưng không quá mãnh liệt.
Lực cản giống như con virus đụng trúng vắc xin vậy , cực lực giãy giụa ngăn cản nàng chữa đi căn bệnh của mình.
Chỉ còn một nét duy nhất là nàng có thể làm được rồi , lần đầu tiên trong đời nàng có thể hoàn thành được việc gì đó một cách trọn vẹn.
Đột nhiên một luồng áp lực thổi qua , tay nàng với Thiên Tiếu buông ra , cây viết dưới chân của nàng vỡ tung thành nhiều mảnh nhỏ.
Nàng ngẩng đầu lên thì phát hiện Bất Hạnh đang nhìn mình từ bên cạnh , giọng nói bình tĩnh :
“Hắn nói gì thì cũng là hôn phu của ta , nhị tỷ nắm tay an ủi hắn thì cũng nên bỏ ra rồi đấy.
Nhỡ có người ngoài nhìn thấy thì không hay chút nào đâu , danh tiếng của chúng ta kém cỏi nhưng cũng nên giữ gìn một chút còn sót lại .”
Vì danh tiếng sao , tất nhiên Bất Hạnh không nghĩ tới chuyện đó , chiếc ly khi nãy Đông Phương Bất Khả ném hoàn toàn không trúng , cũng không hề tự đổi hướng.
Khi nó sắp chạm vào người của Thiên Tiếu thì nàng đã dùng Hồn Lực kéo nó bay vào đầu của mình .Quảng Cáo
Lý do thì bởi nàng không muốn ai biết được sau khi hôn hắn ta lời nguyền của nàng bị giảm bớt.
Bất Khả khẽ giọng :
“Xin lỗi nhị tỷ .”
Cũng như Bất Hạnh , Bất Khả cũng không muốn cho bất cứ ai biết Thiên Tiếu ảnh hưởng được tới lời nguyền.
Cả hai cô gái đều có chung suy nghĩ : “Ta tuyệt đối không để các ngươi phá hoại đâu .”
Hai người bọn họ làm vây bởi cả hai người đều lo lắng những vấn đề giống như nhau cả.
Đầu tiên bọn họ không biết được Thiên Tiếu liệu còn có thể ảnh hưởng tới người khác hay không.
Nếu không được thì mọi chuyện sẽ trở nên cực kỳ phức tạp , không ai muốn hy vọng của mình bị đe dọa.
Đặc biệt các nàng không tin vào người khác dù chỉ một chút , bốn người các nàng đều dính lời nguyền , ai cũng có thể trở thành kẻ phá bĩnh.
Bất Hạnh và Bất Khả đồng thời suy nghĩ : “Ta tuyệt đối không để các ngươi phá bĩnh đâu .”
Bắc Phương Bất An giới thiệu bản thân rất đơn giản , nói chung là nàng rất mạnh trong cận chiến , còn bị nguyền rủa gì thì không cần nói Thiên Tiếu cũng có thể tự nhìn ra được rồi.
Đông Phương Bất Nhã thấy mọi chuyện đã xong xuôi liền nhỏ giọng nói :
“Bây giờ đã gần tối rồi , Thiên Tiếu cũng vừa tới đây , chắc chắn thân thể chưa thể nào tốt hoàn toàn được , chúng ta cũng đi nghỉ ngơi thôi.
Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu mở cổng để hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt , hy vọng của nhân loại đang đặt trên vai chúng ta đấy .”
Mọi người giải tán , Đông Phương Bất Nhã chỉ phòng của Thiên Tiếu , căn nhà này khá rộng nên hắn không thiếu chỗ ở.
Đợi hắn về phòng rồi nàng lặng lẽ đi thu dọn bát đũa , trong nhà này từ khi thiếu Hoàng Tử Lam thì đây là việc của nàng , cái miệng độc ác của nàng không ảnh hưởng tới mấy việc này.
Dùng nguyên lực kéo hết rác ở dưới bàn đi ra ngoài , đột nhiên nàng thấy một tờ giấy , phía trên viết từ một tới mười , tuy rằng số không còn thiếu một chút nữa mới thành hình.
Nàng ngồi ở đó trầm tư , không biết được nàng đang nghĩ cái gì nữa.
Đông Phương Bất Nhã quay ngoắt nhìn về phía phòng của Tây Phương Bất Khả : “Chẳng lẽ….”Quảng Cáo
Sự xuất hiện của Thiên Tiếu giống như viên đá rơi vào mặt hồ , hoàn toàn phá tan cuộc sống của bốn cô nàng này ngay tức khắc.
Trong phòng riêng Bất Hạnh đứng trước gương , cả người không mảnh vải che thân , bầu ngực to lớn lúc lắc qua lại , vòng eo nhỏ nhắn , thân hình săn chắc thấy rõ.
Nàng xoay người lại , bờ mông cong hình trái tim đủ khiến bất cứ nam nhân nào tan chảy , lưng ngọc thẳng tắp.
Bên mông trái của nàng có một hình xăm Chu Tước , phần đuôi của nó đang bốc cháy , đồng thời cũng mờ đi một ít.
Quả thật đúng là lời nguyên đang bị tác động , chuyện như thế này nàng lần đầu tiên gặp phải , nhưng có thật sự là dính tới Thiên Tiếu hay không thì nàng phải tự mình xác minh mới được.
Trong phòng riêng của mình , Tây Phương Bất Khả cầm trên tay chiếc ly khi nãy Thiên Tiếu uống nước vẻ mặt do dự , trên gò má xuất hiện hai đóa hồng vân.
Nhưng sau cùng nàng cũng hạ được quyết tâm , môi hồng ngậm lấy chỗ còn vương chút nước bọt của Thiên Tiếu , sau đó nàng lập tức xoay người nhìn vào gương.
Bầu ngực to nhưng không quá lớn như tỷ muội của nàng nhưng lại căng tràn đầy sức sống , thân thể cũng mềm mại hơn , da thịt giống như mỡ đông ánh lên trong ánh đèn.
Bờ môi hơi mở , tiếng thở của nàng càng lúc càng gấp gáp , hình xăm Bạch Hổ trên ngực trái đang bốc cháy , thứ đại diện cho lời nguyền đang bị ảnh hưởng.
Trên không trung lần lượt xuất hiện các trận pháp , những món đồ trong phòng nàng lặng yên tan biến trong không khí.
Lần đầu tiên trong đời nàng thi triển trận pháp lại trúng đích toàn bộ , cả người nàng khụy xuống , nước mắt không ngừng rơi dù trên khóe môi nàng vẫn là nụ cười hạnh phúc.
Một lúc sau nàng ngừng lại nụ cười , gọi điện cho một nữ nhân , kết nối vừa xuất hiện nàng liền nói :
“Ta phát hiện ra cách hạn chế tác dụng của lời nguyền rồi mẹ .”
Mỹ phụ nhân vẻ mặt kinh ngạc , nhìn căn phòng đầy bụi bởi các mục tiêu bị phá hủy hoàn hảo bằng trận pháp nữ nhân kia liền nghiêm túc.
Nàng nhìn con gái , vẻ mặt lộ rõ sự vui vẻ :
“Làm cách nào thế ?”
Tây Phương Bất Khả chỉ nhẹ giọng hỏi :
“Ngài có thể cho ta mượn một tỷ Nguyên thạch được không ?”
Mỹ phụ nhân liền nói :Quảng Cáo
“Có liên quan tới việc hóa giải lời nguyền sao ?”
Tây Phương Bất Khả gật đầu đầy nghiêm túc :
“Đúng thế .”
Mỹ phụ nhân suy tư một chút liền nói :
“Hiện tại thì chưa có ngay được , đợi ngươi hoàn thành xong nhiệm vụ kia thì mẹ sẽ chuyển tiền tới cho ngươi .”
Hai người nói chuyện một chút rồi ngừng lại , khi liên lạc vừa cắt đứt thì một bóng đen xuất hiện trước mặt mỹ phụ nhân.
Người kia quỳ xuống đất lạnh giọng :
“Con trai của Tạ Long , truyền nhân của Tạ gia đã xuất hiện , Vân gia chi năm trăm triệu Nguyên thạch Thượng phẩm để giết đi người này.
Điều kiện là phải giết hắn một cách âm thầm nhất có thể , tuyệt đối không được để cho người khác nghi ngờ .”
Mỹ phụ nhân bình thản :
“Được thôi , xong nhiệm vụ này ta sẽ rời khỏi Hắc Lâu .”
Người kia bình thản :
“Được thôi , giao ước của ngài với Hắc Lâu đã hoàn thành .”
Bóng đen kia biến mất , mỹ phụ nhân ánh mắt nhìn về hư không , vẻ mặt dần biến đổi trở nên cau có.
“Tại sao lại là nàng mà không phải ta , những đau khổ ta phải trải qua sẽ do con trai ngươi gánh chịu đấy Tạ Long.
Ta sẽ không để hắn ta chết dễ dàng đâu .”
.